Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3401. Thời gian sai lệch (3)



Chương 3401. Thời gian sai lệch (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hoặc có thể nói rằng lực lượng thần bí kia đã che đậy điểm này nhiều hơn so với bất cứ thứ gì khác, đến nỗi ngay cả Hồng Trang Kính cũng không thể ngăn chặn được. Hoặc là nói cái ‘che đậy’ này, vốn chỉ tồn tại ở tầng diện nhận thức. Không hề nhằm vào thân thể nào cả, mà chỉ nhằm vào tất cả nhận thức. 
Đã có nhận thức, thì ắt có ngăn cách. 
Hắn đã nhìn thấy tất cả từ trong thế giới trong gương, cho nên hắn cũng quên mất nó từ trong thế giới trong gương!
Chủ nhân của bàn tay mang kim quang to lớn này, hẳn là vị chấp cờ giả thu cục thứ ba ở Vùng đất Thần Tiêu. Và mục tiêu của vị chấp cờ giả này đáng ngạc nhiên lại là Tri Văn Chuông!
Vào thời điểm Dương Dũ và Thử Già Lam lần lượt tử vong, thứ cũng cảm thận được dị thường, và phản ứng lại ngay lập tức, là một tiếng cầm.  
Tinh~!
Âm thanh này vô cùng chói tai, tạo cảm giác như thể bị cắt đứt lỗ tai.
Dây đàn vừa động, thì đầu lâu của Chu Tranh đứng sau lưng Chu Lan Nhược... đã lập tức lăn xuống.
Một yêu đã bị thấu triệt nhân quả như hắn ta, căn bản không có thời gian phản kháng! 
Nhưng cuốn 《 Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương 》trong ngực hắn ta đã vọt ra ngoài, vẫn chiếu sáng rực rỡ.
“Thì ra là như vậy!”
“Ngươi có thể kích động thời gian, có thể cải biến trạng thái của bọn ta, nhưng không thể nào kích phát được lực lượng của hai vị Đại Bồ Tát được. Ngươi kích động thời gian không hoàn chỉnh, nhân quả không trọn vẹn, diễn lại một màn kịch này... nhưng cốt truyện căn bản lại không chính xác.”
“Ta biết rồi. Ngươi muốn tái diễn lại tất cả mọi thứ, là vì muốn làm xáo trộn thời gian giữa Vùng đất Thần Tiêu và Yêu giới, khiến họ mất liên lạc với nhau về mặt thời gian, tạo ra một khoảng thời gian sai lệch. Ngươi dùng phương pháp này để ngăn cản lực lượng của những vị chấp cờ giả khác, từ đó tạo ra đủ thời gian để ngươi chiếm được Tri Văn Chuông.”  
“Mục đích thực sự của ngươi là lấy chiếc chuông này đi, và ngươi cũng đã đã trù mưu tính kế cho ngày hôm nay rất nhiều năm.”   
“Chu Tranh... Khuyển Ứng Dương... rồi còn có cái gì nữa?”
Chu Lan Nhược đã hiểu rõ mọi chuyện, ngón tay gảy nhẹ dây đàn.
Thi thể không đầu của Chu Tranh đột nhiên đứng dậy, chộp lấy《 Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương 》vừa mới vọt ra kia. 
Giữa trời và đất sinh ra vô số tơ nhện, mắc qua mắc lại, tựa như đang dệt một tấm gấm mây. 
Phong bế cả ba cuốn 《 Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương》, cả kim quang đầy trời, và thậm chí phong bế cả bàn tay to lớn màu vàng kim nắm giữ hư ảnh Tri Văn Chuông đang muốn rời đi.
Nhưng chính là, thiên ti vạn lũ khóa kim quang!
Giọng nói ung dung của Chu Ý, vang lên từ trong thi thể không đầu của Chu Tranh: “Nhưng không có Phật môn thứ hai nào trong Yêu giới có thể sánh ngang được với Cổ Nan Sơn, vì vậy... Ngươi? Là? Ai?”  
Ở vị trí giữa ngực của cỗ thi thể không đầu này, có một đóa u lan nở rộ. 
Sớm ngộ lan nhân, bất đắc nhứ quả. (1)
Bằng cách mượn thần thông Lan Nhân Nhứ Quả của Chu Lan Nhược dẫn đường.
Chu Ý, chủ nhân của Thiên Tức Hoang Nguyên, đã dẫn đầu thoát ra khỏi việc thời gian sai lệch, tìm thấy mối liên hệ với Vùng đất Thần Tiêu. Coi như vị chấp cờ giả thu cờ thứ tư, chính thức xuất thủ!
Khương Vọng ở thế giới trong kính trầm mặc nhìn mọi thứ đang diễn ra trong vùng đất Thần Tiêu. Hắn cuối cũng hiểu được những lời kể của đám người Trọng Huyền Thắng khi ấy, khi ở trên Hoàng Hà Hội, trong trận chiến tranh khôi thủ giữa hắn và Hoàng Xá Lợi, sự kinh ngạc mà hắn biểu hiện ra khi Hoàng Xá Lợi "Đột nhiên nhận thua"... là ngốc nghếch thế nào.
Cảnh tượng vốn tưởng rằng là hai nhưng thực chất là một này, bắt đầu cùng kết quả thì giống nhau nhưng chi tiết lại có khác biệt.
Tiếp sau đó là bàn tay kim quang xuất hiện, "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" lộ ra, Chu Lan Nhược giết Chu Tranh, Chu Ý ra sân!
Một vở kịch này ở kết cục lại biến ảo chập trùng, xoay chuyển lại lật chuyển.
Chu Lan Nhược nói bàn tay kim quang kia đại biểu cho chấp cờ giả, quả thực đã kích thích thời gian, chỉ là thời gian không hoàn chỉnh, nhân quả không trọn vẹn...
"Có ý gì?" Sài A Tứ thầm hỏi thượng tôn: "Phát sinh chuyện gì mà ta không biết sao?"
"Im lặng." Cổ Thần vĩ đại nói: "Xem tiếp đi, ngươi liền hiểu."
Chính Cổ Thần vĩ đại cũng cái hiểu cái không, hiện giờ thứ hắn càng để ý hơn chính là, chấp cờ giả thứ ba này rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì để kích thích thời gian?
Đây chính là việc liên quan đến mười một yêu quái cùng toàn bộ không gian xung quanh Bất Lão Tuyền.
Hơn nữa, vùng đất Thần Tiêu lại là một nơi đặc thù như thế!
Thậm chí đến bây giờ đối phương còn chưa từng lộ diện, chỉ cách không hoàn thành việc thời gian chảy ngược dòng này. Nếu là sử dụng toàn bộ sức lực thì sẽ là lực lượng đáng sợ cỡ nào?
Chí ít, hắn hiện tại còn chưa thể tưởng tượng.
Theo hắn thấy, việc Chu Lan Nhược chém đầu Chu Tranh cũng là đang muốn ngược dòng tìm hiểu đầu nguồn, nhìn xem phải chăng chấp cờ giả đang ẩn thân trong đội ngũ cạnh tranh. Nhưng đầu Chu Tranh lăn xuống đã chứng minh không phải như thế.
Trước đó, ý đồ tiến vào vùng đất Thần Tiêu của Hổ Thái Tuế thất bại, cũng chứng minh rằng —— vùng đất Thần Tiêu không cho phép tồn tại cấp bậc Thiên yêu đích thân giáng lâm, chí ít là giai đoạn hiện tại không cho phép.
Hắn cũng nghe được.
Hiện giờ, thời gian ở vùng đất Thần Tiêu cùng Yêu giới đã không còn giống nhau.
Những Thiên yêu tụ tập bên ngoài thành Ma Vân, tạm thời cũng không thể tìm tới nơi này.
Chỉ có mình Chu Ý là thông qua mối liên hệ đặc thù nào đó với Chu Lan Nhược —— hoặc là thần thông trời sinh nào đó —— mới lấy thân của Chu Tranh, dùng được sức mạnh ở nơi này.
Có lẽ bản thân Chu Tranh ở trong thế cuộc của Chu gia chỉ là một loại tồn tại đảm nhiệm chức vụ đường hầm lực lượng... Hiện giờ cũng đã được sử dụng. Hết chương 3401.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad