Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2119: Kết làm thu sương (3)

Chương 2119: Kết làm thu sương (3)
Người mua bánh quẩy cũng rất bình thường, có người cho nàng một nắm đao tiền, vừa đủ cho nàng ta mua được ngần ấy bánh quẩy mà thôi. Sau khi nàng ta mua được bánh quẩy muốn đi tìm người đã đưa nàng ta đao tiền kia, thế nhưng lại không thấy người kia đâu cả.
Manh mối của chúng ta cũng đứt đoạn từ đây, không tìm được người đã giao cho nàng ta đao tền... Thật sự là một tổ chức vô cùng cẩn thận."
"Nghe rất phức tạp." Diêm Đồ nói: "Thế nhưng điều này thì có liên quan gì tới ta?"
Ông lão mù hỏi: "Ngươi nói đã tốn công tốn sức như vậy, tin tức mà bọn họ muốn truyền lại là gì đây? Tiếng rao hàng kia, đại biểu cho điều gì?"
Diêm Đồ mỉm cười nói: "Làm sao mà ta biết được?"
"Chúng ta cũng không biết nó đại biểu cho điều gì, thế nhưng có thể xác định một điều rằng, nó chắc chắn có ý nghĩa của nó, tuyệt đối không bình thường."
Ông lão mù cũng không vội, bình tĩnh nói: "Dùng người mài kéo kia làm trung tâm, chúng ta điều tra tất cả mọi người tại phụ cận với khoảng cách ba quảng trường. Dựa vào tu vi để sắp xếp, có thể nghe được tiếng rao hàng kia vào thời điểm đó cũng chỉ có 471 người mà thôi..."
Diêm Đồ nhìn ông lão mù cầm đèn lồng trắng trước mắt, lại cảm giác như là một cán chiêu hồn kỳ, tung bay trước mắt ông ta.
Mà giọng nói của ông lão này vẫn vang lên bên tai...
"Tựa như ngươi suy nghĩ như vậy, chúng ta đã điều tra tỉ mỉ 471 người này. Tới tận lúc này, chỉ có ba người vẫn còn chưa thể loại bỏ hiềm nghi, mà Diêm tướng quân cũng chính là một trong số đó."
Diêm Đồ lắc đầu, biểu thị tán thưởng, nói: "Quá trình thật sự đặc sắc."
"Thập Nhất điện hạ có một câu nói, ta cũng rất tán thành... 'đối mặt với biện phấp ngu xuẩn nhất, dù là người thông minh nhất cũng không thể che giấu. Bởi vì người thông minh chỉ quen thuộc ứng đối với người thông minh.' " Ông lão mù nói tiếp: "Cho nên chúng ta dùng loại biện pháp ngu xuẩn này, tìm đến người thông minh là ngươi."
"Nói thật, suy đoán của lão rất đặc sắc, Thập Nhất điện hạ cũng rất thông minh. Thế nhưng có phải là lão nghĩ quá đương nhiên hay không đây?" Diêm Đồ tức giận nói: "Một người mài kéo, mơ một giấc mơ kỳ quái, hơi cải biến giọng điệu rao hàng. Lại chỉ vì tu vi của bản tướng quân bất phàm, có thể nghe được thanh âm ở nơi xa như vậy, làm đường đường thống soái Cửu Tốt lại có hiềm nghi cấu kết với Bình Đẳng Quốc? Thực sự không thể tưởng tượng nổi, làm cho người ta bật cười!"
"Ngươi vẫn chưa rõ à? Cũng không phải bởi vì việc ngày hôm nay mà ngươi có hiềm nghi. Mà là Thập Nhất điện hạ đã sớm hoài nghi ngươi, thông qua chuyện ngày hôm nay để nghiệm chứng ngươi mà thôi! Không sợ nói cho ngươi biết, từ sau vụ án khóc từ, Thập Nhất điện hạ vẫn luôn đang điều tra tổ chức của các ngươi, ngươi chỉ là một trong những đối tượng hoài nghi mà thôi. Diêm tướng quân, ta cũng không có trách nhiệm giải thích cái gì. Nếu như ngươi còn có câu hỏi gì, không ngại vào trong Thiên lao lại hỏi."
Ông lão mù nói xong, quay người lại rời đi: "Đi theo ta, đừng lãng phí thời gian nữa."
Trước mắt ông ta là bức tường kín, thế nhưng ông ta vẫn bước xuyên vào bức tường.
Tựa như từ một thế giới đi vào một thế giới khác. Có vẻ như cũng không sợ Diêm Đồ chạy trốn.
Diêm Đồ cũng chính xác không lựa chọn chạy trốn, chỉ là không giải thích thêm gì nữa.
Ít nhất vào lúc này, giải thích cho ông lão mù này là không có ý nghĩa gì. Chẳng bằng suy nghĩ thật kỹ, phải làm sao mới có thể giải thích trước mặt Thiên tử.
Trốn là không trốn thoát, ông lão mù này đã tự thân xuất động, phản kháng cũng không có ý nghãi. Mặc dù dưới trướng Trảm Vũ quân còn đang phụ trách tuần tra kinh kỳ, thế nhưng lại không thể lấy ra làm chỗ dựa.
Triều đình Tề quốc cho phép các gia tộc thành lập tộc binh trong phạm vi nhất định, các quận trưởng của các quận cũng có quyền tự chủ rất cao, các tông môn trong Tề quốc cũng có độ tự do nhất định trong luật lệ của Tề quốc.
Thế nhưng triều đình Tề quốc vẫn luôn nắm giữ quyền lực tối cao đối với Cửu Tốt.
Tinh nhuệ Cửu Tốt chính là Cửu Tốt của Đại Tề, chứ không phải Cửu Tốt là của một nhà hay một gia tộc nào cả.
Tựa như Trọng Huyền Chử Lương muốn điều động Thu Sát quân, cũng cần hổ phù do triều đình phát xuống.
Như Tào Giai thống lĩnh Xuân Tử quân, trước kia tại trận chiến Kiếm Phong sơn, Khương Mộng Hùng nói điều động liền điều động.
Nói cho cùng, Cửu Tốt trung thành là Đại Tề. Mà không phải là một vị thống soái nào cả.
Dưới tình huống không có điều lệnh từ triều đình Tề quốc, vị thống soái Trảm Vũ quân này, có thể điều động không quá ngàn người binh mã mà thôi.
Dù thế nào đi nữa Diêm Đồ cũng không nghĩ tới, ông ta lại bởi vì một lần truyền lại tin tức vô cùng xảo diệu mà bị xác nhận thân phận. Vì xác nhận thân phận hiềm nghi của ông ta, Đả Canh Nhân vậy mà cùng lúc điều tra tất cả mọi người trong phạm vi ba quảng trường!
Ban đầu hành động tại Vân Vụ Sơn dù thành hay bại, đều không ảnh hưởng gì tới ông ta cả.
Tới cùng thì bị Khương Vô Khí phát hiện từ khi nào đây?
Diêm Đồ nghĩ một lát, cũng không nghĩ thêm gì nữa, cất bước bước về phía trước.
Việc xưa nhiều mưa gió, ông ta cũng không cảm thấy hối hận.
Chỉ là không biết vì sao, vào giờ phút này, hình tượng đầu tiên xuất hiện trong đầu ông ta, lại là đêm mưa vào 76 năm về trước.
Đó là một đêm mưa lớn...
Tề quốc khi đó còn không phải là bá chủ Đông Vực, thậm chí Khương Thuật còn chưa đăng cơ, chỉ dùng danh nghĩa Thái tử chinh chiến sa trường, thế nhưng cũng đã hiển lộ vẻ oai hùng. Mà ông ta lại là thành viên chủ chốt của Bình Đẳng quốc, gia nhập vào binh đoàn chinh phục Đông Vực của Tề quốc.
Đó là một đêm mưa lớn, ông ta bị đánh tơi bời, phân tán khỏi quân ngũ. Trong một sơn động, gặp được Tu Viễn cũng rất nhếch nhác.
Hai người lần đầu gặp mặt đều rất căng thẳng, đều dùng đao thương ân cần thăm hỏi lẫn nhau, dùng thân thể tổn thương giao chiến. Trong quá trình liều mạng tranh đấu, mới biết được thân phận của nhau, biến chiến tranh thành tơ lụa.
Hai người ở trong sơn động tránh né năm ngày, trận mưa kia vẫn hạ năm ngày liên tục không ngừng.
Thẳng tới có một ngày, bọn họ nghe được một tiếng chim gáy vô cùng rực rỡ, sau khi đi ra sơn động thì trời đã sáng.
Thật lâu về sau, ông ta mới biết được loại chim kia, có tên là "Phụ Vũ".
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad