Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3402. Một quân Lạn Kha 500 năm (1)



Chương 3402. Một quân Lạn Kha 500 năm (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thiên Chu nương nương nắm giữ Thiên Tức Hoang Nguyên, quát hỏi lai lịch của bàn tay kim quang kia khiến cho mấy vị Yêu vương ở hiện trường vô cùng ngạc nhiên.
Ngoài Cổ Nan Sơn cùng Hắc Liên Tự, ở Yêu giới quả thực không còn Phật tông lợi hại nào cả. Có chăng chỉ là những chùa nhỏ, miếu nhỏ, chỉ cần một vị Yêu vương ở đây thôi là đủ để quét sạch rồi.
Phóng mắt nhìn hết tăng lữ ở giới này, ai còn có thể tranh giành Tri Văn Chuông đây?
Chẳng lẽ... là vị viết "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" - Tượng Di pháp vương trong truyền thuyết?
Nếu muốn phân biệt Cổ Nan Sơn cùng Hắc Liên Tự một cách đơn giản thì. Cổ Nan Sơn là —— thời đại huy hoàng tan vỡ, một thời đại huy hoàng mới sinh ra. Hôm nay, trời chiều dần ngả về tây, ngày mai nắng sẽ càng dữ dội hơn. Hắc Liên Tự là —— bình minh sẽ không đến nữa. Nhưng chúng ta có thể sáng tạo ra thế giới mới trong đêm tối.
Không khó phát hiện, đối với tình trạng hiện tại, bọn họ đều bi quan.
Chuyện này có quan hệ mật thiết với hiện trạng cùng lịch sử của Yêu tộc.
Phật là truyền tín niệm ra bên ngoài nhưng Phật môn của Yêu giới là cắm rễ ở bản địa mà sinh.
Giống như Khổ Lung Phái xem Yêu tộc ở Yêu giới trời sinh đã là tù phạm.
Dưới sự cố gắng của vô số tiên hiền Yêu tộc, đại thế giới này có thể nói là rộng lớn vô ngần, không ngừng sinh trưởng nhưng cũng quả thực đã bị phong tỏa.
Một tòa Vạn Yêu Chi Môn khóa lại toàn bộ Yêu giới không biết đã bao nhiêu năm.
Cường giả Nhân tộc ở hiện thế có thể tùy thời đi đến chư thiên vạn giới.
Còn cường giả Yêu tộc muốn rời đi Yêu giới thì chỉ có thể dựa vào hai con đường, một là phải đi qua Vạn Yêu Chi Môn, còn không thì phải bơi qua Hỗn Độn Hải mới có thể đi đến thiên ngoại.
Mà Hỗn Độn Hải là mê cung vũ trụ, là điểm cuối cùng của tất cả hỗn độn. Không có trên dưới, không có trái phải, không có quá khứ hoặc tương lai, không có giới hạn.
Ở nơi đó không cách nào thiết lập được tín tiêu, vĩnh viễn không thể phán định được phương vị, luôn bị lẫn lộn mọi thứ, hiểm ác vô tận. Dù là cường giả thế nào, ở trong đó cũng đều có khả năng bị vùi lấp.
Từ trước đến giờ, không biết đã có bao nhiêu cường giả Thiên yêu vì để tìm đường ra cho Yêu tộc mà bị vùi lấp trong đó.
Dù là Phật của Cổ Nan Sơn hay Phật của Hắc Liên Tự thì cũng sinh ra tại mảnh đất Yêu giới này, đều cố gắng tìm kiếm khả năng cứu rỗi Yêu tộc trên con đường tu hành.
Nhưng bàn tay kim quang xuất hiện trong trong vùng đất Thần Tiêu lúc này lại thuộc về loại Phật thứ ba.
Nó cũng vàng rực sáng chói như Phật quang của Cổ Nan Sơn nhưng lại mang theo sinh cơ bừng bừng như cỏ cây mọc nơi hoang dã. Nó cũng ra đời tại mạt pháp như phật vận của Hắc Liên Tự nhưng lại mang theo hy vọng rõ ràng.
Lúc trước, Tượng Di pháp vương không theo Quang Vương Như Lai cũng không theo Yêu Sư Như Lai mà tự mình đi khắp thế gian... Nhưng Tượng Di pháp vương quả thực đã tọa hóa!
Bên trong "Thái Cổ Kinh Truyện" có ghi chép rất rõ, hơn nữa việc này cũng có rất nhiều Thiên tôn chứng kiến, không thể nào giả được.
Chẳng lẽ, trên thế gian này vẫn còn có đệ tử chân truyền của Tượng Di pháp vương?
Nhưng rõ ràng cả đời ông không lập giáo, không nhận đồ, độc hành cần khổ, sở học cả đời đều được ghi lại trong "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương".
Lộc Thất Lang có linh cảm trời sinh nhưng trong lúc nhất thời cũng vô cùng mờ mịt.
Giờ phút này, kim quang đầy trời, bàn tay kim quang đang nắm chặt Tri Văn Chuông kia đang cùng tơ nhện giăng khắp bầu trời giằng co.
Cuốn "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" bay lên từ người Chu Tranh kia cũng đang giằng co với bàn tay bắt lấy nó.
Bản thân cuốn "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" của hắn ta đã sớm dự báo trước được nguy hiểm, tự thân phóng ra kia, giờ phút này cũng đang treo trên trời cao, nằm ở giữa mạng nhện.
Cũng giống như vậy chính là quyển "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" kia của Sài A Tứ.
So với hắn ta, Sài A Tứ buông tay sớm hơn, cũng quả quyết hơn. Có phải chuyện này cũng đã nói rõ, Sài A Tứ cũng dự liệu được mọi thứ trước mắt này?
Hai quyển kinh thư treo cao trên không trung, một ở Đông Nam, một ở Tây Bắc, kêu gọi quyển trong tay Chu Tranh không đầu kia.
Nhưng thời không đã bị khóa chặt, Chu Ý đang tra hỏi.
Không cho phép Phật quang liên kết, không cho phép tặc nhân chạy trốn ra thiên ngoại!
Từ nơi sâu xa, vang lên một tiếng thở dài ——
"Ai."
Một tiếng thở dài này giống như cảm thán ở đáy lòng người nghe, cảm thán vô số chuyện cũ, cũng cảm thán vô tận tiếc nuối!
Thanh âm kia dường như vang lên ở bên tai, lại như vang lên ở bất kỳ chỗ nào trong trời đất. Kẻ có duyên mới nghe thấy, kẻ vô duyên không có cửa mà vào.
Thanh âm kia nói: "Chu Thiên tôn đã lựa chọn ra tay vào lúc này, tất nhiên là đã nhận ra bần tăng, sao còn cố hỏi?"
Trong thân thể không đầu của Chu Tranh, có một loại cộng minh sinh ra.
Đó là "Nhân Quả" mượn từ huyết mạch Chu gia ở đây, đã sinh ra một loại cộng minh với mảnh thế giới này. Từ trong loại cộng minh đó, phát ra một loại thanh âm gần với đạo tắc.
Nó ung dung, quý khí, mang theo điểm đặc hữu của Chu Ý.
Âm thanh này đáp: "Tuy là có chút suy đoán nhưng dù sao cũng không thể hoàn toàn xác định. Đại sư nên biết, ta ra tay vào lúc này sẽ phải hy sinh rất lớn, nỗ lực rất nhiều. Sao không từ bi độ thế, giải đáp nghi hoặc trước mắt của ta, để ta không còn nuối tiếc?"
Thanh âm trong cõi u minh kia nói: "Niệm tên ta, để ngươi xem như không tiếc!"
Chín chữ này mang theo một loại cảm giác nguy nga.
Tuy là thanh âm không lớn nhưng giống như núi cao chọc trời, đụng vào trong mây.
Phóng mắt khắp chư thiên vạn giới, người có thể nói câu này trước mặt Chu Ý, được mấy ai?
"Trước đó, còn có vài chi tiết cụ thể ta không rõ lắm, đại sư có thể giải mối nghi ngờ cho ta được không?" Tơ nhện đầy trời không ngừng phong tỏa, bóp chết những khả năng có thể xảy ra, thanh âm thuộc về Chu Ý lên tiếng: "Ví dụ như... Ngài dùng cách nào để kích thích thời gian nơi đây?" Hết chương 3402.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad