Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3855

Chương 3855Chương 3855
Nhắc tới việc Du Khuyết có thể tham gia cuộc chiến phạt Vệ Tất Thắng, một mình chỉ huy một đội quân, đơn độc phụ trách một phương dưới quyền của Ân Hiếu Hằng, cũng là nhờ vào sự chiếu cố của các thúc bá trưởng bối.
Bằn không Đại Cảnh to lớn với bốn ngàn năm lịch sử, có biết bao nhiêu thế gia giàu có, một cơ hội lớn như vậy, sao có thể dễ dàng trao cho hắn ta được?
Đáng tiếc Du Khuyết không nắm bắt được cơ hội, lại còn không có cách nào gượng dậy nổi.
Du gia của ngày hôm nay, tất cả đại trạch ở thành Thiên Kinh đều vắng tanh vắng ngắt, xe ngựa đìu hiu, chứ đừng nói đến những ngôi nhà cũ ở thành Thái Bình. Mười ngày nửa thảng cũng không thấy có ai tới thăm hỏi, hương khói trong từ đường, tất cả đều là do người nhà Du gia tự mình tiếp tục.
Hôm nay lại có một vị khách hiếm hoi đến thăm.
Người tới chính là thiên kiêu Cảnh quốc đang trên đà phát triển mạnh mẽ, Lâu Quân Lan.
Khi đó trong giải đấu Hoàng Hà Hội, nàng ta cùng với Trân Toán, đều giành được một vị trí trong trận Ngoại Lâu, nhưng sau đó lại bại dưới thiên cơ... Tất nhiên, trong giải đấu Hoàng Hà Hội đó, Cảnh quốc thậm chí còn từ bỏ cả trận Nội Phủ, bọn họ cũng là tranh đấu vô ích cho trận Ngoại Lâu.
Lâu Quân Lan xuất thân từ Lâu thị, gia tộc được mệnh danh là 'Ứng Thiên Phủ đệ nhất gia".
Hiện tại vị cường giả nổi danh nhất gia tộc, chính là đệ nhất Chân Nhân Trung Vực của hiện tại —— Lâu Ước.
Với sự rộng lớn của Trung Vực, số lượng cường giả đông đúc, có thể xưng là đệ nhất, trên phương diện võ lực cá nhân có thể áp chế những tồn tại cường đại như người đứng đầu Kính Thế Đài hay thống soái Bát Giáp, thì thực lực kinh khủng của người này, không cần nói cũng rõ.
Bản thân Lâu Quân Lan cũng đã thành tựu Thần Lâm, kim thân bất hủ, đã từng trải qua khảo nghiệm trên chiến trường Yêu giới, tương lai có thể nói là vô cùng hứa hẹn.
Trong lão trạch của Du gia ở thành Thái Bình, nhất thời quả thực không thể tìm ra ai có đủ tư cách để tiếp đón nàng ta.
Tất cả trưởng lão có thể canh giữ từ đường, đều xếp hàng ở ngoài cửa.
Lâu Quân Lan năm nay tầm hai mươi tuổi, khuôn mặt thanh tú, dung mạo dễ nhìn nhưng lông mày lại rất kiêu ngạo. Hôm nay nàng ta mặc một bộ nhuyễn giáp, càng khiến nàng ta trở nên lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy khó tiếp cận.
"Không cần giữ lễ." Nàng ta vừa xuống xe, vừa xua tay ngăn cản lời chào hỏi: "Bản quan đang tuần tra binh sự của Phụng Thiên Phủ, tới đây là vì công vụ, nghĩ đến chí khí của tổ tiên Du thị, nên đến đây dâng một nén hương mà thôi."
Trưởng lão có tư cách nhất ở hiện trường chính là ấu đệ của Du Khâm Tự năm đó, Du Khâm Duy.
So với dũng lực của vị gia huynh đã từng danh trấn Trung Vực, ông ta chỉ có thể đến tận khi giả cả mới có thể Thần Lâm, câu cửa miệng là đạo đồ khó khăn, Động Chân vô vọng, chỉ có thể tiếp tục canh giữ từ đường tiếp nói hương khói, miễn cưỡng duy trì danh tiếng của gia tộc.
Nghe thấy lời này của Lâu Quân Lan, Du Khâm Duy gật đầu nói: 'Đa tạ Lâu cô nương đã quan tâm, mời đi bên này."
Trước khi Lâu Quân Lan cất bước đi theo, nàng ta lạnh nhạt liếc nhìn những người khác: "Chỉ cân một mình Du lão tiên sinh dẫn đường là được rồi. những người khác không cần đi theo."
Du Khâm Duy cũng xua xua tay, ra hiệu cho tất cả mọi người giải tán. Đợi đến khi thân ảnh của Du Khâm Duy và Lâu Quân Lan đều biến mất khỏi tâm mắt, người nhỏ tuổi nhất của Du gia đích mạch, Du Thế Nhượng, không nhịn được lẩm bẩm càu nhàu một câu: "Kiêu ngạo cái gì chứ, ai xin nàng ta đến đây?"
"Ngươi cứ liếc trộm vui vẻ đi, chưa cho ngươi một tát, con ngươi của ngươi cũng sắp dính thẳng lên người nàng ta rồi, còn muốn nàng ta cho ngươi đẹp mặt hay sao?" Một vị gia lão bên cạnh lên tiếng nói: "Trước đây trước khi tham gia vào cuộc chiến tranh ở Tinh Nguyệt nguyên, nàng ta còn kiêu ngạo hơn bây giờ nhiều."
Du Thế Nhượng vì thế càng cười lạnh nhạt hơn.
Trong trận chiến Tinh Nguyệt nguyên, Tê thiên kiêu đã đánh bại Cảnh thiên kiêu. Đối với mỗi một thiên kiêu Cảnh quốc đã tham gia trận chiến đó mà nói, đó đều là một vết nhơ trong cuộc đời của họ.
Suy cho cùng, thì người Cảnh quốc từ trước đến giờ cũng đã quá quen với chiến thắng.
Trong từ đường của Du thị, Lâu Quân Lan vô cùng nghiêm túc dâng một nén nhang trước những bài vị của các cường giả Du thị năm xưa, thản nhiên nói: "Sao lại không thấy Du Kinh Long?"
Du Khâm Duy đứng ở một bên chớp mắt một cái, dường như suy nghĩ một lúc mới nhớ ra người mà Lâu Quân Lan đang nhắc tới là ai.
Năm xưa trên Quan Hà Đài, Du Khuyết một chưởng lật ngược bầu trời, khiến cho Trường Hà Long Quân phải thốt lên hai từ tuyệt thế.
Vì thế mới có mỹ danh 'Du Kinh Long.
Cái tên này đã không còn được nhắc tới trong mấy chục năm trở lại đây!
"Nhân tài xuất hiện từ thế hệ này đến thế hệ khác, nhưng bảo vật ẩn giấu thì không rõ." Du Khâm Duy thở dài nói: "Du Kinh Long của ngày xưa, đã biến mắt trong mắt mọi người rồi! Ta không còn quan tâm nhiều nữa, ấy thế mà Lâu cô nương còn nhớ sao?"
Lâu Quân Lan nói: "Kể từ sau Du Kinh Long, danh hiệu quán quân Nội Phủ đã không còn thuộc về Đại Cảnh nữa. Có lẽ thế hệ này đã không còn bằng thế hệ trước, ta không nhịn được cảm thấy hổ thẹn."
Du Khâm Duy nhẹ nhàng vuốt chòm râu bạc trắng, có ý ám chỉ nói: "Không nói đến tương lai, cho dù Mặc Sĩ Kinh Hộc có còn sống, thì cũng chưa chắc đã đánh bại được Khương Vọng.
Mặc Sĩ Kinh Hộc là thiên kiêu ban đầu Cảnh quốc dự định cử đi tham dự trận Nội Phủ ở Hoàng Hà Hội năm 3919 theo đạo lịch, là người do Ngọc Kinh Sơn chỉ định. Người này đã đánh bại thiên kiêu Từ Tam xuất thân từ Đại La Sơn, và cả Chính Thiên Phủ Bùi gia, cháu trai của Bùi Tinh Hà Bùi Hồng Cửu, quả là một người có thực lực không thể tranh cãi. Nhưng cuối cùng người này lại bị vây khốn trong Yêu giới, chết bất đắc kỳ tử.
Điều này đã làm dậy lên một đợt sóng thanh trừng trong nội bộ Cảnh quốc, đồng thời cũng dẫn đến việc Cảnh quốc lần lượt từ bỏ trận Ngoại Lâu và trận Nội Phủ, khẩn cấp triệu hồi Thái Hư Chân Nhân Lý Nhất, khiến cho tất cả các thiên kiêu Thần Lâm của bổn quốc bao gồm Thuần Vu Quy và Triệu Huyền Dương, đều không thể thể hiện được hào quang, trở nên ảm đạm thất sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad