Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3961

1249 Chương 3961
1249 Chương 3961
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tịnh Lễ từ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa bây huyết thi, hai tay chắp lại, mặt hiện nét thương xót, tụng chú văn "Bạt Nhất Thiết Nghiệp Chướng Căn Bản Đắc Sinh Tịnh Thổ Đà La Ni
Hắn ta tụng kinh thay cho những người vô tội đã chết này, trừ bỏ nghiệp chướng trên người bọn họ, an ủi những đau đớn của bọn họ, để bọn họ có thể đi về Tịnh Thổ, không gặp phải khổ nạn.
Đây cũng thường được gọi là "Vãng Sinh Ch
Vì để thôi phát sức mạnh của chú văn đến trình độ lớn nhất, hắn ta đã hiển hóa Kim Cương Lưu Ly Thân! Huyết nhục biến thành một khối lưu ly mờ, vàng rực từ trong đến ngoài, chiếu rõ xương cốt. Lục dục của con người đều bị ẩn hết, hắn ta ngồi xếp bằng ở giữa, giống như một khối tượng Phật được điêu khắc tỉ mỉ
Chỉ có đôi môi đang mấp máy là chứng minh sự sống của hắn ta, cũng hô ứng thiền tâm đang khiêu động.
Theo tiếng tụng niệm, từng vòng Phật quang lấy hắn ta là trung tâm không ngừng lan ra, bao trùm toàn bộ đám xích thi đang phát cuồng lẫn đang khôi phục.
Những xích thi chạm phải Phật quang đều trở nên chậm chạp, tiếng gầm hung ác kia cũng dần dân tiêu tán.
Huyết sắc vô tận chậm rãi rút lại vẻ hung ngoan!
Bạch Ngọc Hà đang lơ lửng trên không trung cũng không gia nhập chiến đấu, nếu là tình huống nguy cấp, hắn ta sẽ rút kiếm không chút chan chờ nhưng dưới tình huống có sự lựa chọn cần gì phải khiến những người vô tội đã chết này không được toàn thây?
Tịnh Lễ Tiểu Thánh Tăng có thể trấn an bầy xích thi này là điều không thể tốt hơn. Nhưng lão Ngao Quỳ vẫn luôn trốn trong Tật Hỏa Cung, từ đầu đến cuối không phát ra câu nào, chỉ dùng việc bố trí đại trận để nghênh chiến kia khiến cho lòng hắn ta vô cùng bất an.
Không đúng, quá không đúng...
Dựa theo miêu tả của Đông gia, lão Ngao Quỳ này chính là một kẻ cáo già, có thể thành công đánh cắp Thiên Phật bảo cụ, thoát khỏi sự truy sát của Hải tộc, há lại là hạng cường giả bình thường?
Bây giờ tuy rằng khiến cho người ta có cảm giác cùng đường mạt lộ, ngoan cố trước khi chết... Nhưng tới bây giờ thì mới giao chiến được mấy hiệp chứ?
Tranh đoạt thế lực Nhân tộc ở Phù Lục, tranh đoạt tình báo về chân tướng của thế giới này, lần giao phong ngắn ngủi trên Thánh Thú Sơn, cùng với giờ phút này.
Chỉ mới mấy hiệp như thế, mặc dù nhóm bọn họ đã làm hết những gì có thể làm nhưng lão Ngao Quỳ này đã hết cách rồi sao? Chỉ có thể liều mình đối kháng trực diện với Đông gia như thế?
Nếu chỉ có vậy sao xứng với danh tiếng xấu mà lão có chứ?
Hắn ta ấn kiếm tại eo, bay thấp dưới tầng trời, lách qua đám xích thi đang xiêu vẹo bước đến, như một luồng điện sáng trắng lách qua khe hở, vô cùng linh động đi Hỏa Từ Đường đang được sức mạnh của Sáng Thế Chi Thư bao phủ, cao giọng nói: "Ngọc Linh tộc trưởng, chúng ta tới để tiếp viện! Thế cục đã tạm ổn, Diệt Thế Ma Long đã bị áp chế, mời mở từ đường, cùng giúp bọn ta diệt trừ tên ác long này, báo thù rửa hận cho những nhân mạng của Tật Hỏa Bộ đã chết kia!"
Nhưng bên trong Hỏa Từ Đường lại không có một tiếng động nào đáp lại.
Trong không gian yên tĩnh như chết, Bạch Ngọc Hà nghiêm nghị rút trường kiếm bên hông ra. Kiếm của hắn ta là vật gia truyền của Bạch thị Lang Gia, có tên là "Tuệ Vĩ. Lúc kiếm này động, gầm thét với trời cao, sáng lạn chói mắt.
Lúc này dù thế chưa động nhưng vẫn có ánh sáng lạnh lẽo như sương đang lưu chuyển, để lộ sát cơ lạnh thấu xương.
"Theo lý ta hẳn nên đồng tình với các ngươi, dù sao, nơi này cũng vô cùng hoang toàn, tử thương thảm trọng" Hắn ta chậm rãi nói: "Nhưng bằng hữu của ta vì bảo vệ các ngươi mà liều chết chiến đấu... Các ngươi, định đứng nhìn hay sao?" Bên ngoài thân kiếm của hắn ta, có kiếm khí màu xanh ngọc đang lan tỏa.
Kiếm của hắn ta, chỉ thẳng vào Hỏa từ đường: "Câu này ta chỉ nói một lần —— trước mặt cái ác đang diễn ra, yên lặng chính là đồng lõa, đứng ngoài quan sát là trợ giúp! Nếu các ngươi chỉ muốn làm khách đứng xem thì ta sẽ xem các ngươi là địch”
"Đại nhân xin tha thứ" Thanh âm của Tật Hỏa Ngọc Linh cuối cùng cũng xuất hiện, lại là vang lên bên trong Hỏa từ đường: "Mọi chuyện xảy đến quá đột ngột, thảm họa diễn ra dưới tình huống chưa kịp chuẩn bị khiến cho chúng ta tử thương thảm trọng, phải dùng mọi vốn liếng, mới có thể dùng sức mạnh tập hợp của cả bộ tộc, tử thủ trong từ đường này... phải trơ mắt nhìn ác ma tàn phá bừa bãi, cũng chỉ vì muốn bảo vệ chút huyết mạch cuối cùng của Tật Hỏa Bộ” Là người mạnh nhất của Tat Hỏa Bộ, cũng là tồn tại tu thành Đồ Đằng Chi Linh thế nhưng thanh âm của nàng ta lúc này lại tràn đây bi thương: "Các ngươi đều là khách đến từ thiên ngoại, không phải là người Phù Lục. Chúng ta không có cách nào để phân biệt ác ý hay thiện ý vậy nên mới không dám ra, chứ không phải muốn làm khách đứng xem!" "Đúng vậy!" Có lẽ là giọng nói của một Đồ Đằng Chi Linh khác của Tat Hỏa Bộ vang lên: "Nếu như các người và tên ác long kia là cùng một bọn, hiện giờ chỉ là đang diễn kịch để dụ chúng ta ra ngoài, chúng ta tùy tiện mở cửa từ đường như vậy chẳng phải tương đương với việc đâm đầu vào tuyệt địa hay sao?"
Thanh âm của Tật Hỏa Ngọc Linh lại vang lên: "Tật Hỏa Bộ của chúng ta gần như đã tuyệt diệt, đồ đằng am đạm, bản nguyên hao quyền bộ tộc sẽ nhận được tin. Chúng ta người ít thế nhỏ, hiện giờ chỉ có thể dựa vào Sáng Thế Chi Thư cùng lửa của từ đường bảo vệ, sức mạnh thực ra có hạn. Sao đại nhân không đợi thêm một chút, chờ đến khi Khánh Vương ban chiếu lệnh thiên hạ, tập kết đại quân, cường giả các bộ te tựu cùng giết Ma Long này? Đến lúc đó nguy hiểm đã được giải trừ, ta chắc chắn sẽ rót rượu bồi tội, nhận đánh nhận phạt!"
Bạch Ngọc Hà yên lặng nghe những lời này, không đáp lại cũng không công sát mà chỉ tra kiếm vào vỏ, rời khỏi Hỏa từ đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad