Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 970: Tìm về

Chương 970: Tìm về
Nói thật thì, từ chuyện đi đến Linh Không Điện đến chuyện tiến vào bí khố, trong cả quá trình đó, Khương Vọng có chút thất vọng. Cái gọi là bí khố của Linh Không Điện lại chẳng hề bí ẩn ra SaO.
Có vẻ như bất cứ người nào tới giết điện chủ cướp nhẫn Linh Không cũng đều có thể dễ dàng tiến vào.
Khi đi vào trong hậu điện, cảm giác thất vọng này lại càng mãnh liệt.
Xuất hiện trong tầm nhìn, cố nhiên là một tòa điện phủ nguy nga rực rỡ. Các loại giá đỡ hoa lệ mơ hồ nói ra sự giàu sang đã từng có.
Đáng tiếc là đa số bên trên giá đố đều trống không, cũng có thấy chút đồ vật được lưu giữ nhưng đều ảm đạm tối tăm, không thấy có gì quý giá.
Nhưng thực ra đây cũng là chuyện có thể dự đoán trước.
Nhiều năm trước, Linh Không Điện đã bị Trang Thừa Càn đánh tan nát, lực lượng còn sót lại chạy đến ở nhờ tại Thành Quốc, xem như là kéo dài hơi tàn. Gom góp tĩnh dưỡng nhiều năm nhưng cũng không có gì khởi sắc, lại còn bị Đấu Miễn thu phục không lâu trước đó, vậy nên cho dù lúc đầu có bảo vật gì trong bí khố, thì cũng không thể giữ lại được.
Nếu Khương Vọng biết Vân Du Ông cũng từng lẻn vào Linh Không Điện để mưu đồ, vậy thì càng không có gì để thất vọng.
Chỗ này sớm đã vỡ tan vỡ nát.
Đối với bảo vật trong bí khố, Khương Vọng vốn không quá mong đợi. Cái khiến hắn phiền não là, nếu trong Linh Không Điện không có tín vật phù hợp nào, hoặc có thể nói là đồ vật đó đã thất truyền từ rất lâu rồi... Vậy thì Vân Đỉnh Tiên Cung của hắn phải làm thế nào?
Chẳng lẽ manh mối mà Bạch Vân đồng tử buột miệng nói ra không phải là manh mối thực sự?
Hắn vừa nghĩ tới Bạch Vân đồng tử, Vân Đỉnh Tiên Cung trong Ngũ Phủ Hải liền có động tĩnh.
Khương Vọng vừa há miệng nôn, Bạch Vân đồng tử to xấp xỉ nửa đầu ngón tay chân liền đạp du vân từ từ bay ra.
Bạch Vân đồng tử hiện tại nhỏ xíu, chân đạp du vân, phiêu đãng bay trong điện.
"Ngươi đã phát hiện ra điều gì?" Khương Vọng hỏi.
"Ta cũng không biết" Bạch Vân đồng tử nửa tỉnh nửa mơ, xoay tròn như ruồi bọ mất đầu: "Cảm thấy giống như có gì đó, nhưng ta lại không biết là gì"
Khương Vọng cũng không thúc giục, cực kỳ kiên nhẫn nhìn hắn ta.
Sự tồn tại hiện tại của Bạch Vân đồng tử có chút kỳ lạ, giống như là một kiểu dung hợp nào đó của thân thể kiếp trước và thân thể chuyển thế, nhưng lại hoàn toàn mất đi ký ức. Nhưng chuyện quan hệ của hắn ta và Vân Đỉnh Tiên Cung là thâm căn cố đế là chuyện không cần nghi ngờ hắn. Hắn ta của hiện tại ngang với thân phận quản gia của Vân Đỉnh Tiên Cung.
So với việc bản thân toàn tìm lung tung mà không có manh mối, thì hắn càng tin là Bạch Vân đồng tử sẽ có thể phát hiện điều gì đó.
Bên trong bí khố cũng có một lư hương lớn giống y hệt lư hương trước bàn thở của tiền điện, chỉ là không có ai thờ cúng, hương hỏa bên trong đã sớm tắt, chỉ tích một lớp tàn hương dày nhưng cũng không có người dọn đẹp.
Khương Vọng cũng chỉ liếc qua một cái chứ không có ý định xem kỹ.
Sau khi Bạch Vân đồng tử bay một hồi tại điện chủ, cuối cùng lại bay qua trước lư hương này.
Vẻ mặt của hắn ta vẫn mù mờ như cũ, giống như một đứa trẻ ngây ngô. Nhưng lại bắt đầu hành động theo bản năng, bấm động năm ngón tay, tập hợp vân khí. Trong chốc lát đã tạo ra ba cây hương bằng mây, thả rơi vào trong lư hương, sau đó vân hương bắt đầu "cháy".
Nó có trạng thái cháy, nhưng lại chưa thấy ảnh lửa, ngược lại lại giống như là một dạng biến đổi.
Vân khí vấn vít, biến ảo lượn lờ giữa không trung, trong trạng thái như ẩn như hiện đó, cuối cùng lại tạo thành hình dạng của một tòa điện phủ.
Giống như một loại ấn ký nào đó đã bị đánh thức từ trong đoạn thời gian đã mất đi.
Tòa điện phủ hư ảo khói mây lượn lờ kia lại càng ngày càng rõ, càng ngày càng thật.
Biển đổi thành sự thật, hư ảo hóa thực.
Lịch sử phủ đầy bụi đã lâu bị "đánh thức", một tòa điện đường nho nhỏ đẹp đẽ "vọt" ra từ trong vân khí. Cũng chỉ to bằng một nắm đấm, nhưng từ cây cột đến mái cong không có cái nào không rõ ràng, tất cả đều vô cùng chi tiết, hiện rõ hết mức có thể ngay trước mắt.
Bạch Vân đồng tử bắt đầu cao hứng, sau khi bay đến chỗ tòa tiểu điện này thì vươn hai tay ra ra sức địa đẩy nó. Vậy mà mặt hắn ta đã đỏ hết cả lên rồi, nhưng tòa tiểu điện cũng chỉ nhẹ nhàng xê dịch một chút.
Trong lòng Khương Vọng bỗng nghĩ ra điều gì đó, hắn vươn tay ra phía sau tiểu điện, sau đó cong hai ngón tay, nhẹ nhàng chụp lấy.
Tiểu điện lập tức bay tới, Nó đã xuyên qua một loại kết nối huyền diệu nào đó, bay vào Ngũ Phủ Hải.
Nói chính xác hơn thì là bay vào trong phế tích Vân Đỉnh Tiên Cung, rơi xuống một xó xỉnh trống không.
Cùng lúc đó, Linh Không nhẫn trong tay Khương Vọng tự động bay ra đi theo sau nó, cũng tiến vào trong Ngũ Phủ Hải.
Chiếc nhẫn này cứ thế bay lên phía trước tiểu điện, tự động ngăn tách ở giữa rồi giãn ra, biến thành một dải dài. Đến khi nó khảm lên tiểu điện rồi thì người khác mới nhìn ra, vậy mà nó lại là một bức hoành.
Thượng thư —— Linh Không.
Vân khí bắt đầu di chuyển, linh quang xoay qua.
Cho đến lúc này, tòa tiểu điện này mới thực sự trùng sinh từ phế tích, hòa vào thành cùng một thể với Vân Đỉnh Tiên Cung.
Thì ra đây chính là Linh Không Điện, hoặc có thể nói là... Đây mới là Linh Khhông điện chân chính!
Tông môn Linh Không Điện này, bao nhiêu năm qua, khối di sản lớn được thừa hưởng hóa ra lại là một tòa điện phủ trong Vân Đỉnh Tiên Cung, điện phủ chân chính!
Bạch Vân đồng tử đã hớn hở vui mừng bay trở về Ngũ Phủ Hải, bay vào trong Linh Không Điện Khương Vọng cũng không nén nổi tò mò, trực tiếp lấy thần hồn để đi đến Linh Không Điện.
Vân Đỉnh Tiên Cung là một quần thể cung điện vô cùng to lớn, nhưng đương nhiên hiện tại đều là phế tích. Trong một mảnh phế tích đó, chỉ có mình Linh Không Điện rực rỡ tươi mới, tỉnh xảo khí phái, nhưng lại không khiến người khác có cảm giác khó chịu.
Bởi vì nó vốn đã thuộc về nơi này.
Khương Vọng giương mắt nhìn bức hoành kia, cất bước tiến vào trong điện.
Điều khiến hắn thất vọng là, bên trong Linh Không Điện lại không hề giấu vô số bảo vật, thần công bí pháp như hắn đã tưởng tượng. Bên ngoài là một đại điện tinh tế nguy nga, vậy mà bày trí bên trong lại cực kỳ đơn giản, hầu như cái gì cũng không có.
Hoặc có lẽ mọi thứ cũng đã bị tiêu hủy trong đại nạn năm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad