Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3376. Chúng ta sinh ra vào bể khổ, khóc lóc tại lồng giam (3)



Chương 3376. Chúng ta sinh ra vào bể khổ, khóc lóc tại lồng giam (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Rừng cây thăm thẳm, cành lá thưa thớt, gió lạnh không yên, quang ảnh lúc sáng lúc tối.
Giờ khắc này, Trư Đại Lực cảm thấy có một loại bi thương to lớn, giống như có một thứ từ trời cao giáng thẳng xuống một chùy... đập nát trái tim mình.
Hắn ta không biết vì sao mình lại bi thương.
"Năm lần."
Thái Bình Đạo Chủ đang điều khiển cỗ thân thể này, ở thời khắc này, chỉ bình tĩnh điểm ra một số, bình tĩnh điểm kết lại trận chiến này.
Khô lâu và thứ gọi là Bất Lão Tuyền kia, hình như đang phục khắc lại một loại quá trình nào đó từ chết đi sống lại, lần lượt bại rồi xuất hiện, hết thảy có năm lần.
Năm, có ý nghĩa đặc thù gì sao?
Ngũ Hành là năm, ngũ quan là năm, ngũ tạng là năm, Ngũ phủ là năm...
"Đạo Chủ, hắn thật sự là tương lai của ta sao?" Trư Đại Lực thầm hỏi trong lòng.
"Ta không tin mệnh định gì đó, nhưng sức mạnh thời gian quả thực tồn tại, sức mạnh vận mệnh thường khiến ta khốn quẫn..." Thái Bình Đạo Chủ vô cùng thành thực đáp lại: "Hoặc có thể nói, mỗi một yêu quái đều có vô hạn khả năng, mà đây có lẽ là một loại trong số những tương lai của ngươi."
Trư Đại Lực nhất thời ngơ ngác, thì thào lên tiếng: "Ta đã giết chết tương lai của ta?"
Lúc này hắn ta mới cảm giác được, ý niệm của Đạo Chủ thối lui như nước thủy triều, bản thân đã khôi phục quyền khống chế đối với cơ thể.
"Ngươi giết chết bất hạnh của ngươi." Một thanh âm thình lình vang lên.
Trư Đại Lực bỗng nhiên hồi thần, liền nhìn thấy Xà Cô Dư cả người đầy vết thương, trên thân còn đang rỉ máu.
Sau khi xác định khô lâu kia là một loại khảo nghiệm nào đó của vùng đất Thần Tiêu, thì hướng đi của Xà Cô Dư đã không còn là vấn đề nữa.
Nếu Xà Cô Dư có thể thông qua thì đương nhiên vô sự, còn nếu không thể htoong qua thì có lẽ cũng giống như những bong bóng kia, im lặng tan vỡ.
"Ta giết chết... Bất hạnh của ta?" Trư Đại Lực nhìn kẻ vừa đột nhiên xuất hiện, trong thoáng chốc vẫn cảm thấy hoang mang.
Lúc này, Xà Cô Dư trông vô cùng suy yếu. Nhưng Thái Bình Đạo Chủ đang ngồi trong kính biết rõ, giờ khắc này, một Xà Cô Dư trên người hiển thị hoa văn đỏ mới là lúc nguy hiểm nhất.
Vết thương trên người nàng ta tuy dày đặc dữ tợn nhưng đều sẽ không ảnh hưởng đến việc chiến đấu —— đây hiển nhiên là vì trong quá trình chiến đấu, nàng ta cố ý hành động để trao đổi tổn thương với đối thủ.
Nếu như nói, khảo nghiệm ở vùng đất Thần Tiêu là dựa vào một loại tương lai nào đó của mục tiêu thì thực lực bây giờ càng yếu, độ khảo nghiệm sẽ càng thấp.
Trư Đại Lực mượn nhờ sức mạnh của Thái Bình Đạo Chủ để vượt qua khảo nghiệm, trên một mức độ nào đó mà nói là hành vi mưu lợi. Còn nếu xét về thực tế, để hắn ta tự đối mặt, ắt hẳn sẽ là cục diện thập tử vô sinh.
Từ nguy hiểm mà Trư Đại Lực gặp phải có thể suy đoán ra đối thủ mà Xà Cô Dư đã gặp. Sự cường đại của xà nữ này, ắt hẳn cũng không phải chỉ bao gồm những thứ nàng ta đã biểu hiện kia.
Vùng đất Thần Tiêu này, quả thực là ngọa hổ tàng long!
"Chúng ta sinh ra tại bể khổ, khóc than tại lồng giam, những thứ đã được mệnh định đều là khổ ải. Nếu như nói xuất hiện trước mặt ngươi là số mệnh của ngươi. Vậy ngươi chém giết hắn, chẳng lẽ không phải là chém giết bất hạnh của ngươi?" Ánh mắt của Xà Cô Dư đạm mạc vô tình nhưng ngôn ngữ tay chân lại không giấu được sự cảnh giác.
Truyền thuyết liên quan tới Bất Lão Tuyền nàng ta cũng từng nhìn thấy trong ghi chép ở Lâm Vụ Xà gia.
So với Thái Bình quỷ sai tỉnh tỉnh mê mê tiến vào vùng đất Thần Tiêu, Thiên Bảng tân vương như nàng ta ít nhiều còn biết một chút bí ẩn.
Khảo nghiệm vừa mới tiến hành kia, có lẽ là "Túc mệnh phao ảnh" trong truyền thuyết.
Tương truyền, nước của Bất Lão Tuyền uống vào có thể trường sinh, mặt nước có thể soi chiếu cả cuộc đời của khách ghé thăm.
Trọng bảo tất có trọng kiếp.
Muốn tới gần Bất Lão Tuyền nhất định phải trải qua "Túc mệnh phao ảnh".
Một kiếp này, ở một mức độ nào đó, có thể nói là bản thân hiện tại khiêu chiến với tương lai của mình. Đương nhiên thực lực sẽ bị hạn chế ở cấp độ tương ứng, nhưng "hiện tại" đối với "tương lai" cũng ít nhiều có ảnh hưởng —— nàng ta phải mượn trợ lực, mới có thể vượt qua quan ải sau cùng.
Nàng ta đã đối mặt, đã vượt qua, đã biết sự gian nan của kiếp nạn này, cho nên mới sâu sắc cảm giác được việc vượt qua Túc Mệnh Phao Ảnh mà không bị thương chút nào như Trư Đại Lực, là đáng sợ bực nào!
"Sinh ra vào bể khổ, khóc lóc tại lồng giam." "Những gì mệnh định là khổ ải."
Nếu như, giờ phút này, ở đây chính là Dương Dũ hoặc Thử Già Lam liền có thể nghe ra được, Xà Cô Dư đang miêu tả quan niệm đến từ "Khổ Lung Phái".
Khổ Lung Phái cũng không phải là một giáo phái có tổ chức, cơ cấu cụ thể, hoặc là nói trong lịch sử Yêu tộc đã từng có một giáo phái như thế nhưng nó đã bị hủy.
Hiện giờ, nó phần lớn chỉ là một loại ý niệm, có một số ít người âm thầm tán đồng.
Thời đại huy hoàng đã phá diệt, cũng đã đánh nát rất nhiều sự kiêu ngạo bẩm sinh của Yêu tộc. Luân lạc tới thế giới Thiên Ngục, từ chúa tể vạn giới trở thành tù phạm chư thế, cũng là đau đớn mà toàn bộ Yêu tộc đều khó có thể chấp nhận.
Trong sự thống khổ cùng tuyệt vọng này, có Yêu tộc hăm hở tiến lên, có tiên hiền hi sinh, có kẻ bối rối, có kẻ dũng mãnh, có kẻ thừa chí nhưng thiếu lực... Cũng tự nhiên sinh ra một chút tư tưởng cực đoan.
Trong đó, điển hình là Khổ Lung Phái.
Yêu tộc Khổ Lung Phái cho rằng, Yêu giới cũng không phải là một thế giới chân chính, Yêu tộc được sinh ra ở đời này, sinh ra chính là tù phạm. Bọn họ cho rằng, sinh mệnh là bể khổ vô biên, còn sống là dày vò vĩnh hằng. Chỉ có tử vong mới có thể chân chính giải thoát.
Bọn họ cho rằng hủy diệt hết thảy mới là phương pháp đối kháng lồng giam. Cả đời bọn họ đều theo đuổi một loại phương thức tử vong chói lọi, cho rằng sinh mệnh chỉ có thể đạt được thăng hoa tại thời khắc tử vong xán lạn. Lồng giam không chỉ có thêm ở thế này, thêm trên thân này mà cũng rơi vào mệnh đồ, duy chỉ có tìm được ý nghĩa bên trong hủy diệt mới có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích bẩm sinh. Hết chương 3376.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad