Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 861: Mời

Chương 861: Mời
"Cường giả Đại Tề nhiều như mây, ác đồ mạnh đến mấy cũng có đối thủ"
Khương Vọng không kiêu ngạo không nịnh nọt mà nói: "Nếu là ở cùng cảnh, ta có tự tin đối mặt với bất cứ đối thủ nào. Nhưng hiện tại ta mới khai phá Phủ đầu tiên, lúc này mà nói có tự tin chém giết Doãn Quan, không khỏi quá mức cuồng vọng, là nói ấu nói tả"
Lời nói của hắn không tự đánh tan tự tin, nhưng lại có vẻ rất tỉnh táo.
Nhạc Lãnh cũng lên tiếng: "Lần này không thể bắt giết Tần Quảng Vương, đều là trách nhiệm của ta. Nhưng công lao của Khương bộ đầu không nên bị bỏ qua, ta sẽ thỉnh chỉ lên trên, vẫn thăng hắn thành Thanh Bài tứ phẩm"
Đây là biểu đạt thái độ, ra mặt đoạt người, muốn giữ Khương Vọng lại trong hệ thống Thanh Bài.
Cho đến ngày nay, thiên phú của Khương Vọng đã được tán thành.
Lúc gặp ở di tích Khô Vinh Viện, Đả Canh Nhân mắt mù không đưa ra lời mời như vậy.
Nếu đổi thành người khác, đại khái Nhạc Lãnh cũng không giúp hắn tranh thủ quyền tự chủ lựa chọn.
Tương lai của Khương Vọng đáng để đặt cược vào.
Đả Canh Nhân mắt mù không nói gì.
Đây là một cường giả tâm nhãn sáng ngời, mắt tuy bị mù, lại không ngăn được lão thấy rõ thế sự.
Tâm tính của Khương Vọng trầm ổn dị thường, không có sự đắc chí kiêu ngạo của thiếu niên, không phải loại thiếu niên chỉ dùng một câu là có thể dẫn động cảm xúc.
Mà lần này Nhạc Lãnh rời núi, không những không làm được chuyện gì, còn làm mất cả uy danh nửa đời, có lẽ tâm tính sẽ xảy ra thay đổi.
Thế giới mà tâm nhãn "Nhìn" thấy cũng không nhiều màu hơn mắt thường chứng kiến, nhưng có lẽ càng cụ thể trực quan hơn.
Đèn lồng giấy trắng nhẹ nhàng lay động, Đả Canh Nhân mắt mù xoay chuyển bước chân, lập tức biến mất ở nơi đó.
Nhạc Lãnh lập tức triển khai ấn quyết, thu hết những trụ gang đen, xiểng xích nối liền với hư không lại.
Khương Vọng thì đứng một bên không nói gì mà chờ đợi ông ta kết thúc, xem như biểu đạt lòng tôn kính thích hợp.
"Ngươi quen biết vị kia?" Nhạc Lãnh đột nhiên hỏi.
"Từng gặp mặt một lần" Khương Vọng nói đúng sự thật.
"Ai cũng nói Khương Thanh Dương ngươi không có gốc rễ không có căn cơ, nhưng Trọng Huyền gia cực lực ủng hộ ngươi, tính tình Lý Chính Thư thanh cao như vậy mà cũng mấy lần nói lời hay cho ngươi trước mặt bệ hạ. Hiện tại vị này cũng khá coi trọng ngươi."
Nhạc Lãnh nhìn hắn, cười như không cười: "Sư thừa của ngươi là ai?
Đây là lần đầu tiên Khương Vọng nghe đến chuyện Lý Chính Thư từng nói lời hay về hắn trước mặt Tê đế. Ông ấy thật là quân tử đoan chính, mang phong phạm danh nho, từng nhắc đến Khương Vọng trước mặt Tề đế mà chưa từng cho hắn biết.
Nhưng hắn và Lý Phượng Nghiêu, Lý Long Xuyên đều chơi chung không tồi, Lý Chính Thư yêu ai yêu cả đường đi cũng là điều hiển nhiên.
Đối mặt với lời thăm dò của Nhạc Lãnh, Khương Vọng thoáng dừng một chút, sau đó mới trả lời: "Trên đường đi tới, ta đều là tự mình cân nhắc, không có sư thừa gì"
Đứng trước mặt người như Nhạc Lãnh, nói dối cực kỳ khó khăn.
Cho nên Khương Vọng cũng không che giấu thái độ "Không muốn nói" của mình, câu trả lời cũng rất có lệ qua loa.
Nhạc Lãnh không hề truy vấn, tâm tư ngẫu hứng muốn thu đồ đệ cũng phai nhạt.
Ông ta lắc đầu, bỗng nhiên thở dài: "Kẻ tới sau đáng sợ. Có lẽ lúc trước ta nên trở về Tam Hình Cung mới đúng"
Đương nhiên Khương Vọng sẽ không tự luyến đến mức cho rằng "Kẻ tới sau" trong lời nói của Nhạc Lãnh chính là mình. Chỉ có Doãn Quan vừa thành tựu Thần Lâm, mới có tư cách làm Bộ Thần nói ra từ "Đáng sợ", thậm chí còn sinh ra suy nghĩ muốn trở về Tam Hình Cung.
Thánh địa của Pháp gia có danh hào là Tam Hình Cung, thật ra là tên gọi chung của ba tòa pháp cung.
Tên của chúng lần lượt là "Quy Thiên", "Củ Địa" Và "Hình Nhân".
Tam Hình Cung mà mọi người thường nhắc đến thật ra chính là Hình Nhân Cung. Bởi vì chỉ có môn đồ của tòa pháp cung này mới có thể hành tẩu trong thiên hạ, đến các quốc gia làm quan lại. Những người thường xuyên đuổi giết kẻ phạm pháp khắp thiên hạ cũng là môn đồ của tòa pháp cung này.
Tam Hình Cung cũng không câu nệ về phe phái, quốc gia của các đệ tử, họ chỉ có quy tắc trên mặt lý niệm, không có bất cứ đòi hỏi gì về chính trị.
Sư phụ mà thời trẻ Nhạc Lãnh đã bái có xuất thân chính thống từ Tam Hình Cung. Ông ta đi theo học hết bản lĩnh, sau đó cũng coi như trò giỏi hơn thầy, nhưng bản thân ông ta chưa bao giờ đi qua Tam Hình Cung.
Thứ nhất là do thánh địa Pháp gia không phải nơi ông ta muốn đi là có thể đi.
Thứ hai, Tam Hình Cung cũng không thiết tha đối với chuyện thu nạp môn đồ, chỉ cần không xúc phạm pháp lý của Tam Hình Cung, đệ tử môn nhân muốn đi nơi nào, gia nhập thế lực nào cũng được cả. Cho dù môn đồ muốn tự mình làm chủ, công sát lẫn nhau, cũng hoàn toàn không bị hạn chế.
Thật ra lấy tu vi tiến cảnh sau này của Nhạc Lãnh, ông ta hoàn toàn có thể "Trở về" Tam Hình Cung, làm một tông sư chính thức của thánh địa Pháp gia. Nghiên cứu kinh điển, vùi đầu truyền thừa, mở rộng biên giới luật học —— Chỉ cần ông ta nguyện ý buông bỏ tất cả ở Tề Quốc.
Thậm chí Tề Quốc cũng không thể cưỡng chế giữ ông ta lại. Tựa như nếu môn đồ Tam Hình Cung một lòng làm quan Tề quốc, không trở về Tam Hình Cung, Tam Hình Cung cũng sẽ không can thiệp.
Ở Tam Hình Cung, hẳn ông ta sẽ có thể được càng nhiều tiến bộ.
Bởi vì đó là thánh địa của Pháp gia, là nơi căn nguyên của đạo đồ mà ông ta truy cầu.
Nhưng là Nhạc Lãnh lựa chọn ở lại, ở lại Tể Quốc.
Bởi vì trong lòng ông ta, sự thừa nhận thân phận người Tề này còn cao hơn thân phận môn đồ Pháp gia.
Nhưng ở Tề Quốc thì vĩnh viễn không tránh khỏi tục sự. Tựa như lần này, ông ta bị Trịnh Thế thỉnh rời núi.
Thoái ẩn tiềm tu lâu như vậy, Động Chân Cảnh vẫn xa xôi không thể với tới. Nhất đại Bộ Thần tự mình ra tay, cũng không thể giữ lại tên cướp, ngược lại còn để Tân Quảng Vương giẫm ông ta leo lên, mượn ông ta để thành tựu Thần Lâm.
Tuy rằng thọ nguyên vẫn còn sung túc, nhưng Nhạc Lãnh cũng khó tránh khỏi tự than thổ mình đã già rồi.
Nhưng Khương Vọng cũng không coi lời cảm thán của ông ta là thật.
Lấy thực lực Thần Lâm Cảnh của Nhạc Lãnh, ông ta lại phấn đấu nhiều năm ở Tuần Kiểm phủ, giành được thanh danh Bộ Thần, nhất định sẽ có đãi ngộ không tệ ở Tề Quốc.
Cả đời ông ta đều phấn đấu ở Tề Quốc, không phải nói ném xuống là có thể ném xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad