Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1126: Bay lên rồi!

Chương 1126: Bay lên rồi!
Nữ nhân tên Yến Tử chỉ mới vừa quay đầu lại, còn chưa mở miệng hỏi, Lương Cửu đã ngay lập tức nói: "Ta không biết! Hắn không có nói với ta! Ta nói thật đấy!"
"Có thể là bí mật quân sự, cho nên cấp trên không cho nó nói."
Phong Việt bình tĩnh nói tiếp: "Khi nó đi đến tiền tuyến, đúng là thực sự rất vội vàng."
"Không thể nào!"
Nam tử mắt đỏ bỗng nhiên lên tiếng: "Ta vẫn canh giữ ở dưới chân núi, hôm nay tuyệt đối không có ai sống mà rời khỏi đây!"
"Như vậy: ' Yến Tử lại hỏi Lương Cửu: "Ngày hôm qua ngươi có thấy con trai ông ta không?"
Lương Cửu không do dự, cũng không dám do dự, chỉ nói: "Nhìn thấy:
"Chậc chậc chậc." Yến Tử quay đầu lại, nhìn Phong Việt, giọng nói lập tức rét lạnh: "Ngươi dám lừa gạt lão nương?"
"Ta có thể giải thích!" Phong Việt ngay lập tức nói: "Có lẽ vị đại nhân này đã không chú ý, lúc đó tình hình quân sự rất khẩn cấp, nhi tử của ta thực sự đã âm thầm lén đi ra từ sau núi..."
Nhưng lời giải thích của ông ta đột nhiên im bặt, hai tròng mắt trợn tròn tràn đầy tơ máu, miệng thở dốc từng hơi một.
Ngôi sao ở trên bầu trời xa xa đang dần tàn lụi, Ngũ phủ trong cơ thể liên tiếp tan vỡ, Thông Thiên Cung đã hoàn toàn tan rã.
Ông ta còn vô số cái cớ đã hạ bút thành văn, cũng như vô số lý do kín kẽ khác, nhưng giờ đã không có cách nào để nói nữa rồi.
Yến Tử thu hồi bàn tay đặt ở thiên linh của ông ta lại.
"Ta ghét nhất những lời giải thích của loại nam nhân thối tha như này.
Nàng tức giận nói: "Luôn luôn nói tới nói lui đến nửa ngày, nhưng kết quả vẫn không nói được trọng tâm. Ngươi cho là hắn tìm dẫn chứng phong phú để viết xong một quyển thiên văn chương lớn, kết quả lúc đọc ra lại cứ như thả một quả rắm vậy!"
Trên người khoác nặc y, Khương Vọng lén lút tiến về ngọn núi phía trước, cảm thấy giật mình.
Nhân Ma (*) gọt thịt à? Hay là Vạn Ác Nhân Ma?
Là Trịnh Lão Tam? Hay là Lý Lão Tứ?
Hình như hai tên đổ hơi bị hắn treo ngược ở trên cây là hai kẻ hung ác đứng đầu trong danh sách Cửu Đại Nhân Ma thì phải?
Nhân Ma nuốt tim - Hùng Vấn từng làm cho hắn cảm thụ sâu sắc bóng ma tử vong, gây ấn tượng sâu sắc cho hắn. Tên tuổi của Cửu Đại Nhân Ma, hắn chỉ nghe qua một lần đã biến sắc. Cho dù là hữu ý hay vô tình đều có nghe qua đủ loại chuyện ác của Cửu Đại Nhân Ma.
Ma chính là kẻ thù của con người.
Cửu Đại Nhân Ma lấy "Nhân Ma" làm danh hiệu, đương nhiên mỗi một tên đều phạm phải nghiệp máu sâu nặng, mỗi một tên đều đáng chết trăm lần.
Còn có nữ nhân kinh khủng gọi là Yến Tử này nữa, tu vi chỉ là Ngoại Lâu Cảnh, vậy mà lại giết Phong Việt giống như giết gà.
Động tác nhanh chóng, không để cho bản thân Phong Việt kịp có phản ứng, ngay cả hắn ở bên cạnh cũng không thể nhìn rõ được.
Khương Vọng đã đi tới khoảng cách gần như thế, không dám tiếp tục nhúc nhích. Nặc y không hề có tác dụng đối với cường giả Thần Lâm. Mặc dù mấy Nhân Ma này không phải là Thần Lâm, nhưng chắc chắn cũng là cường giả trong Ngoại Lâu.
Lúc hắn di chuyển ở thành Tân An còn bi Đổng A phát hiện ra, hắn cũng không chắc những người này có thể phát hiện ra hắn hay không.
Sương mù ma quái ở bên ngoài núi vẫn còn chưa tán đi, hắn cũng không chắc sau khi đợt sương mù ma quái này bị phá vỡ thì có thể vùng vẫy thoát ra khỏi sự truy đuổi của mấy tên Nhân Ma này hay không.
Tạm thời hắn chỉ có thể cứng đờ ở tại chỗ, cảm xúc kịch liệt đè nén ở trong lòng, lẳng lặng quan sát chờ đợi thời cơ.
Điều làm cho hắn khiếp sợ nhất thật ra chính là cái người trẻ tuổi có con ngươi màu máu kia.
Người này rõ ràng cũng là một trong số những Nhân Ma, nhưng dáng vẻ của gã rõ ràng là đường đệ của Phương Bằng Cử thành Phong Lâm, Phương Hạc Linh!
Khương Vọng tin tưởng bản thân không có nhớ lầm, thời gian trôi qua cũng không lâu lắm, hắn và Phương Hạc Linh cũng đã từng liên hệ qua lại không ít lần, sao có thể không nhận ra được!
Nhưng Phương Hạc Linh... sao lại biến thành Nhân Ma rồi?
Người này không phải đã gia nhập Bạch Cốt Đạo rồi sao? Nếu như ban đầu là hiểu lầm, gã vẫn chưa gia nhập Bạch Cốt Đạo mà nói, vậy thì lẽ ra gã phải chết ở bên trong lãnh thổ thành Phong Lâm rồi mới đúng.
Bây giờ là chuyện gì đang xảy ra?
Khương Vọng chia lực chú ý ra làm hai, vừa chú ý tình huống cục diện trước mắt vừa chú ý sự thay đổi ở bên trong Ngũ Phủ Hải.
Sự thay đổi sau khi Thanh Vân Đình rớt xuống Vân Đỉnh tiên cung vẫn liên tục thong thả tiến hành, cho tới giờ vẫn chưa kết thúc.
Bên trong Nội Phủ Hải, sự trở về của ba tòa kiến trúc thất lạc làm cho Vần Đỉnh tiên cung cuối cùng cũng khôi phục lại một chút tỉnh cảnh năm đó.
Vân Tiêu Các nguy nga, điện Linh Không rộng lớn, Thanh Vân Đình đứng đầu toàn bộ khu vực, một cái đình đài đầy phong cách cổ xưa, ngạo nghễ đứng ở bên trong quần thể phế tích.
Lần cuối khi nó hợp nhất lại tại Vân Tiêu Các, tương hợp với khí cơ của toàn bộ Vân Đỉnh tiên cung. Sự thay đổi huyền bí đã xảy ra.
"Bay lên rồi!" Bạch Vân đồng tử chân đạp mây bay, phi hành ở trên quần thể tiên cung.
Đám mây bay ở dưới chân hắn ta vốn trắng noãn như tuyết, trong đó mơ hồ còn phát ra màu xanh.
Mà cả cái quần thể Vân Đỉnh tiên cung hoang tàn ở dưới kia, tầng mây trôi lơ lửng ở giữa không trung Nội Phủ Hải kia cũng có mây khói màu xanh nhàn nhạt khuếch tán ra.
Hơn nữa cùng lúc đó, thông tin sâu xa khó hiểu đã thông qua "Tiên chủ" liên hệ với Vân Đỉnh tiên cung, đột ngột xuất hiện trong tư tưởng của Khương Vọng.
Vẻ đẹp lạ thường và huyền ảo trước nay chưa từng có, vĩ đại, mênh mông, đa dạng và lộng lẫy.
Một cái thế giới mới hoàn toàn nghiễm nhiên ở trước mặt Khương Vọng mở ra cửa lớn.
Loại trải nghiệm này... là tiên thuật mà Cửu Đại Tiên Cung đã từng hoành hành hậu thế.
Ổ trước bãi đất trống, Yến Tử tiện tay giết chết Phong Việt, tự nhiên giống như ra cửa thuận tiện mua một món ăn vậy.
Nàng ta quay người lại nhìn về phía Lương Cửu: "Sau này ngươi không cần phải đi theo giải thích với ta nữa, được không?"
Xem ra đối với những cái gọi là "giải thích của nam nhân", nàng ta quả thực căm thù đến tận xương tủy.
Lương Cửu sững sờ, kích động trả lời: "Được... được!"
"Ngoan" Yến Tử đưa tay ra xoa mặt y: "Ngươi giúp tỷ tỷ tìm ra đám người hai mạch Phong-Trì có được không?"
Lương Cửu mím môi, cúi đầu nói: "Được"
YV là thế hệ trẻ tuổi của Thanh Vân Đình, được cho là một đệ tử ưu tú, nếu không trước đó cũng không có khả năng quen biết Phong Việt. Đối với tu sĩ hai mạch Phong-Trì bên trong tông môn, y đương nhiên là quen thuộc.
Lúc này y đi ở trong đám người, ánh mắt trốn tránh, không dám đối diện với người khác, nhưng tay lại chỉ ra từng người trong đám mà y quen biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad