Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2075: Chọn gì? (1)

Chương 2075: Chọn gì? (1)
Tiểu Phiền bà bà vừa mới mở miệng, đã bị ngắt lời.
Dường như Thanh Hoa căn bản không cần câu trả lời, nàng đã có đáp án của nàng.
“Có phải là cái ác của thế gian căn bản không thể trừ tận gốc?” Thanh Hoa nói như vậy, nghiêng đầu sang chỗ khác, đôi mắt đầy tơ máu nhìn gương mặt liên tục xuất hiện nếp nhăn của bà lão: “Không phải bởi vì chúng ta... Nghiệp chướng nặng nề!”
Tiểu Phiền bà bà nhíu lông mày lại: “Vì sao nói như vậy, ngươi lén tiếp xúc thứ gì rồi?”
Bây giờ, vấn đề này đã không cần phải hỏi.
Thứ Thanh Thánh nữ có thể tiếp xúc đương nhiên là “Long Thần”.
Nhưng Tiểu Phiền bà bà không nỡ.
Thanh Hoa nhắm mắt lại, dường như rất thống khổ: “Gần đây, ta thường nghe được chút âm thanh kỳ quái...”
Tiểu Phiền bà bà nói: “Có ban ngày thì có đêm tối, có thiện thì có ác. Cái ác trên thế gian chi ác, không có cách nào trừ tận gốc. Nhưng cái thiện của thế gian cũng sẽ không biến mất. Yến kiêu hôm qua đã chết, yến kiêu của hôm nay tái sinh. Nhưng hôm qua có thể giết nó, ngày mai cũng có thể lại giết nó.”
Bà thở dài một hơi: “Sau này không có lệnh của ta, không cho phép ngươi lại nghe Thần dụ nữa.”
Tiểu Phiền bà bà rất rõ ràng chuyện gì đã xảy ra.
Qua nhiều năm như vậy, bà vẫn luôn tuân theo di chí của người trong lòng, luôn khống chế phương hướng của Thánh tộc.
Bà đã chắc chắn tín ngưỡng Long Thần từ nhỏ, bà tin tưởng Long Thần vĩ đại, không thiếu sót.
Nhưng trời có gió hay mưa lại khó đoán được, Long Thần dường như cũng gặp phải vấn đề gì.
Thần dụ thường xuyên hỗn loạn, khiến cho không ai có thể lý giải...
Ngay từ đầu thần tích còn hiển hiện nhiều lần, Thần dụ thường xuyên giáng lâm, nhưng lời mở đầu không đáp lời sau, tự mâu thuẫn, chợt chỉ cái này, chợt chỉ cái kia.
Bà làm theo lời người trong lòng nói như vậy, chỉ nghe Thần dụ có ích cho tương lai của Thánh tộc, phụng làm chính chỉ. Còn những Thần dụ hỗn loạn điên đảo kia, bà lựa chọn mắt điếc tai ngơ.
Về điều gì mới có ích cho tương lai của Thánh tộc, Quan Diễn đã sớm liệt kê kỹ càng quy trình. Mà qua nhiều năm như vậy, bà cũng chầm chậm có sự lý giải của mình.
Thời gian an bình tường hòa, quy tắc công bằng, công chính, những phẩm chất tốt đẹp như thiện lương, dũng cảm, có trách nhiệm...
Tương lai mà Thánh tộc nên có là dáng vẻ hòa bình hạnh phúc.
Cũng chính vào lúc này, bà mới phát hiện, đồng thời xác định...
Bà tin tưởng Quan Diễn, nhiều hơn tin tưởng Long Thần.
So với tín ngưỡng Long Thần, nàng càng tín ngưỡng tương lai tốt đẹp của tộc quần.
Quan Diễn chưa từng phủ định Long Thần trước mặt bà, đến chết cũng chỉ nói để lại biện pháp đối phó yến kiêu.
Nhưng bà có mắt biết nhìn, bà có tâm biết cảm nhận.
Bà biết cái gì mới là lựa chọn tốt hơn đối với Thánh tộc.
Rất bao nhiêu tuổi Thánh tộc, coi sinh hoạt hôm nay là đương nhiên, đau đớn vì truyền thống như “Tướng Thú”, phẫn uất vì sự xâm nhiễm của bóng đêm.
Bà đã trải qua thời kì tối tăm, bà biết thời gian càng đau khổ, càng dày vò hơn là thế nào.
Giáo hóa Sâm Hải Thánh tộc là phương pháp Quan Diễn chế định, nhưng việc thi hành cụ thể qua mấy trăm năm đều do bà từng giờ từng phút hoàn thành. Điều biến hết thảy những gì Quan Diễn thiết tưởng lúc trước thành sự thật... Là bà ngày đêm không ngừng, may vá từng một đường kim, mũi chỉ.
Bà ý thức được Thần dụ hỗn loạn đang từ từ ăn mòn nội tâm của bà, ý đồ dẫn bà hướng về một mặt “Hỗn loạn”. Theo thời gian trôi qua, hỗn loạn mệt mỏi, bà dần dần không có cách nào chống cự.
Thế là bà bắt đầu tuyển chọn Thanh Thánh nữ, đời đời thay nhau đổi, lắng nghe Thần dụ thay bà.
Thanh Thánh nữ bị đổi đi, nếu bị Thần dụ hỗn loạn ảnh hưởng, thì nhất định phải sinh hoạt mười năm trong phòng thờ. Mười năm không có chút khác thường nào, mới có thể trở về Thánh tộc, sinh hoạt bình thường. Nếu chỉ thay phiên bình thường vì đến thời hạn, mà không có bất cứ hành vi mất thứ tự nào, thì không cần như thế.
Từ đầu đến cuối, chính bà vẫn chiếm chức vụ tế ti, cũng chiếm “quyền giải thích” Thần dụ, để Thần dụ giáng lâm vĩnh viễn sẽ không chệch hướng, như thế đã bình an vô sự mấy trăm năm.
Trong những năm tháng sau này, Thần dụ không còn giáng lâm tấp nập như vậy, số lần Thần dụ hỗn loạn cũng càng ngày càng ít. Hết thảy đều đi về hướng phương hướng tốt, Long Thần dường như đang từ từ “Khôi phục bình thường” ...
Nhưng xem dáng vẻ của Thanh Hoa bây giờ, rõ ràng là lại nghe được những Thần dụ hỗn loạn kia, còn đã bị ảnh hưởng.
Mặc dù một ngày này tới quá sớm, nhưng cũng đã đến lúc không thể không đổi đi...
Để một thiếu nữ trẻ tuổi sống một mình trong phòng thờ mười năm, đương nhiên là một loại tàn nhẫn, nhưng cũng không có lựa chọn nào khác.
Bà lão rất rõ ràng, những người hoàn toàn bị Thần dụ hỗn loạn ảnh hưởng, cuối cùng lại biến thành dáng về gì.
Trong năm tháng dài đằng đẵng, có một vài Thánh nữ đã bị bà tự tay chấm dứt...
Về Thanh Thánh nữ đời tiếp theo, lúc đầu bà hướng về Tiểu Quả Nhi, cho nên luôn dẫn theo bên cạnh để dạy bảo. Qua tầm mười năm tiếp theo, Thanh Hoa tự đi sinh hoạt, giúp chồng dạy con cũng tốt, thăm dò thế giới cũng được, khi đó Tiểu Quả Nhi vừa lúc lớn lên, có thể tiếp nhận nhiệm vụ linh thần.
Nhưng bây giờ hiển nhiên là không được.
Tiểu Quả Nhi còn quá nhỏ, vậy thì trong tộc còn có ai thích hợp đây?
Bà lão tế ti Sâm Hải Thánh tộc tâm sự nặng nề, rất nhiều chuyện cần giải quyết ép cho vết nhăn của bà hằn thật sâu.
Sao Thanh Hoa lại xảy ra vấn đề ở thời điểm này? Nàng có tâm địa thiện lương, ý chí kiên định, lại trở thành Thanh Thánh nữ cũng không bao nhiêu năm, tổng cộng số lần lắng nghe Thần dụ cũng không nhiều...
Thường ngày chỉ khi tích lũy mấy chục Thần dụ hỗn loạn, Thánh nữ mới bị ảnh hưởng, hành vi mất thứ tự.
Long Thần lại xảy ra chuyện gì sao?
Bà lão tóc trắng nhìn Thanh Hoa, ánh mắt sầu lo.
“Ta không muốn nghe... Ta không muốn nghe.” Thanh Hoa vội nhắm chặt hai mắt, che lỗ tai, biểu cảm hết sức đau khổ: “Nhưng nó vang trong lòng ta lúc ngủ, vang lên bên tai ta lúc đi đường. Cho dù ta làm gì, đi đâu, âm thanh kia kiểu gì cũng sẽ vang lên... Ta không muốn nghe, nhưng ta không thể không nghe! Ta là Thanh Thánh nữ, sinh ra vì lắng nghe ý chỉ của thần. Đây là ý nghĩa... giá trị tồn tại của ta!”
“Ngươi nghe ta nói, hài tử...” Tiểu Phiền bà bà thả sách trong tay lại giá sách, động tác dịu dàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad