Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3875

Chương 3875Chương 3875
Đôi mày tuấn tú của Tần Quảng Vương chau lại, như đang châm chướng từ ngữ, một lúc mới nói: "Ta chỉ có thể nói đúng là chúng ta đã giết y. Nhưng nếu ngươi nhất định phải hỏi y đã chết thật hay chưa thì ta không có cách nào cho ngươi câu trả lời. Bởi vì phán đoán chuyên nghiệp của ta đã bị nghi ngờ ngay trong câu hỏi của ngươi, thậm chí là bị phủ định. Ngươi là một tôn tại vừa cường đại vừa độc lập, ta không có cách nào thuyết phục ngươi, cũng sẽ không cố gắng làm điêu đó. Nhưng nếu ngươi có chứng cứ xác thực cho thấy y còn sống, chúng ta có thể đi giết y thêm một lần nữa, hoặc là trả lại toàn bộ thù lao nhiệm vụ lần này cho ngươi."
"Rất có quy củ." Âm thanh trong sương mù nói: "Lúc các ngươi giết y, tu vi của y là gì?"
Tần Quảng Vương nói: 'Hẳn là Thần Lâm cảnh, nhưng cũng không phải đỉnh phong. Có dự định đi lên Động Chân, nhưng ta không để y tiếp tục."
Âm thanh trong sương mù tiếp tục đặt câu hỏi: 'Biện Thành Vương phía các ngươi đồ sát cả nhà Du Khuyết là chuyện thế nào?”
"Chúng ta cũng là về sau mới biết được chuyện này." Tân Quảng Vương nhún vai: "Thực sự là chúng ta chỉ giết Du Khuyết xong là đi, cả nhà Du Khuyết là tác phẩm của ai ta cũng không rõ lắm. Chúng ta giết người là để kiếm tiền, người không cần giết thì sẽ không giết."
"Là vậy sao?" Âm thanh trong sương mù hơi mờ ảo.
Sau đó tan dần, biến mất trong tiếng gió Trường Hà thét gào.
Cuộc đối thoại này không sợ bị Trường Hà Long Cung nghe được. Bởi vì trên Cửu Trấn là cấm khu của Thủy tộc!
Không quan trọng.
Đường đời đằng đãng, cách đi của mỗi người cũng khác nhau.
Đô Thị Vương đời thú hai chết trong một lần thực hiện nhiệm vụ của tổ chức, mà ông ta là Ngõ Quan Vương có nghĩa khí, có trách nhiệm, dũng cảm dọn thi thể cho đồng nghiệp, đồng thời bảo tôn thi thể cho đến hôm nay, hoài niệm lâu dài.
Bởi vì đây là mặt của Đô Thị Vương đời thứ hai.
Ngỗ Quan Vương đi trên đường phố thành An Ấp, bước chân nhẹ nhàng, dáng vẻ có chút yếu ớt, gương mặt gầy gò bệnh tật... Gương mặt này tuyệt đối không phải người Ngụy quốc, ông ta có thể cam đoan.
Đương nhiên, có lẽ lúc ấy vị đồng nghiệp này còn chưa chết hẳn.
Tần Quảng Vương lại tiếp tục rảo bước trên cây cầu đá rộng lớn này, chân dẫm lên đá khắc to lớn, mặc cho gió sông thổi loạn mái tóc dài. Y cũng đã thấy được nguy hiểm phía trước, đó có lẽ là vùng cấm của y, nhưng đường của y vẫn chưa đi xong. .......
Đúng rồi, trước khi gia nhập tổ chức, Đô Thị Vương đời thứ hai là người nước nào? Quan trọng là Tân Quảng Vương không phát hiện ra bất cứ thứ gì.
Đô Thị Vương hiện tại đã là đời thứ ba, đổi thành một ông lão, sinh mệnh lực yếu ớt, không hợp khẩu vị của ông ta. Đương nhiên, nếu có cơ hội phù hợp, nguyên lão tổ chức là ông ta cũng không ngại thu dọn.
Quan trọng là ông ta đã thể hiện được mình là người có trách nhiệm.
Có người vội vã đi ngang qua, ông ta muốn lập tức đổi mặt. Nhưng nghĩ tới Biện Thành Vương sẽ lập tức tới tụ hợp và những quy củ kỳ quái của đối phương... Lại đành phải hậm hực từ bỏ.
Hỏng rồi, không nhớ rõ.
Ông ta vội vàng cúi đầu xuống, rẽ vào trong hẻm nhỏ.
Ngõ Quan Vương nhíu mày suy nghĩ.
Biện Thành Vương...
Ông ta không thể thoát khỏi ánh nhìn của Tần Quảng Vương, cũng không biết cực hạn sức mạnh của Biện Thành Vương, chỉ có thể tạm thời ôm tiếc nuối.
Ông ta lắc đầu, lúc cúi đầu xuống cùng đồng thời từ bỏ ý nghĩ này.
Chuyến đi tới thành An Ấp lần này có lẽ là cơ hội?
Sinh mệnh lực dồi dào đó, như muốn nổ tung phá vỡ thể phách mà thoát ra. Ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng, trong thân thể kia chứa đựng năng lực vĩ đại. Ông ta tin rằng những gì mình nhìn thấy chưa phải là cực hạn, khi nào mới có thể từ từ nghiên cứu đây?
Đôi mắt xanh lè của Tần Quảng Vương còn đang lắc lư trước mặt như hai ngọn đèn lồng đấy!
Ông ta khát vọng thi thể Biện Thành Vương nhường nào.
Ngõ Quan Vương đưa tay bắt lấy cái đầu đang lắc, đổi thành một cái đầu khác... Có lẽ là thứ được mua đại tại Thân quốc trên đường tới Đoạn Hồn Hạp tập hợp.
Sau này phải khắc mã số lên mới được, nếu không thì loạn mất. Ông ta nghĩ.
Cái đầu mới thay này có một gương mặt không mấy đặc sắc. Nhưng việc nên làm đã làm xong, ông ta đeo một cái mặt nạ bình thường rồi đi ra khỏi con hẻm.
Đi vào quán rượu đã đặt bàn từ trước, ngồi tại một góc hẻo lánh, yên lặng chờ vị kia đến.
Trên đường đã để lại ám ký đặc biệt của Địa Ngục Vô Môn, hẳn là đối phương không tới mức không tìm thấy đường.
Một canh giờ sau.
Hản là... Không đến mức đó chứ?
Hai canh giờ sau.
Ông ta bắt đầu hoài nghi có phải thân thể này không phù hợp với mình, hay ám ký của ông ta sai sót chỗ nào, hoặc bị ai vô ý phá hỏng... Đây là sai lâm có thể khiến ông ta bị Biện Thành Vương đánh đập dã man.
Nhưng lại cảm thấy mình không đến mức mắc phải sai lầm và bất hạnh nhường này, nên vẫn quyết định chờ thêm một chút.
Cứ như vậy, Ngỗ Quan Vương chờ cho đến khi tửu lâu đóng cửa.
Tiểu nhị cười tươi đi tới: "Khách quan, quán rượu sắp đóng cửa, ngài xem..."
Ngỗ quan vương quét mắt nhìn ngang, cuối cùng chẳng làm gì cả, đứng dậy rời đi.........
Cửu Trấn là một nơi khá thích hợp cho những cuộc hội họp bí mật.
Bởi vì chúng vắt ngang qua Trường Hà, đáng lý nên nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Trường Hà Long Cung, nhưng bởi vì thủ đoạn luyện Long Hoàng Cửu Tử của Nhân Hoàng, cấm tiệt Thủy tộc lên cầu, cho nên Thủy tộc và Nhân tộc đều không có quyền cai trị ở đây.
Trước nay mặc người đi lại, đều được tự do.
Lúc trước, Bùi Tinh Hà nước Cảnh và Sư Minh Thành nước Tề giao thủ cũng lựa chọn một trấn trong Cửu Trấn làm địa điểm, thắng bại của trận chiến kia đến nay vẫn không có người thứ ba biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad