Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2479: Nhất Kiếm Đã Kinh Hồng (2)

Mà nhược điểm của loại cơ cấu tổ chức như thế này, thật ra thì đối với tà giáo mà nói, cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn. Nếu như Trương Lâm Xuyên đủ cường đại, thì hoàn toàn có thể dùng lực lượng của "Thần", trực tiếp câu thông tới mỗi một tín đồ. Đến lúc đó thì lực lượng gắn kết nào cũng có thể có được.
Vô Sinh giáo không thể tiếp tục thuận lợi phát triển như vậy được nữa, nếu không thì lực lượng của Trương Lâm Xuyên sẽ bành trước quá nhanh Hôm nay xem ra, trước khi một vị Địa U Sứ Giả mới tới tiếp quản chỗ này, Vô Sinh giáo ở nơi này của Thành quốc đã không còn chỗ nào đáng để lo ngại.
Nhưng một phần gốc rễ của Trương Lâm Xuyên còn đang núp ở trong bóng tối kia, vẫn không thể tránh khỏi bao trùm lên một tầng bóng mờ trong lòng Khương Vọng.
Nhất là phần (Vô Sinh kinh) mà Địa U Sứ Giả đã bí mật tụng niệm kia.
Lục bại thất mệnh, có bệnh chúng sinh. Tam ai bát khổ, lại là thế nhân vô tội. Chúng sinh thương xót ta, ta thương xót chúng sinh... Không phải là vì hắn bị kinh văn làm cho mê hoặc.
Bây giờ cho dù là kinh điển của các nhà hiền triết, cũng không có khả năng làm giao động đạo tâm của hắn. Chẳng qua là thứ quan trọng nhất trong cảnh giới của Ngoại Lâu cảnh, vẫn là hai chữ "đạo thuật". Khương Vọng - người đã đến gần tầng cao nhất của Ngoại Lâu Cảnh, tất nhiên hoàn toàn có thể phán đoán ra được, một bộ (Vô Sinh kinh) như vậy có ý nghĩa như thế nào.
Lúc này Khương Vọng đã hoàn toàn hiểu thấu được việc tại sao Vương Trường Cát vừa mới thành công thành tựu Thần Lam, liền lập tức bại lộ thực lực, tiêu diệt tất cả các cứ điểm của Vô Sinh giáo ở bên trong bên giới của Tiều quốc.
Ngoài việc là một loại tuyên chiến ra...
Quả thực cũng mang ý nghĩa thời gian không chờ đợi một ai!
Trương Lâm Xuyên tuyệt không phải một nhân vật chỉ biết âm ưu đùa giỡn, nói không chừng còn có thể là một loại loạn thế hùng tài như Trang Thừa Càn.
Cuối cùng Khương Vọng liếc nhìn một chỗ trú địa của Vô Sinh giáo đã vô cùng hỗn loạn, sau đó đứng dậy nhảy một cái, biến mất ở trong bóng đêm.
Có một vị cường giả thần bí đến Phong Đài Thành vực, ra tay một cái đã giết chết Bách Nạp đạo nhân cường đại nhất Linh Không Điện và Địa U Sứ Giả của Vô Sinh giáo.
Trong một đêm, đã khiến cho hai đại tông môn tranh đấu không ngừng mấy ngày liên tiếp ngừng công kích nhau. Khiến cho triều đình nhìn chăm chú.
Có lời đồn đãi nói rằng hắn là cao nhân do triều đình Thành quốc âm thầm phái đi ra ngoài, vì mốn áp chế sự bành trướng thế lực của các tông môn, nên trước tiên hạ sát thủ, diệt trừ nguyên nhân gây loạn. Có lời đồn đãi lại nói rằng, hắn là cường giả vô thượng ẩn cư ở bản địa, bởi vì thấy hai phe thế lực phân tranh không ngừng, khiến cho trăm họ không yên. Mới xuống tay chém chết người mạnh nhất của cả hai bên, coi như là lời cảnh cáo...
Nhưng những lời đồn đãi này, chỉ là câu chuyện mới mẻ của những người trong giới tu hành ở Thành quốc nói chuyện vui vẻ với nhau, Khương tước gia đã không nghe được những lời này.
Từ sau Hoàng Hà Hội, thứ mà hắn so sánh chỉ là nhóm nhân vật đỉnh cấp đứng đầu thiên hạ mà thôi, thậm chí hắn còn ngược dòng lịch sử, nghiệm chứng cổ kim. Vì thế những tu sĩ phổ thông tác oai tác quái thanh danh không hiển hách của Thành quốc, đã không còn ở trong cùng một thế gian với hắn nữa rồi.
Cao phong của tu hành, mỗi lần nảy vọt lên một tầng, thì phong cảnh đều đã hoàn toàn khác rồi.
Tình cờ đi ngang qua.
Chẳng qua là bước chậm trong chốn hồng trần, một kiếm đã kinh hồng.
Từ khi đạo lịch mới bắt đầu cho đến nay, quan đạo đại hưng, thể chế quốc gia thịnh hành.
Cho đến ngày hôm nay, ba ngàn chín trăm hai mươi năm, đã là liệt quốc xuất hiện như rừng, phân chia hiện thế.
Nhưng ngoài các chư hùng liệt quốc ra, vẫn còn một ít các đại tông môn cường đại, xuyên qua lịch sử, ngang qua thế gian.
Thừa kế đạo chính thống bất hủ, vẫn còn đang nghiệm chứng tất cả các con đường tu hành.
Xét trên mặt ý nghĩa không gian, quan đạo đã có một thời kỳ cực thịnh. Nhưng trên thước đo của thời gian, thì nó chưa chắc đã có thể vĩnh hằng.
Thời gian sẽ nghiệm chứng ra lực lượng chân chính đáng giá tồn tại.
Thiên hạ không phải chỗ nào cũng có thể giống như Nam vực, còn tồn tại nhiều đại tông môn cường đại đến như vậy.
Từ Huyết Hà tông, Kiếm Các, rồi đến Long Môn thư viện, Tu Di Sơn, rồi cả Cổ Mộ thư viện, Nam Đấu Điện... Tất cả đều là đại tông phái tiếng tăm lừng lẫy thiên hạ.
Tất nhiên chính giữa đều phải có nguyên nhân lịch sử của nói, điều này cũng đã nói rõ sự hưng thịnh của giới tu hành từ xưa đến nay ở Nam vực.
Liên quan đến vị trí của Nam Đấu Điện, thế nhân có rất nhiều lời giải thích. Có người nói ở Ngụy quốc, nhưng cũng có người nói ở Lý quốc, người cho rằng ở Việt quốc, cũng không phải là ít. Nguyên nhân bởi vì tông môn này quả thực hết sức thần bí. Không giống Kiếm Các, dùng kiếm để lập đỉnh phong, khống chế nguy hiểm, thỉnh vấn kiếm khôi trên thế gian. Cũng không giống với kiểu như Cổ Mộ thư viện, tọa lạc dưới chân núi của một Nho môn thánh địa thư, quy tụ rất nhiều thiên hạ văn khí, yêu hiện cẩm tú văn chuong.
Cũng không giống Long Môn thư viện nhìn thẳng về phía Quan Hà Đài, không giống Huyết Hà tông vĩnh viễn trấn giữ kẻ gây họa.
Ngược lại, Nam Đấu Điện lại càng giống Tu Di Sơn hơn, như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Thanh danh bao phủ rất xa, nhưng bản gốc chân chính thì lại rất mơ hồ.
Nhưng nếu như nói là thanh tu lánh đời, thì lại cũng không quá phù hợp với phong cách của tông môn này.
Dù sao thì danh tiếng của vị Thất Sát chân nhân Lục Sương Hà, cũng được lấy ra từ việc đánh giết trong núi thây biển máu.
Chỗ khác nhau nhất với người khác chính là...
Mặc dù Nam Đấu Điện là đại tông trong thiên hạ, nhưng cũng không thu môn đồ một cách rộng rãi, mà là.... tùy tâm sở dục một cách quái lạ.
Ti Mệnh, Thiên Lương, Thiên Cơ, Thiên Đồng, Thiên Tướng, Thất Sát, lục đại chân nhân nếu ai có tâm tình liền đi dạo quanh thiên hạ một lần, nhìn trúng ai liền mang về tông môn.
Cơ bản đều là độc truyền qua từng đời.
Dĩ nhiên, cũng có thể thu nhiều thêm mấy tên đồ đệ, mà cho dù không thu đồ đệ thì hình như cũng không có vấn đề gì.
Tóm lại vô cùng tự do phóng khoáng.
Tất nhiên vị trí thật sự của Nam Đấu Diện không phải đặt tại bất kỳ một nước nào trong mấy quốc gia Ngụy, Lý, Việt, Tống, nếu không thì ai chủ ai thứ cũng là một vấn đề rồi. 1337 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad