Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 656: Muốn làm được chuyện lớn (1)

Chương 656: Muốn làm được chuyện lớn (1)
Khương Vọng đã dùng hết kỹ xảo đàm phán cả đời, nói đến mức miệng lưỡi lưu loát, đến mức bản thân hắn cảm thấy đã phát huy vượt qua trình độ của mình. Mà lão Tế ti không lạnh không nóng, dẫn đường từng bước, luôn mang vẻ mặt hiền từ hòa ái, cái gì cũng dễ nói.
Tới cuối cuộc "Đàm phán" này, Khương Vọng hai mắt mờ mịt, lão Tế Ti tỉnh thần sáng láng.
Khương Vọng cầm lấy "Kết quả", cảm thấy mình thật sự có chút thu hoạch, không có phí lời, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hình như cũng không có thu hoạch gì cả...
Nhu cầu của phía Khương Vọng là: Tuyệt thế thần công, một tấm bản đồ bảo tàng đánh dấu tất cả bảo vật của Sâm Hải Nguyên Giới, thiên tài địa bảo tăng thọ trăm năm.
Kết quả "Đàm phán" là: Một môn võ kỹ thông dụng của Thánh tộc, một tấm bản đồ địa hình thăm dò Sâm Hải Nguyên Giới của Thánh tộc, một phần tình báo ghi lại vị trí của bảo vật tăng thọ nhưng không ở Sâm Hải Nguyên Giới thậm chí cũng chưa chắc đáng tin cậy.
Trong nhà quả của Khương Vọng, ba vị "Long Thần sứ giả" ngồi đối diện dưới đất.
"Khụ" Khương Vọng xấu hổ mà khụ một tiếng: "Mọi người xem xem có vừa lòng không?"
"Các ngươi giúp ta nhìn một cái" Vũ Khứ Tật nói: "Có phải môn thần công tuyệt thế này có phương thức đọc hiểu gì mà ta không biết không? Hình như nó là một kỹ xảo leo cây mà"
Võ kỹ này là giúp người tu tập có thể thích ứng hoàn cảnh của Sâm Hải, tự nhiên chiến đấu ở trên cây... Nói là kỹ xảo leo cây tuy có hơi quá đáng, nhưng cũng không phải là không đúng.
Tô Kỳ 'Oán trách mà liếc nhìn Khương Vọng một cái: "Bản đồ bảo tàng biến thành bản đồ địa hình.."
Y rất khó nói Khương Vọng không nỗ lực. Dù sao thì trong thu hoạch hiện giờ của ba người bọn họ thì cái hữu dụng nhất chính là tấm bản đồ này.
Khương Vọng không mặt mũi nào mà cãi lại, chỉ che mặt nói: "Ta đã cố gắng hết sức"
Phần tình báo về bảo vật tăng thọ bị Tế ti lấy thủ pháp đặc thù khắc lên cánh tay hắn, phải đợi rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới thì mới sinh ra hiệu quả được.
Thoạt nhìn cũng rất cao cấp đấy, nhưng... Có thể rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới được đi rồi nói sau!
Thời gian tiêu diệt Yến Kiêu đã được định vào ba ngày sau.
Theo Tế Ti nói, thời gian này là thời điểm mà thần chỉ của Long Thần đã báo. Trong ngày này, thực lực của Yến Kiêu sẽ vì nguyên nhân nào đó mà bị Suy yếu.
Vùng đất Thần Ấm càng tươi mát sáng ngời hơn đa số những nơi ở hiện thế, nhưng thời gian luân chuyển ngày và đêm thì lại không có gì khác biệt.
Thời gian Khương Vọng tiến vào Sâm Hải Nguyên Giới là ngày mười ba tháng chín, hiện tại đã qua một ngày một đêm, ba ngày nữa cũng chính là ngày mười bảy tháng chín.
Chắc chắn hắn sẽ bỏ lỡ khiêu chiến phúc địa trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Ở Sâm Hải Nguyên Giới, căn bản không có cách nào liên hệ với Thái Hư Huyễn Cảnh.
Thanh Thất Thụ chạy bịch bịch tìm tới cửa: "Trương tiên sinh, ta đã làm theo lời ngươi nói để phát triển quan hệ với Thanh Hoa, sao nàng không để ý gì đến ta vậy?"
Hiện giờ toàn bộ Thánh tộc đều đang suy nghĩ đến chuyện của Yến Kiêu.
Y thì ngược lại, trước sau gì cũng vẫn chú ý đến Thanh Hoa.
Có lẽ cái này gọi là chuyên tâm.
Khương Vọng thoáng trầm ngâm: "Rụt rè!"
"Rụt rè, ngươi hiểu không? Nữ nhân đều rất rụt rè. Loại mỹ nhân cấp bậc như Thanh Hoa thì càng như thế, càng thích thì càng khắc chế. Ngươi thấy có vẻ nàng không có biểu hiện gì, nhưng không chừng thực tế đã thích muốn chết"
Nói xong, hắn vỗ vỗ bả vai Thanh Thất Thụ để khích lệ: "Ngươi sắp được rồi:
Thanh Thất Thụ tràn ngập nhiệt tình mà siết nắm tay lại, nói: "Đúng vậy!"
Sau đó y xoay người muốn chạy: "Ta lại đi tìm Thanh Hoa thử mấy chiêu, củng cố ưu thế, thừa thắng xông lên!"
"Ai!" Khương Vọng lập tức giữ chặt y: "Hiện tại không cần đi tiếp, hăng quá hoá dở, hiểu không hả? Ngươi phải xây dựng một loại không khí thần bí, không thể cứ qua lại trước mặt người ta như vậy được, nhìn cũng nhìn chán, hiểu hay không?"
Thanh Thất Thụ cái hiểu cái không mà gật gật đầu.
"Thật sự đã hiểu?" Khương Vọng nói: "Vậy ta kiểm tra ngươi, Thánh tộc các ngươi còn loại nặc y kia hay không?"
Trước khi khi Nặc Xà phát động công kích, Khương Vọng căn bản không hề phát hiện. Hắn cố ý hỏi qua Tô Kỳ và Vũ Khứ Tật thì biết, lúc Thanh Bát Chỉ mặc nặc y trốn ở bên cạnh, bọn họ cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Nếu nói Vùng đất Thân Ấm này có bảo vật gì, tuyệt đối không thể bỏ qua nặc y được.
"Giấu ở trong kho tộc nhân ấy, nhưng hình như cũng không còn lại mấy bộ cả" Thanh Thất Thụ gãi gãi đầu: "Nặc y... Cái này có liên quan đến yêu đương sao?"
"Nói có cũng có, nói không có cũng không, xem ngộ tính của ngươi, tự mình cân nhắc đi" Hiện giờ Khương Vọng càng nói cảng thuận miệng:
"Chúng ta đi tham gia hành động nguy hiểm như vậy, Thánh tộc không phát hai ba cái để chúng ta thay hay sao?"
Thu chỗ tốt rồi mà vẫn đòi thêm không phải phong cách của Khương Vọng.
Nhưng lão thái thái kia thật sự khó đối phó, chỉ có thể thử bù đắp từ đứa "Học sinh ngốc" này mà thôi.
Thanh Thất Thụ lắc đầu liên tục: "Ta và Cửu Diệp còn không có được nữa là, ngươi cũng đừng mơ tưởng! Nhóm võ sĩ này của chúng ta cũng chỉ có Bát Chỉ là được một cái, lập công lớn mới cho"
Khương Vọng vẫn chưa từ bỏ ý định: "Vậy ngươi biết phương pháp chế tạo nặc y không?"
Thanh Thất Thụ tiếp tục lắc đầu: "Cái này phải hỏi cô nãi nãi"
Khương Vọng thở dài thườn thượt một hơi trong lòng.
Thu tên học sinh này thật là không có chút tác dụng nào cả! Hỏi một câu thì ba câu không biết, cũng không thấy có được chỗ tốt gì. Vậy mà ta còn phí tâm phí lực giáo dục! Dốc sạch túi mà dạy dỗ như vậy!
Tuy rằng vốn dĩ "Túi" cũng trống rỗng, nhưng chung quy cũng tận lực, không phải sao?
"Đi đi đi đi" Khương Vọng ghét bỏ mà vẫy vẫy tay.
Thanh Thất Thụ lại bịch bịch bịch chạy đi.
Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Nếu muốn tiêu diệt Yến Kiêu, vậy thì phải hiểu biết nó trước.
Cũng may có một vị "Sách sử" như lão Tế Ti tồn tại, thuật lại cho bọn Khương Vọng về tất cả quá trình Thánh tộc và Yến Kiêu giao thủ trong lịch SỬ.
Sức mạnh, tốc độ, phòng ngự, phương thức công kích của Yến Kiêu, đều được phác họa ra hình dáng đại khái.
Nhưng truyền thống "Tướng Thú" của Thánh tộc đã hình thành hơn tâm trăm năm, nói cách khác, hơn tám trăm năm rồi Thánh tộc không còn giao thủ với Yến Kiêu nữa, phần tin tức này quả thực cũng quá lâu rồi.
Tuy rằng nói, Yến Kiêu bị những "Người ngoại giới" như bọn họ giết chết sẽ không thể sống lại, nhưng giết được hay không vẫn là một vấn đề.
Yến Kiêu hơn tâm trăm năm trước cũng đã rất cường đại. Hơn tám trăm năm sau, nó sẽ khủng bố đến mức nào nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad