Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3444. Danh này, hùng tráng thay (3)



Chương 3444. Danh này, hùng tráng thay (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ba vấn đề này, câu sau còn khó trả lời hơn câu trước, câu sau còn khiến cho chúng yêu rét lạnh hơn câu trước.
Đúng vậy. Nếu như nói Vũ Trinh Đại Tổ đã thành tựu trên đỉnh cao nhất, vậy sau khi trở về từ Hỗn Độn Hải, còn ra tay cứu Nguyên Hi Nguyên Hi một lần, vì sao còn có tòa Thiên Yêu Pháp Đàn trước mắt này?
Một vị là tồn tại vĩ đại trên đỉnh cao nhất, vì sao lại chết một cách im lặng như thế, thậm chí còn không có ai xác định được có phải ông đã Siêu Thoát rồi không!
Chuyện này quá không hợp lý, hoàn toàn không cách nào giải thích.
Những suy đoán của Chu Lan Nhược, chẳng lẽ đều không phải là chân tướng lịch sử?
Chu Lan Nhược đứng trên bậc thang đã vỡ nát của Thiên Yêu Pháp Đàn, nhìn về phía Xà Cô Dư.
Một như u lan, một như diễm nguyệt, hai loại mỹ lệ đối ứng lẫn nhau.
Chu Lan Nhược chậm rãi nói: "Những lời Xích Nguyệt Vương vừa hỏi cũng là thứ mà ta quan tâm. Hiện giờ, ta không cách nào trả lời nhưng ta nghĩ, đáp án có lẽ đang nằm trong thế giới Thần Tiêu này."
Hai nữ yêu mỹ lệ nhìn nhau, một dựa biển mây, một dựa pháp đàn, quả thực là phong cảnh tuyệt mỹ.
Lộc Thất Lang đang thưởng thức cảnh này đột nhiên quay đầu, nhìn đốm lửa bên trong cái đỉnh lớn bằng đồng xanh.
Có một thanh âm khó mà phân biệt được là nam hay nữ đột nhiên vang lên.
Vang vọng khắp thời không.
Mang theo vẻ hoang mang, mơ hồ ——
"Thần?"
Vấn đề này đã kéo dài ngàn vạn năm!
Hỏi thế gian, vì sao lại gọi là "Thần"!?
Theo thanh âm này vang lên, sau lưng Xà Cô Dư, có một bức tượng thần ba đầu sáu tay to lớn, bay vụt lên từ trong biển mây!
Không chỉ có như vậy.
Chẳng mấy chốc liền có bức tượng thần thứ hai, thứ ba, thứ tư...
Có cầm pháp luân, có mặt xanh mắt đỏ, có khoác pháp y, có ở trần...
Yêu tộc vốn thịnh hành thần đạo, chúng yêu cũng không xa lạ gì với tượng thần.
Bản thân Phong Thần Đài trong Thái Cổ hoàng thành cũng không ngừng sáng tạo tượng thần, Yêu tộc chuyên tu thần đạo cũng rất nhiều. Những kẻ được đăng ký trong danh sách, được Thái Cổ hoàng thành công nhận đều được xem là chính thần. Thường được gọi là "Tạo sách hai mươi vạn dặm, ba vạn ba ngàn thần."
Ngoài ra, ở các vực các địa, thần đạo tiểu giáo cũng có nhiều vô số. Những tà thần không được thừa nhận cũng nhiều hơn chính thần rất nhiều.
Chỉ tính mỗi thành Ma Vân thôi, những thứ gọi là thần giáo cũng hôm nay diệt, mai lại lập. Trư Đại Lực làm Thái Bình quỷ sai đi đồ thần diệt quỷ, mỗi đêm đều có việc để hoạt động, căn bản giết không hết. Nhưng cũng chưa từng thấy qua nhiều như vậy, cảnh tượng kỳ lạ như vậy.
Lúc này chúng yêu chỉ thấy ——
Thần huy (4) chiếu rọi, chảy vòng quanh Thần Sơn. Bên trong tầm mắt là từng bức, từng bức tượng thần, từng tòa, từng tòa kim thân... thần!
(4) Ánh sáng thần thánh.
Trong mây, tượng thần chìm nổi!
Vô số tượng thần bay lên từ phía sau Xà Cô Dư.
Cảnh tượng hùng vĩ này khiến nàng ta nổi bật như Tiên Phật.
Chúng yêu đang có mặt đều chấn kinh.
Đây là thủ đoạn gì?
Phía sau Xà Cô Dư này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Nhưng bản thân Xà Cô Dư cũng vô cùng mơ hồ.
Nàng ta khác sâu tư tưởng của Khổ Lung Phái, cũng bi quan chán đời nhưng lại không tuân theo cương lĩnh hành động của Khổ Lung Phái.
Đối với những tồn tại vĩ đại đi đường ngay lối thẳng, hoàn toàn trái ngược với Khổ Lung Phái kia, nàng ta quả thực không quá kính sợ nhưng cũng không có địch ý.
Sở dĩ nàng ta lên tiếng hỏi mấy vấn đề kia, là bởi vì trong lòng có nghi hoặc, cũng cảm thấy bất an với việc "tồn tại vĩ đại vô thanh vô tức biến mất".
Dù có tách biệt bản thân ra ngoài thế nào thì nàng ta cũng là kẻ tham dự Thần Tiêu Cục, nguy hiểm mà những kẻ tham dự khác phải đối mặt, nàng ta cũng sẽ. Ai nguyện ý chết vì sự thiếu hiểu biết chứ?
Đương nhiên, nàng ta cũng có lực lượng đặc thù của riêng mình. Sau khi đột nhiên tiến vào vùng đất Thần Tiêu, trải qua những cảnh tượng kinh tâm động phách, chứng kiến sự đặc thù của thế giới Thần Tiêu, nàng ta cũng có sở cầu của bản thân mình... Nhưng tuyệt đối không bao gồm một màn tượng thần san sát, chìm nổi trong biển mây thế này.
Nàng ta vốn không biết chuyện gì đang xảy ra!
Nhưng ngay ở khi tượng thần đầu tiên bay lên, nàng ta đã chuyển thân theo bản năng, ẩn vào bên trong thần quang. Mũi giày hơi chuyển, đã đặt chân vào bên trên Thiên Yêu Pháp Đàn, chỉ là vẫn cách xa các Yêu vương khác, duy trì sự đề phòng đối với những kẻ đồng hành.
Khoảng cách của nàng ta và Thái Bình quỷ sai khá gần nhưng cũng chừa đủ không gian để phản kích.
Nàng ta luôn mang cảm giác hoài nghi sâu sắc với thế giới này cũng không yêu cầu xa với rằng mình sẽ được tín nhiệm.
"Những tượng thần này không liên quan gì đến ta, ta cũng không biết xảy ra chuyện gì!" Nàng ta nắm song đao tự hộ thân, đồng thời cảnh giác nói.
Lên tiếng nhắm thẳng vào vấn đề, trước tiên làm rõ cho mình, miễn cho việc rước phải họa bị vây công.
Thử Già Lam nửa tin nửa ngờ chuyển qua nhìn luồng sáng kia.
Tay của Lộc Thất Lang đã sớm dời khỏi cái đỉnh bằng đồng xanh, ánh mắt cũng không còn quanh quẩn ở đốm lửa kia nữa, hắn ta ấn vào tế kiếm bên hông, nhíu mày không nói, dường như đang suy nghĩ cái gì đó.
Trường đao trong tay Thái Bình quỷ sai giao thoa, "thói quen nghề nghiệp" trảm thần, khiến hắn ta có hơi kích động.
Đôi mắt đẹp của Chu Lan Nhược hơi chuyển, thu hết thần sắc của các phương vào đáy mắt. Bước chân vừa lùi, thối lui đến một góc khác của Thiên Yêu Pháp Đàn. Nàng ta đã giành được Bất Lão Tuyền, đương nhiên vẫn còn cơ hội lợi dụng Bất Lão Tuyền để thắng được nhiều hơn nhưng nàng ta không định ra tay dưới tình huống chưa nhìn rõ ràng mọi thứ. Nàng ta thà rằng vì quan sát mà buông tha cơ duyên, cũng không muốn mất đi những gì mình đã thắng được. Tiến thối đúng mực, có thể nói là đại trí tuệ. Hết chương 3444.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad