Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 788: Giết

Chương 788: Giết
Kengl Nắm đấm cứng đụng vào mũi trọng kiếm cứng rắn.
Vương Di Ngô rõ ràng là một tu sĩ binh gia, nhục thân dường như còn cứng rắn hơn cả võ phu, trực tiếp lấy xích quyền ứng trọng kiếm.
Trọng kiếm bị một quyền này nện bật lên cao, không môn của Thập Tứ bày ra hết.
Mà một nắm đấm khác của Vương Di Ngô đang nện tới.
Ầm!
Một nắm đấm to béo đón lấy.
Trong Huyền Thắng kịp thời đuổi tới, một quyền bao trùm Trọng Thuật nặng nề cứng đối cứng với quyền của Vương Di Ngô.
Rắc rắc.
Tiếng xương nứt vỡ vang lên rõ mồn một, cánh tay phải của Trọng Huyền Thắng nứt tận xương.
Nhưng một quyền này cũng nặng tựa thái sơn, Vương Di Ngô cũng bật ngửa ra đằng sau, thân hình lảo đảo.
Đúng lúc này, Thập Tứ nâng cao trọng kiếm.
Dữ dằn chém xuống.
Trọng Huyền Thắng và Thập Tứ ở chung sớm chiều từ nhỏ, phối hợp vô cùng ăn ý. Trọng Huyền Thắng mạo hiểm đón lấy một quyền này đương nhiên không chỉ vì muốn ngăn địch. Hắn ta đang tạo cơ hội cho Thập Tứ.
Một kiếm này cực nhanh, cực nặng, cực hung ác, có khí thế trảm núi.
Mà Vương Di Ngô cũng không thể chần chừ, lập tức vung quyền đánh tới.
Keng keng keng keng keng keng... !
Trong chớp mắt, Thập Tứ liên trảm sáu trăm kiếm.
Trảm kích nặng nề như vậy, hung ác như vậy liên tục trảm sáu trăm lần! Áp lực đè lên bản thân cực kỳ đáng sợ, chẳng khác nào liều mạng mà trảm đâu.
Vương Di Ngô phán đoán sai lầm, bị chém đến mức chìm nửa người xuống đất.
Trong suốt quá trình này, Trọng Huyền Thắng nghiến răng chịu đựng nỗi đau nứt xương, gia trì thêm trọng thuật cho từng kiếm từng kiếm Thập Tứ đánh ra. Hai người liên thủ mới có thể đánh lại một Vương Di Ngô không kịp đề phòng.
Thừa dịp Vương Di Ngô bị đánh chìm xuống đất, Trọng Huyền Thắng liên tục phi mười ngón tay như thể cánh tay phải bị nứt xương kia không phải của mình vậy, lưỡi đao gió xanh nhạt chỉ chít như lông nhím lao tới vun vút, chớp mắt đã bao phủ hoàn toàn Vương Di Ngô.
Xưa nay Trọng Huyền Thắng vẫn theo đuổi đạo thuật đơn giản nhất cũng có hiệu quả trực tiếp nhất.
Bịch một tiếng, Vương Di Ngô lại đánh nổ không khí. Đánh ra một lồng bán cầu màu đen thui chặn hết đao gió.
Thập Tứ từ trên trời rơi xuống, tiếp tục liên trảm liền sáu trăm kiếm, kiếm nào cũng được trọng thuật gia trì thêm.
Lồng đen bán cầu kia vừa chạm vào đã lập tức bị đánh nát.
Ngay trước khi trọng kiếm giáng xuống, Vương Di Ngô đột ngột nhảy lên khỏi mặt đất, thả người lui lại.
Thập Tứ đâm lệch, vừa chạm đến mặt đất đã lập tức dừng lại, mặc dù vậy, kiếm áp đáng sợ vẫn ép mặt đất nứt ra một khe hở.
Vương Di Ngô đang lùi lại chợt phát hiện áp lực vẫn luôn đè áp từ khi mới bắt đầu khai chiến đến nay đột nhiên biến mất, chớp mắt toàn thân đã bình thường trở lại, cảm giác thật "nhẹ nhàng"
Cùng lúc đó, hắn ta bị một lực đẩy cực kỳ cường đại đập vào người đánh đùng một cái mà bay lên.
Thập Tứ khôi đen giáp đen gào thét lao tới, hai tay vung kiếm chém ngang.
Một trảm, lại sáu trăm kiếm!
Kiếm nặng như vậy, mỗi một kiếm đều vô cùng nặng nề. Mà Thập Tứ vẫn chỉ lẳng lặng chém, mỗi lần chém xuống đều dốc hết toàn lực, một kiếm này là sáu trăm lần trầm kích. Trảm kích như vậy sẽ có ảnh hưởng cực kỳ đáng sợ đến thân thể, còn chưa bị thương đến kẻ địch thì bản thân đã bị tổn thương.
Nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng, dù có mạnh như Vương Di Ngô cũng bị chém phải lui lại.
"Chính là cơ hội này!"
Trọng Huyền Thắng rống giận, bão tố đùng đùng, một tay duy trì sức đẩy, tay phải bị nứt xương lại đấm xuống, không coi nó là tay của mình nữa rồi.
Nhưng cho đến bây giờ, mục tiêu chiến thuật của hắn ta vẫn vô cùng chính xác.
Hắn ta và Thập Tứ đều là người bị Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh đánh dấu mục tiêu, không thể nào rời khỏi phạm vi áp dụng của Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh, chỉ có thể ở nơi này liều chết chém giết.
Nhưng Vương Di Ngô thì không.
Vương Di Ngô có thể rời khỏi phạm vi tác dụng của Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh.
Điều này cũng cho bọn họ một cơ hội: bọn họ có thể đánh Vương Di Ngô ra khỏi phạm vi tác dụng của Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh!
Chỉ có vậy dường như không có ích lợi gì, bởi vì Vương Di Ngô có thể quay lại bất kỳ lúc nào.
Nhưng không thể quên, nơi này là cửa Đông Nhai, nơi này là thành Lâm Tri.
Một khi Vương Di Ngô bị đánh bật ra khỏi phạm vi tác dụng của Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh, bị người bên ngoài nhìn thấy, chẳng mấy chốc người của Bắc Nha sẽ chạy đến.
Một nhân vật như Vương Di Ngô bị phát hiện ra đang đánh nhau với người ta, nhất định thành Lâm Tri sẽ có phản ứng tích cực nhất.
Mà đây chính là chiến thuật Trọng Huyền Thắng nghĩ ra trong chớp mắt, liều mạng là giả, kích thích bên ngoài phản ứng mới là thật.
Hắn ta cũng không muốn đánh với Vương Di Ngô trong phạm vi tác dụng của Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh đến khi thiên hoang địa lão đâu, mà chỉ cố hết sức giảm bớt thời gian hắn ta "làm càn"
Thập Tứ phối hợp cũng có thể xưng là hoàn mỹ.
Hai người hợp lực, cố gắng hết sức, đánh Vương Di Ngô ra ngoài.
Vương Di Ngô bị đánh bay ngược lên không trung, thấy mình sắp phải bay ra khỏi cửa Mộng Hoa, rời khỏi phạm vi tác dụng của Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh thì chợt rơi xuống, hai chân đứng vững.
Trọng Huyền Thắng càng không ngừng tăng thêm sức đẩy, tăng tới cực hạn.
Vương Di Ngô như mọc rễ dưới chân, không nhúc nhích tí nào.
"Ngươi đã thua!" Hắn ta nói.
"Bởi vì ngươi chỉ muốn đánh lui ta, chứ không phải... đánh bại ta!"
Hắn ta bắt đầu bước lại.
Hắn ta càng đi càng nhanh.
"Nếu thua, cái giá phải trả... nhất định phải chết!"
Vương Di Ngô nhanh chân phi nước đại, chống chọi sức đẩy điên cuồng tăng thêm của Trọng Huyền Thắng mà bước đi càng lúc càng nhanh.
Bành bành bành!
Từng bước hắn ta dẫm xuống mặt đất đều vang lên tiếng trầm đục nặng nề.
Cho thấy, trong lúc đối kháng với Trọng Huyền Thắng, hắn ta đã không thể hoàn toàn khống chế được sức mạnh.
Hắn ta đang không ngừng phóng thích mình, không ngừng phóng thích một bản thân mạnh hơn.
Đón lấy liên trảm điên cuồng của Thập Tứ, hắn ta còn đấm ra cả trăm ngàn lần.
Huyết khí lượn lờ trên nắm tay hắn ta như linh vật vặn vẹo.
Hắn ta kiên quyết bước lên, bắt đầu đảo ngược tình thế, đẩy Thập Tứ và Trọng Huyền Thắng về sau.
Vô ngã, vô thắng.
Vô địch, vô ngã (J).
(Ngã: bản thân Uy thế như nứt non sông, sát khí như long quyển.
Vô Ngã Sát Quyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad