Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3846

Chương 3846Chương 3846
Sau khi Hoàng Hà Hội năm 3919 kết thúc, Đỗ Như Hối đã đặc biệt tạo ra một đường dây tình báo dành riêng cho Khương Vọng.
Nhưng trước Hoàng Hà Hội, Trọng Huyền Thắng vẫn luôn có một đường dây tình báo hoạt động ở Trang quốc. Chỉ là lúc đầu cả hắn ta và Khương Vọng đều nằm ở thế lực yếu thế mỏng, không thể huy động quốc lực dễ dàng như Đỗ Như Hối được, nên khi bắt đầu cực kỳ khó khăn, trong ba đến năm tháng cũng không thể truyền một thông tin tình báo hữu ích nào.
Trọng Huyền Thắng cũng không yêu cầu đường dây tình báo này phải phát huy tác dụng ngay lập tức. Hắn ta chỉ để nó bén rễ và phát triển từ từ trong phạm vi Trang quốc.
Cho đến khi địa vị và thân phận của hai người không ngừng nâng cao, thậm chí song phương đều đạt được vị trí quốc hầu, thì cách thức của đường dây tình báo này cũng càng ngày càng cao hơn.
Hiện tại, dù chưa thể nói là có thể nắm bắt được nhất cử nhất động của Trang Cao Tiện, nhưng khả năng nắm bắt thế cục Trang quốc, chắc chắn cũng đã vượt qua tuyệt đại đa số quan viên của Trang quốc.
Độc Cô Vô Địch cười một tiếng: "Thông tin tình báo có hơi chậm, ta đã biết trước ngươi rồi."
Chân Vô Địch mí mắt cũng không nhấc lên nói: "Bây giờ ngươi đang ở Thịnh quốc à?"
Độc Cô Vô Địch cười không nổi nữa: "Sao ngươi biết?"
"Đường tình báo của Trang quốc đều nằm trong tay ta, nguồn tin tình báo của ngươi thì chỉ có chính bản thân ngươi. À, có lẽ còn có một tên Tả Quang Thù nữa, nhưng y không thể nào nhanh hơn ta được, thậm chí ta còn nghi ngờ hắn chưa chắc đã biết tầm quan trọng của hai thông tin tình báo này... cộng với thời điểm ngươi biết được thông tin tình báo, có thể dễ dàng suy ra vị trí của ngươi. Chắc hẳn Lâm Chính Nhân vẫn chưa tới Thịnh quốc, vậy nên ngươi nghe được chuyện này từ ai? Giang Ly Mộng? Ngươi chắc là có quen biết nàng ta." Chân Vô Địch vừa nói, vừa ngẩng đầu nhìn Độc Cô Vô Địch: "Xem ra ta đoán đúng rồi."
Độc Cô Vô Địch nghi ngờ bên cạnh mình có nhãn tuyến của Trọng Huyền Thắng, nhưng bây giờ hắn xác thực chỉ ở một mình.
"Ồ?" Hắn mặt không biểu cảm nói: "Ngươi còn đoán được cái gì nữa?"
"Có lẽ lúc này ngươi cũng không ngu ngốc đến mức tự bại lộ thân phận của chính mình để kết bằng hữu với Giang Ly Mộng, cho nên thông tin tình báo của ngươi là nghe lén. Ngươi cũng không thể chắc chắn Giang Ly Mộng nhất định sẽ nói về thông tin tình báo mà ngươi muốn nghe, vì vậy rất có thể đó là một cuộc gặp gỡ tình cờ. Giang gia không phải là nơi dễ lẻn vào, vậy thì nơi có thể nói về Lâm Chính Nhân chắc hẳn phải là một nơi đông đúc nhưng tương đối riêng tư, dù sao thì cũng không thể công khai lăng mạ sứ giả các nước khác được, cho nên vị trí mà bọn họ nói chuyện chắc hẳn là ở tửu lâu, quán trà, hay một đình viện tư nhân nào đó. Mà ngươi thì chắc hẳn sẽ ở tửu lâu. Vậy sao ngươi lại phải ở tửu lâu Thịnh quốc, lén lút nghe người khác nói chuyện thế?" Chân Vô Địch nói một mạch cho đến đây, mới hơi dừng lại một chút, cuối cùng nói: "Chà... Ngươi lại dính líu tới Địa Ngục Vô Môn rồi."
"Hắc." Độc Cô Vô Địch cười khan một tiếng.
Nhưng Chân Vô Địch vẫn chưa nói xong: "Địa Ngục Vô Ngục hiện tại phát triển khá tốt, lại cộng thêm một thân bản lĩnh của họ Khương nhà ngươi, nhiệm vụ thông thường không cần phải dè dặt cẩn trọng đến mức như vậy, đi Thịnh quốc... để ta đoán xem, đích đến là Cảnh quốc phải không?"
"Gần như thế, gân như thế" Độc Cô Vô Địch không muốn hắn ta đoán nữa, liền chuyển chủ đề: "Ngươi nghĩ Trang Cao Tiện muốn làm cái gì?" "Muốn ngươi chết nhanh một chút, chứ còn muốn cái gì nữa?" Chân Vô Địch liếc mắt: "Rõ ràng là ngươi muốn giết hắn ta, chẳng lẽ hắn ta lại chúc ngươi bình an à?"
"Vậy bây giờ ta nên làm gì?" Độc Cô Vô Địch hỏi.
"Ngươi nên tiếp tục phát triển ở Tê quốc, nên chấp chưởng Trảm Vũ quân, tiến nhập Chiến Sự Đường. Đợi đến một ngày nào đó, tây tiến về phía thành Thiên Kinh, dẫn quân đi tiêu diệt Tân An, muốn giết hắn ta như thế nào thì giết như thế." Chân Vô Địch oán khí sâu sắc, chẹn họng hắn một chút.
Độc Cô Vô Địch nhún vai một cái, gương mặt cam chịu.
Chân Vô Địch bất đắc dĩ lắc đầu: "Ngươi đã đạt được danh hiệu anh hùng nhân tộc, kim thân đã được đúc thành. Ngươi hẳn là nên bế quan trong Tinh Nguyệt nguyên không ra ngoài, cho dù có chuyện gì xảy ra, cũng sẽ không lộ diện. Cho dù trong hồ lô của tên kia có bán thuốc gì, ngươi không nên mua cũng đừng nên đoán... xem ra ngươi muốn giết chết Lâm Chính Nhân, hắn ta có thực lực gì để ngươi phải kiêng ky hắn ta đến thế?"
Độc Cô Vô Địch nói: "Hắn ta rất thông minh, cũng rất nguy hiểm."
Chân Vô Địch suy nghĩ một lúc rồi nói chắc nịch: "Ngươi có thể đi, cho dù Trang Cao Tiện có bố trí tỉnh chuẩn đến thế nào đi nữa, cũng không thể đoán được bây giờ ngươi đang ở Vị thành. Nhưng mà..."
"Nhưng mà?”
Chân Vô Địch vẫy vẫy tay: "Đưa lỗ tai tới gân đây."
Độc Cô Vô Địch bước tới.
"Gần đây ngươi có chú ý đến Thái Hư quyển trục không?" Chân Vô Địch nói: "Bên trên đang xuất hiện một số nhiệm vụ rất thú vị."
Độc Cô Vô Địch mở Thái Hư quyển trục ra, nhìn kỹ, kinh ngạc hỏi: "Sao lại có nhiều nhiệm vụ như vậy?"
"Có phát hiện được gì không?" Chân Vô Địch lại hỏi.
"Nhiệm vụ rất nhiều."
"Hết rồi?"
"Nếu không thì sao? Mấy nghìn nhiệm vụ, chẳng lẽ ta phải xem từng cái một à?"
"... Không có gì. Chúng ta cứ tiếp tục nói vê Lâm Chính Nhân đi.'.......
Cái tên của Ngoại Nghi Quán đã nói lên tất cả, đó là nơi Thịnh quốc tiếp đón các sứ thân nước ngoài.
Nó chiếm một diện tích rất rộng lớn, phòng ốc kéo dài liên miên, pha trộn giữa phong cách của nhiều quốc gia trên thế giới —— xét cho cùng, Thịnh quốc đã từng tự cho rằng bản thân kê cận Cảnh quốc, có ước muốn xa vời sở hữu thiên hạ tông quốc, vạn bang lai triều.
Một đêm một ngày, đã đủ để Khương Vọng thăm dò tình huống của Ngoại Nghi Quán.
Mặc dù Vị đô có cao thủ như mây, nhưng cũng không thể phân một vị Chân Nhân canh giữ Ngoại Nghi Quán được. Có một vị tu sĩ Thân Lâm Cảnh trấn giữ ở trung tâm quán xá cư, đã là tiêu chuẩn cao rồi.
Lúc này, trăng sáng nhô cao, sương giá lưu chuyển quanh nhà cửa.
Cổng vòm cao đóng vai trò là cửa ngõ vào toàn bộ khu nhà Ngoại Nghi Quán, được xây dựng một cách vô cùng uy nghiêm.
Trên bức hoành có ba chữ 'Ngoại Nghi Quán' do chính tay thiên tử Thịnh quốc tiền nhiệm đề bút viết, chữ viết như phượng hoàng giang cánh, thể hiện trọn vẹn sự cao quý của một đất nước vĩ đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad