Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2030: Không phải không có ngạo cốt, chỉ là không kiêu ngạo đối với Khương Vọng mà thôi

Chương 2030: Không phải không có ngạo cốt, chỉ là không kiêu ngạo đối với Khương Vọng mà thôi
Lý Long Xuyên cũng nghe được lời ấy, mày kiếm giương lên, Trọng Huyền Thắng thì cười tới mức ánh mắt híp lại.
Mà Lâm Tiện, người đối mặt với Cao Triết, cũng là người đối mặt với vấn đề này, chỉ là mỉm cười, không nói lời nào, quay đầu rời đi.
Vẻ mặt Cao Triết trở nên khó nhìn, hỏi: "Họ Lâm, ý ngươi là sao?"
Lâm Tiện cũng không dừng lại, chỉ có lời nói là truyền tới: "Ta không biết tại sao Khương Thanh Dương lại có loại bạn như ngươi, ta càng không biết, ngươi dựa vào cái gì mà đòi so với hắn."
"Vậy ngươi cảm thấy..." Cao Triết nhìn chằm chằm bóng lưng của Lâm Tiện, âm trầm uy hiếp: "Ngươi so với ta thì như thế nào?"
Lâm Tiện bỗng quay đầu lại, ánh mắt sắc bén như điện chớp: "Đại chiến tại Tinh Nguyệt Nguyên vừa mới bắt đầu, hiện tại đấu tranh nội bộ lại không đẹp, sau trận đấu này, ngươi có thể tới tìm ta, để ngươi có thể đi qua hiệp thứ hai, coi như Lâm Tiện ta thua!"
Xuất thân tiểu quốc, đối mặt với thiên kiêu thế gia của bá chủ quốc...
Người này lại cuồng vọng như thế!
Toàn trường đều sợ hãi!
Quả nhiên, Lâm Tiện không phải kẻ hèn nhát.
Hóa ra không phải y không kiêu ngạo, chỉ là không kiêu ngạo đối với Khương Vọng mà thôi!
Văn Liên Mục ở cạnh bên, ánh mắt không khỏi ngưng lại.
Lâm Tiện, người mang thần thông đỉnh cấp Vô Câu, lại có tính kiên nhẫn, đao pháp xuất chúng. Là quân văn thư đi theo Thiên Phúc quân, gã đã từng tập trung nghiên cứu người này. Dù sao mấy chục trên trăm năm tương lai của Đông Vực, không thể bỏ qua những thiên kiêu này được.
Mặc dù Khương Vọng đã đoạt giải quán quân tại Quan Hà Đài, là Thiên hạ đệ nhất Nội Phủ không thể nghi ngờ. Thế nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể vượt qua, không nên làm cho Lâm Tiện ngưỡng mộ tới mức này mới đúng.
Như vậy... về sau còn xảy ra chuyện gì nữa sao?
Trong khoảng thời gian Khương Vọng mất tích này, tránh tới Dung quốc sao?
Sau Hoàng Hà Hội, Khương Vọng đã tiến bộ tới trình độ nào rồi?
Mới khiến cho Lâm Tiện, người có tự tin dùng một đao đánh bại Cao Triết, lại hoàn toàn mất đi lòng tin so sánh?
Gã không khỏi nhìn về phía Vương Di Ngô.
Người này thân thẳng tắp như tiêu thương, vẻ mặt bình tĩnh. Có vẻ như cũng không cảm thấy... lời này của Lâm Tiện có gì không ổn.
Đúng vậy, kiêu ngạo như Vương Di Ngô, đối thủ duy nhất mà hắn ta công nhận, chính là Khương Vọng. Như vậy đối với người mà hắn ta coi là ngang bằng bản thân, chỉ sợ người khác khen ngợi Khương Vọng như thế nào, hắn ta đều công nhận...
Trong mắt hắn ta, đâu chỉ Cao Triết không chịu nổi một chiêu, chỉ sợ Lâm Tiện cũng không đáng để ra tay.
Thậm chí hắn ta đứng lại xem xét vụ tranh chấp này, cũng chỉ bởi vì nghe được hai chữ "Khương Vọng" mà thôi. Lâm Tiện, Cao Triết, có đáng là gì?
Loại tâm thái vô địch này, là niềm hâm mộ của Văn Liên Mục, thế nhưng cũng làm cho gã âm thầm lo lắng. Vương Di Ngô hiện tại, không thua kém Khương Mộng Hùng trong những năm cùng cấp độ, thế nhưng năm đó Khương Mộng Hùng có thể xưng vô địch cùng giai bậc, hiện tại lại có thêm Khương Thanh Dương!
Một khi có ngày Vương Di Ngô nhận thức tới, hắn ta mãi mãi cũng không đuổi kịp Khương Vọng, hắn ta sẽ như thế nào? Hắn ta có thể giống với Lâm Tiện, bình thản nhìn thẳng vào chênh lệch sao? Hay là nói... sẽ từ đó ngã xuống không thể đứng dậy nổi?
Rất nhanh, Văn Liên Mục từ bỏ suy nghĩ về vấn đề nguy hiểm này.
Sẽ không... Dù cho Khương Vọng lại làm ra chuyện gì đi nữa, cũng không có khả năng bỏ xa Vương Di Ngô tới vậy. Có lẽ chỉ là bởi vì chính Lâm Tiện, tầm nhìn hạn hẹp mà thôi.
Nghĩ như vậy, Văn Liên Mục không nhịn được mà nhìn về phía Lâm Tiện.
Khí thế người này như đầm sâu không đáy, đứng thẳng trong tràng.
Thấy thế nào, cũng không giống là kẻ tầm nhìn hạn hẹp mà...
Lâm Tiện, tự xưng môn hạ chó săn của Khương Thanh Dương, lại khẩu xuất cuồng ngôn đối với Cao Triết, tự xưng không cần ra đao thứ hai, không cho Cao thị Tĩnh Hải chút thể diện nào cả.
Nhất thời Cao Triết bị gác lên đài, lên không lên được, xuống cũng không xong. Y tới gây sự, cũng chỉ là dựa thế ép người mà thôi, thật xét về tu vi, y dựa vào cái gì lên Quan Hà Đài? Y có thể đấu với Lâm Tiện sao? Thật có thể chống lại đao thứ hai của Lâm Tiện hay sao?
Y chỉ hơi do dự, Lâm Tiện đã bước nhanh rời đi rồi.
Y cắn môi, đang định nói vài câu thêm khí thế, thế nhưng lại phát hiện dù nói cái gì cũng chậm rồi.
Y quay đầu lại nhìn Yến Phủ, Yến Phủ đã sớm rời đi.
Lại nhìn về phía Trọng Huyền Thắng, Lý Long Xuyên, chỉ thấy hai bóng lưng đang rời đi nơi đây.
Nghĩ tới y đường đường là người thừa kế Cao thị Tĩnh Hải, công tử hào môn của Tề quốc, tại sao khi giẫm một người của tiểu quốc, lại mất hết thể diện cơ chứ?
Rốt cuộc, quan hệ của Cao gia là tại Cung đình, chỉ gần đây mới bắt đầu tiến hành xâm nhập tới địa phương mà thôi, không có bất cứ thế lực nào trong quân đội cả. Giờ đây lại ở trong quân doanh, dù là Lý Long Xuyên hay là Trọng Huyền Thắng đứng ra, đều có thể áp bức thế lực của Dung quốc một cách dễ dàng, để cho Lâm Tiện cúi đầu, thế nhưng hiện tại rõ ràng bọn họ đều không muốn nhúng tay vào chuyện này...
Bọn họ có oán khí?
Oán khí của bọn họ ở đâu ra?
Nói thế nào thì Cao Triết y cũng là huynh đệ với Khương Vọng đi, cùng nhau nếm thử biết bao nhiêu rượu, mượn chút uy thế, kéo chút thanh danh thì sao chứ? Làm sao tới nỗi này?
Mấy người Yến Phủ, Lý Long Xuyên, Trọng Huyền Thắng... ỷ vào gia thế, chưa từng chân chính tôn trọng y! Vĩnh viễn đều vây xung quanh người Khương Vọng, thường thường coi nhẹ cảm xúc của y. Một lúc thì hỏi Khương Vọng muốn cái này hay không, một lúc lại hỏi Khương Vọng cái kia có được hay không, chưa từng hỏi y thế nào. Cùng đi dạo thanh lâu, uống rượu hoa, y vẫn luôn giống một nhân vật râu ria, vĩnh viễn giống một đứa hạ nhân đi theo công tử vậy.
Trước kia là vậy, hiện tại trở thành người thừa kế Cao thị, vẫn là như thế!
Y nhìn xung quanh, cảm thấy tất cả mọi người đều đang cười nhạo y vậy.
Thế nhưng thiên kiêu các tiểu quốc cách đây rất xa, mà cách gần... y có thể giận cá chém thớt Vương Di Ngô, hay là giận cá chém thớt Văn Liên Mục đây?
"A, cũng rất thú vị." Cuối cùng, y cũng chỉ có thể cười lạnh, rồi tự mình rời đi.
Thế nhưng vào lúc này, "người xem" đã sớm tan cuộc, không ai thấy được biểu diễn của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad