Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 867: Quốc gia lớn nhỏ

Chương 867: Quốc gia lớn nhỏ
Giờ phút này, những nghi ngờ ở Ngọc Hành Phong đã có được đáp án phần sau.
Dã thú "Diễn biến" thành hung thú, quá trình này cần dã thú chém giết lẫn nhau, đi qua pháp trận thôi hóa tương quan.
Lúc ấy ở Ngọc Hành Phong, Khương Vọng đã chứng kiến quá trình này.
Hung thú được thôi hóa ra muốn tàn sát bừa bãi các nơi, thậm chí sát thương Nhân tộc, nảy sinh hung tính thêm một bước.
Hung thú tới một trình độ nhất định thì mới có tư cách diễn biến bước tiếp theo.
Tựa như Diệu Ngọc đã từng suy đoán, "Dã tính là yếu tố cần thiết của yêu thú, giết chóc là quá trình nhất định phải đi qua nào đó"
Mà bước tiếp theo, chính là hung thú "Diễn biến" thành yêu thú.
Quá trình này yêu cầu đại trận thôi hóa trước mắt, còn có Yêu tộc sống sờ sờ!
Có yêu thú, cũng có Khai Mạch Đan.
Yêu thú bị thuần dưỡng thì đời thứ hai không thể có được Đạo Mạch. Có lẽ đây là "Thủ đoạn tự bảo vệ mình" tồn tại trong nguồn cội của chủng tộc, yêu thú bị nuôi nhốt không có ý nghĩa, tất nhiên sẽ không có người tiếp tục nuổi nhốt chúng.
Nhưng chỉ dựa vào yêu thú hoang dại, tất nhiên không thể thỏa mãn nhu cầu tu hành của Nhân tộc. Yêu thú nhiều đến mấy sớm muộn gì cũng bị giết sạch thôi!
Vì thế, biện pháp mà Khương Vọng và Doãn Quan đã thấy này đã được nghiên cứu ra.
Từ thông qua nhiều lần chuyển hóa dã thú đến hung thú rồi đến yêu thú, biến thành trực tiếp thôi hóa thành yêu thú. Dã thú không hết thì yêu thú cũng không dứt!
Vứt bỏ thiện ác thị phi, bản thân biện pháp này tuyệt đối là sáng tạo kinh thiên động địa, thậm chí có thể nói là đặt cơ sở cho sự phồn vinh của thế giới tu hành.
Bởi vì nó khiến Khai Mạch Đan được phổ cập!
Sau đó Khương Vọng lại nghĩ đến, nếu bình thường Khai Mạch Đan có được như thế này thì những Địa Nguyên Đại Đan dù ra giá cao cũng không có người bán, thiên nguyên đại đan có thể gặp không thể cầu kia... Chẳng lẽ là chế tạo từ Đạo Mạch của Yêu tộc, thậm chí là Yêu tộc cường đại?
Nhưng mà sau khi Yêu tộc tuyệt tích hiện thế, bọn họ lại đi đâu bắt giữ Yêu tộc?
Sâm Hải Nguyên Giới, Phù Lục...
Khương Vọng đột nhiên nhớ tới hai thế giới này.
Có lẽ tồn tại một thế giới mà Yêu tộc sinh tồn ở nơi đó. Mà tu sĩ Nhân tộc thường xuyên buông xuống nơi đó, bắt giữ Yêu tộc trở về.
Vậy những thế lực và quốc gia không có năng lực bắt giữ Yêu tộc, hoặc là không hài lòng với số lượng bắt giữ Yêu tộc thì sao?
Vì thế Khương Vọng nghĩ đến, nữ thủy tộc lúc trước lén trốn khỏi Thanh Giang Thủy Phủ kia.
Hắn không khỏi sợ hãi cả kinh.
Thủy tộc và Yêu tộc... Quá giống!
Họ đều cực giống nhân loại, cũng giữ lại một bộ phận đặc thù nào đó của chủng tộc mình.
Khương Vọng cảm thấy mình đã loáng thoáng đến gần chân tướng lịch sử, chỉ còn lại một chút sương mù cuối cùng, cần được làn gió nhận thức thổi tan.
Lúc này, tiếng kêu thảm thiết của lão nhân Yêu tộc một sừng trong đại trận đã ngừng lại, lão thổ thoi thóp mà nằm rạp xuống xe tù.
Mà cả tòa đại trận, có gần một phần ba trong đám hung thú đứng lên, hóa thành yêu thú. Càng nhiều hung thú đã vĩnh viễn nhắm mắt lại, lặng yên không một tiếng động mà chết đi.
"Thu hoạch không tồi." Tu sĩ Nội Phủ Cảnh Húc Quốc vừa lòng mà khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua người những yêu thú đó rồi dừng lại trên xe tù: "Dẫn lão đi trị liệu tĩnh dưỡng, sau khi khỏe lại, có lẽ còn có thể chịu thêm một lần nữa"
"Đáng tiếc" Hắn cảm khái nói với tên trông coi bên cạnh: "Chúng cho chúng ta đều là những Yêu tộc già cả suy nhược này, dùng không được mấy lần"
Một người trông coi trong đó trả lời: "Sao đám quỷ hút máu súc sinh Tê Quốc kia chịu để chúng ta được lợi kia chứ? Tuy phân phối Yêu tộc cường tráng, cũng chắc chắn cũng bắt chúng ta thượng cống càng nhiều Khai Mạch Đan"
Mấy tu sĩ Húc Quốc cứ hùng hùng hổ hổ như vậy, nhìn dáng vẻ là oán hận chất chứa đã lâu, họ chửi Tề Quốc ầm lên trong địa huyệt u ám.
Doãn Quan cố ý liếc nhìn Khương Vọng một cái.
Mặt Khương Vọng không có biểu cảm gì.
Nhưng cuối cùng trong lòng y lại có được câu trả lời của nghi vấn thật lâu trước đó —— Vì sao Tề Quốc không có hung thú, vì sao bá tánh bình thường của Tề Quốc có thể tùy ý bước ra dã ngoại. Vì sao người thường ở Tề Quốc có thể "Dạo chơi ngoại thành".
Bởi vì tất cả nguy hiểm đều bị đổ hết lên những tiểu quốc này.
Nguồn cung cấp Khai Mạch Đan của Tề Quốc là do những tiểu quốc này thượng cống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad