Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 646: Hồn Dục

Chương 646: Hồn Dục
Từ lúc Thanh Bát Chỉ trở lại Vùng đất Thần Ấm, thì tâm trạng của Thanh Thất Thụ liền không được tốt. Sau khi Bát Chi chất vấn chuyện Tướng Thú, thì cả người hắn ta càng u ám hơn nữa.
Bát Chỉ đưa Võ Khứ Tật, Cửu Diệp đưa Tô Kỳ, Thất Thụ đưa Khương Vọng.
Bọn họ chia thành ba nhóm như thế này đi ra ngoài.
"Là nghỉ ngơi à? Thật sự chỉ là nghỉ ngơi? Là cái nghỉ ngơi mà ta đang nghĩ sao?"
Đi khỏi phòng, Khương Vọng liền nghe được cái người tên Tô Kỳ truy vấn không ngừng.
Trước đó, ở trong phòng, có thể không hé môi là không hé môi, sợ bị chú ý tới. Lúc này, đã cảm giác thoát được khỏi sự nguy hiểm, toàn bộ đều giải phóng.
Giọng nói thô kệch đến khó nghe, thật sự là hơi ồn ào.
Với tính cách mà mấy võ sĩ Thánh tộc này biểu lộ ra ngoài.
Thì có lẽ Bát Chi sẽ đánh hắn ta một trận, còn Thất Thụ có lẽ sẽ châm chọc.
Nhưng người đưa hắn ta lại là Cửu Diệp, chỉ trả lời một câu: "Đúng"
Khương Vọng quay đầu, nhìn thấy Tô Kỳ kia sâu sắc thở dài, nước mắt rưng rưng nói: "Mẹ à, ta còn rằng sẽ bị ăn sạch"
Một nam tử thành niên ngữ khí lại "yểu điệu" đến vậy...
Khương Vọng đang quan sát "đối thủ cạnh tranh" lập tức quay đầu lại, nhịn không được rùng mình.
Rời khỏi nhà quả nơi Tế Ti ở, nhóm ba người đã chia tay nhau ở dưới một gốc Thần Long Mộc.
Theo suy nghĩ của Khương Vọng, việc tách ra này có lẽ chính là để ngăn không cho bọn họ móc nối với nhau.
Chỉ có điều những người "Thánh tộc" đó không hề biết rằng mặc dù ba người họ đến từ cùng một nơi, nhưng lại có mối quan hệ cạnh tranh với nhau.
Nơi bí cảnh Thất Tỉnh Lâu rơi xuống rất ít khi trùng nhau, nhưng nếu tổng kết từ các kinh nghiệm đã có trong tư liệu, muốn rời khỏi nơi bí cảnh rơi xuống, cần phải tìm hoặc giải quyết nguyên nhân khiến bọn họ "rơi xuống"
Tất nhiên, nguyên nhân rơi xuống này không liên quan gì đến ánh sao tiếp dẫn của Thất Tinh Lâu, mà là lý do tại sao bọn họ lại xuất hiện trong Sâm Hải Nguyên Giới.
Ánh sao tiếp dẫn của Thất Tinh Lâu cũng không phân bố ngẫu nhiên mà nó tuân theo một quy luật nhất định và bởi vì một nguyên nhân nào đó.
Đánh giá từ những thông tin đã biết cho đến hiện tại, lý do bọn họ rơi xuống nơi này có lẽ liên quan đến nguy cơ mà Vùng đất Thần Ấm gặp phải, mà Tế Ti nhiều lần nhắc đến từ cứu vãn, điều đó đủ để thấy tương lai không mấy lạc quan của cái gọi là "Thánh tộc" ở Sâm Hải Nguyên Giới.
Với kinh nghiệm từng được rút ra từ Thất Tinh Lâu, cũng không thiếu những đoạn lịch sử xuất hiện việc "cứu vãn" này.
Khương Vọng phải cân nhắc một điều: Trong số ba người đã xuất hiện ở Vùng đất Thần Ấm, Vũ Khứ Tật và Tô Kỳ đã từng hợp sức đối đầu với Thanh Bát Chi, có lẽ là do bọn họ đã quen biết nhau trước khi bước vào bí cảnh Thất Tỉnh Lâu, hoặc cũng có thể là phải hợp sức với nhau dưới áp lực của Sâm Hải Nguyên Giới, dù là vì lý do nào thì hai người họ đều có khả năng bắt tay với nhau.
Trong một cuộc đấu giữa ba người, điều này chắc chắn sẽ gây bất lợi cho Khương Vọng.
Dưới tình huống 108 tinh vị đều có người chiếm cứ thì trong một thế giới Thất Tỉnh sẽ có khoảng mười lăm người.
Mà trong Sâm Hải Nguyên Giới, người xuất hiện trong Vùng đất Thần Ấm vào thời điểm này hẳn là người có điều gì đó gần với nguyên nhân rơi xuống nhất, trước khi biết thêm nhiều thông tin về Sâm Hải Nguyên Giới thì cũng chỉ có thể tạm kết luận như vậy.
Dù sao thì nơi này có một Thánh tộc tôn sùng Long thần, đồng thời ở trong lịch sử cùng đã từng có tiền lệ chiêu mộ sứ giả.
Như vậy khi đối mặt với hai đối thủ cạnh tranh gần nhất là Vũ Khứ Tật và Tô Kỳ này, cho dù cách thức xuất hiện của bọn họ có thảm hại như thế nào thì cũng cần phải đề phòng.
Ổ trong Sâm Hải Nguyên Giới, ưu thế của hắn là cái gì?
Khương Vọng đã suy nghĩ rất kỹ, mối quan hệ giữa hắn và Thánh tộc cũng coi như tương đối hòa hoãn, không có bầu không khí giương cung bạt kiếm, có lẽ là do hắn được mời vào Vùng đất Thần Ấm còn hai người kia là bị buộc lôi vào, đây cũng là một trong những ưu thế hắn có.
Mới vừa rồi, Vũ Khứ Tật và Tô Kỳ nghĩ rằng đám người Thanh Bát Chỉ là những kẻ man di mọi rợ, sợ bị họ ăn tươi nuốt sống.
Còn Khương Vọng đã từng bước trao đổi được với Thánh tộc.
Ưu thế phải được giữ vững!
Nghĩ lại kỹ năng nói chuyện của những trường tụ thiên vũ (1) mà hắn từng biết.
(1 Trường tụ thiện vũ: là 1 thành ngữ, bắt nguồn từ cuốn "Hàn Phi Tử", có nghĩa là "người có tay áo dài thì giỏi việc nhảy múa" Thời xưa tay áo là một đạo cụ quan trọng trong biểu diễn vũ đạo, mặc áo có tay áo dài thì khi múa sẽ càng đẹp, càng uyển chuyển. "Trường tụ thiện vũ" vốn có hàm ý "có điều kiện thuận lợi thì làm việc sẽ dễ thành công", sau này dùng để miêu tả người giỏi xã giao hoặc có tiền tài thế lực, biết dùng thủ đoạn.
Khương Vọng suy nghĩ, thử bắt chuyện với Thanh Thất Thụ bên cạnh: "Nhìn có vẻ như tâm trạng của ngươi không được tốt lắm?"
Thanh Thất Thụ hừ một tiếng trong lỗ mũi.
"Haiz, là vì Tướng Thú à" Khương Vọng thở dài đồng cảm.
Thanh Thất Thụ không nói gì, rõ ràng là đã bị nói trúng tâm sự rồi.
Khương Vọng ở một bên âm thầm quan sát, vừa nhìn vừa hỏi: "Cái người cuối cùng phải rời đi trong cuộc Tướng Thú với Thanh Bát Chỉ là ai vậy?
Các ngươi hình như có quen biết nhau."
"Rời đi? Ngươi muốn nói cái người đã chết đó sao?" Thanh Thất Thụ hoàn toàn không có ý tứ trốn tránh.
"Ù, các ngươi có quen biết nhau không?" Khương Vọng có chút xấu hổ, nhưng hắn cảm thấy thái độ của bọn họ đối với những cái chết trong Tướng Thú cũng quá dửng dưng rồi.
"Là bạn thân nhất của Bát Chi" Thanh Thất Thụ hơi dừng lại: "Cũng là bạn của ta"
"Tên của hắn là gì?"
"Không có tên" Thanh Thất Thụ cúi đầu nhìn đường: "Những chiến binh đã chết của Thánh tộc, ngoại trừ linh hồn có thể rời đi, đến cả cái tên cũng phải để lại lại cho chiến binh mới"
"Nói cách khác, nếu như hôm nay ngươi... cái tên Thanh Thất Thụ này cũng Sẽ..."
"Đúng vậy. Sẽ có một chiến binh Thánh tộc mới lớn lên và kế thừa cái tên Thất Thụ này"
"Nếu như đổi thành một người khác, mặc dù cái tên vẫn còn đó, nhưng hoàn toàn không phải là ngươi mà. Nghĩ lại cũng thấy thật tiếc nuối... Ngươi khá là đặc biệt" Khương Vọng xúc động nói.
Thanh Thất Thụ quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái: "Có phải ngươi đang định làm quen và lôi kéo ta không?"
Khương Vọng lúng túng cười, phát hiện bản thân thật sự không am hiểu mấy chuyện như vậy, đành phải cố gắng đổi chủ đề: "Lúc trước ngươi có nói là muốn giải thích, ta có thể hỏi ngươi định sẽ giải thích như thế nào không?"
"Còn có thể làm gì nữa, Hồn Dục thôi" Thanh Thất Thụ thản nhiên nói.
Nơi mà Thánh tộc sắp xếp cho Khương Vọng dường như khá xa, ít nhất thì đến giờ Thanh Thất Thụ vẫn chưa có ý dừng lại.
Khương Vọng lại hỏi: "Ta đã nghe ngươi nói vài lần về hình phạt Hồn Dục, Hồn Dục đó... là cái gì?"
"Hồn Dục thôi" Thanh Thất Thụ nhàn nhạt nói: "Chôn một Thánh tộc còn sống xuống đất, chỉ để lộ một cái đầu. Sau đó khoét một cái lỗ trên đầu, ném một hạt giống Thần Long Mộc vào. Nhất định phải hoàn thành những việc đó trước khi đêm đến"
Y ra hiệu bằng cả hai tay: "Trong suốt đêm hôm đó, hạt giống Thần Long Mộc sẽ hấp thụ sức mạnh của linh hồn đến cạn kiệt, sau đó lớn lên và trưởng thành ngay lập tức. Đối với những người phải nhận hình phạt, đêm đó là một đêm rất khó khăn... "
Y kết thúc với giọng điệu thoải mái: "Đây chính là hình phạt Hồn Dục đó"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad