Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3823

Chương 3823 Trong lúc giằng co, chợt có âm thanh tay áo xé gió truyền tới. Trang Cao Tiện quay đầu nhìn sang, Khổ Giác cũng liếc mắt nhìn tới... Lại thêm một tên đầu trọc! Chỉ là so với sự tùy tiện của lão tăng mặt vàng, hòa thượng này ăn mặc lộng lấy hơn. Cửu Hoàn Tích Trượng tỏa sáng lấp lánh, tràng hạt phỉ thúy trên cổ màu sắc phi phàm. Ngay cả mặt cũng như được dát một lớp vàng, bảo tướng phi thường. Bắt gặp ánh mắt hai vị chân nhân nhìn về phía mình, ông ta vội vàng vươn tay chặn lại: "Bần tăng chỉ đi ngang qua. Các ngươi nên đánh thì đánh, nên mắng thì mắng, tiếp tục... tiếp tục." Trang Cao Tiện lẳng lặng nhìn ông ta, chờ ông ta đi qua.
Nhưng ông ta vẫn đứng yên.
Lão tăng mặt vàng nằm dưới đất lập tức xoay người vọt lên, bắt đầu để ý hình tượng mà phủi bụi bẩn trên người, chua xót nói: "Khí hậu nước Đan tốt thật đấy, nhìn da mặt ngươi này, bóng loáng!" Người vừa đến là Chiếu Hoài Thiền Sư của Tu Di Sơn, một trong những người thành lập Nguyên Thủy Đan Minh trên vị trí cũ của nước Đan. Lúc trước khi sư việc ở nước Đan nổ ra, trong số những chân nhân chạy tới nước Đan sớm nhất cũng có mặt ông ta.
Dự tiệc phân vạc, ăn hươu mà mập.
Ông ta nhìn Khổ Giác với vẻ tiếc nuối: "Ngươi vẫn vừa nghèo vừa chua như vậy."
Khổ Giác bỗng cảm thấy ê răng. Nếu không phải bên cạnh có một thằng Trang oắt con còn đáng hận hơn thì lão đã lột áo gấm của thằng này ra, bẻ gãy tích trượng của thằng này, chỉnh đốn lại tập tục phật môn cho bố ghét!
Cái thứ gì! Vàng của Phật Tổ đem mặc hết lên người mình!
"Trên đời này còn có rất nhiều người cần trợ giúp, còn có rất nhiều cao tăng đại đức trong tay không có dư dả. Vậy mà Chiếu Hoài ngươi lại phô trương như vậy!"
"Cao tăng đại đức mà ngươi nói có phải là ngươi không?"
"Mẹ ngươi!" Khổ Giác phủi mông một cái, co cảng bỏ đi.
Nếu thỏa thích mắng, thỏa thích đánh, Khổ Giác Phật Gia lão nhất định sẽ không rơi xuống hạ phong. Nhưng bên cạnh thằng nhóc Trang Cao Tiện nên phải cố gắng kìm chế, giở trò vô lại thì lão đây sẽ khó xử.
Dù sao quả thực là mình không dư dả, đáng hận hơn là vai vế còn không cao bằng người ta.
Vai vế chữ Khổ ở Huyền Không Tự tương đương với chữ Vĩnh ở Tu Di Sơn.
Chiếu Hoài nhập môn sớm chiếm được lợi. Tuổi tác bằng lão, nhưng bàn về vai vế thì Tu Di Sơn Chủ đời này còn phải gọi một tiếng sư thúc.
"Ấy! Cao tăng đi đâu thế?" Chiếu Hoài Thiền Sư còn gặng hỏi một câu.
Khổ Giác không quay đầu lại: "Cao Tăng Đại Đức, xấu hổ đứng cùng với ngươi!" Nhưng đi được vài bước lại đột nhiên quay người, nói với Trang Cao Tiện: "Thằng nhóc họ Trang, bây giờ Phật Gia tới Thành quốc ngồi một chút, ngươi có muốn tới quản hay không?" Không đợi Trang Cao Ước trả lời, lão đã nghênh ngang rời đi.
Tốt lắm, đi tới cửa Đông nước Trang rồi. Trên mặt Trang Cao Tiện không thấy rõ hỉ nộ, chỉ nhìn Chiếu Hoài Thiền Sư nói: "Tu Di Sơn cũng muốn thò chân vào vũng nước đục này?"
"Ồ, Trang thiên tử hiểu lầm rồi." Chiếu Hoài Thiền Sư rất có tu dưỡng, lịch sự hơn Khổ Giác rất nhiều: "Bần tăng thực sự chỉ đi ngang qua."
Trang Cao Tiện nói: "Vậy ông đi đi."
Chiếu Hoài Thiền Sư đáp: "Ta dừng lại nghỉ ngơi một chút."
Trang Cao Tiện phẩy tay áo bỏ đi, quay về Tân An.......
Đến Tinh Nguyệt Nguyên phía Tây, buộc phải đi qua Húc quốc.
Hai đại Thần Lâm của Húc quốc, Tây Độ Phu Nhân và binh mã đại nguyên soái Phương Hựu, Khương Vọng đều quen biết.
Đương nhiên hôm nay cùng Bạch Ngọc Hà đi khắp hang cùng ngõ hẻm lại không hề gây chú ý, chỉ là đi ngang qua một cách bình thường vậy thôi.
Nhớ tới hang ổ hung thú ở ngoài thành Tùng Đào - nơi lần trước cùng Doãn Quan ẩn nấp, chỉ có thể nghe lén vài câu mệnh lệnh của Tây Độ Phu Nhân, không dám hó hé gì.
Sau đó là trận chiến trên Tỉnh Nguyệt Nguyên, đã có thể dự thính tọa đàm.
Sau khi trận chiến Tề Hạ kết thúc, mỗi lần đi qua Húc quốc đều sẽ được tích cực lấy lòng.
Đến bây giờ, người nào người nấy đều vờ như không thấy.
Thế sự biến ảo, tựa như mây bay. Khương Vọng không có gì cảm thán, chỉ trèo đèo vượt núi.
"Tiểu Bạch, ta kiểm tra ngươi một chút." Khương Vọng nói: "Nếu chúng ta muốn ở lại Tinh Nguyệt Nguyên một khoảng thời gian, ngươi cho rằng chọn nơi nào để dừng chân thì thích hợp?"
Lúc này bọn họ đang vây quanh bếp ăn thịt dê nướng, ngươi một dao ta một dao, xương được lóc ra vô cùng sạch sẽ.
Bên cạnh mỗi người đều có một bầu rượu, một ngụm rượu một miếng thịt, vị rất ngon.
Bạch Ngọc Hà không ngẩng đầu lên, vừa ăn vừa nói: "Thiên Phong Cốc đi, cách mấy cái chợ lớn nhất đều không xa, Dung quốc cũng mở cửa hàng ở đó, bán rượu thịt linh tinh, gì cũng bán."
Với tính cách của hắn, trước khi tới Tinh Nguyệt Nguyên không thể nào không học bài. Hắn đã lọc ra mười ba điểm dừng chân, trong đó ba cái trên Giáp, năm cái trong Giáp, năm cái dưới Giáp. Những lựa chọn kém hơn thì hắn chưa từng cân nhắc. Mà mỗi một điểm dừng chân trong đó đều được liệt kê ra mười mấy ưu điểm lẫn khuyết điểm. Nếu muốn kể hết ra thì không thể xong ngay trong chốc lát được. Cho nên hắn chỉ thuận miệng chọn ra một cái.
Khương Vọng uống một ngụm rượu: "Sẽ có phiền toái gì hay không? Ngươi biết đấy, ta là người thích yên tĩnh, chỉ muốn yên tâm tu hành."
"Bạch Ngọc Hà tự tin nói: "Với thực lực của chúng ta, trong Tinh Nguyệt Nguyên không có cái gì có thể gọi là phiền phức. Chúng ta không đi gây sự với người ta đã đủ để người ta thắp hương cảm tạ rồi." "Ồ, được." Khương Vọng nói: "Vậy ngươi đi lo liệu đi. Vất vả rồi." Còn rất chu đáo, còn biết nói "vất vả"! Bạch Ngọc Hà nhìn hắn một chút, cuối cùng không lời nào để nói, ném xương dê vào trong lò sưởi, phủi tay rồi cầm kiếm bước vào đêm tối ngoài phòng.
Họ đang ở trong một cửa hàng thịt dê tại biên giới Húc quốc.
Mặt tiền cửa hàng rất nhỏ, ngoài lò mổ dê xây bằng gạch ngói, bên ngoài chỉ có ba cái lầu, xung quanh mỗi cái đều có một hố lửa, chuyên dùng để nướng dê. Chỉ ăn mấy miếng thịt dê thì ngồi ở phòng sau của lò mổ dê, ăn dê nướng thì ngồi trong lều vải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad