Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chuong 3985

Chuong 3985Chuong 3985
1194 chữ
Chương 3985
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không phải như Khương Vọng đã nghĩ, lão ta bị cách trở bởi tầm mắt Thần Lâm, thân thể suy yếu cũng không thể nào khiến một chút xíu hô ứng lão ta cũng không thể làm được. Lý do chân chính hẳn là lão luôn phải đối kháng với tồn tại nào đó, để tranh đoạt quyền khống chế Khát Hoạt Như Thị Bát, cũng phải đấu tranh ở rất nhiều nơi khác ngoài Khát Hoạt Như Thị Bát —— cho nên trước khi bại vong lão mới nói, lão bại không phải do một người qua đường như Khương Vọng.
Mà bây giờ, lão đã bị chém chết.
Quyền lực lão chiếm cứ cũng đã buông ra, như vậy tồn tại tranh đấu với lão kia, cũng đã đến lúc nổi lên mặt nước!
Vẻ mặt Khánh Vương tràn đầy sự khó hiểu: "Sao ta có thể biết nhiều hơn ngài được? Ngài nói sẽ có Ma Long diệt thé, ta liền hiệu lệnh cho chư bộ trong thiên hạ toàn lực ủng hộ. Ngài chiến đấu ở Tật Hỏa Bộ, ta liền triệu tập quân đội, tự mình lĩnh quân đến đây! Hiện giờ, mọi thứ đều không thay đổi, bầu trời vẫn là dáng vẻ quỷ quái như thế này, sao ngài lại đi hỏi ta?"
Khánh Hỏa Nguyên Thần vốn quen thuộc với khách đến từ thiên thanh hơn, ngay lúc này, chủ động lên tiếng, muốn hòa hoãn lại bầu không khí: "Lâm Xuyên tiên sinh... Ma Long đã chết mà trời không dời, thế giới Phù Lục của chúng ta đã bị khóa lại như vậy, chẳng lẽ không phải do Ma Long sao?"
Khương Vọng tạm không để ý đến hai người không thể đưa ra đáp án này, chỉ chuyên chú nhìn Tật Hỏa Dục Tú.
"Từ trong ánh mắt của thúc, ta thấy thúc đã biết rất nhiều chuyện." từ lúc nào, rằng trên thế giới này, vẫn tồn tại một ý chí đứng trên tất cả?"
"Là lịch sử cho ta đáp án." Khương Vọng thẳng thắn nói: "Sau biến cố ở Thánh Thú Sơn, máy tôn Đồ Đẳng Chỉ Linh đi đến hiện trường đầu tiên, trong thời gian mấy năm, lần lượt chết đi, không để lại tình báo gì. Nếu như nói bốn tôn Đồ Đằng Chi Linh dò xét Thánh Thú Sơn kia, vào lúc đó ăn ý ẳn giấu thu hoạch, muốn để lại cho sự trùng kích vào Đồ Đằng Thánh Linh sau này thì cũng có thể xem như hợp lý. Nhưng sau khi những Đồ Đằng Chi Linh này lần lượt thất bại và chết đi, là người mạnh nhất của bộ tộc, chẳng lẽ không ai trong số họ nghĩ đến việc để lại manh mối nào đó cho bộ tộc sao? Những đầu mối này cần phải tồn tại nhưng lại không tồn tại, vậy chắc chắn là vì nó đã bị kẻ khác tận lực xóa đi."
"Ngoài ra, trong bức bích họa trên Thánh Thú Sơn, ta phát hiện, có một đoạn lịch sử ở thế giới này đã biến mát, nó vốn nên nổi bật nhưng cuối cùng lại trống không."
Khương Vọng nhìn thẳng vào nàng, đoạn đối thoại tiếp theo, chỉ tồn tại trong tai hai người họ: "Tờ Sáng Thế Chi Thư xuất hiện cùng lúc ngươi sinh ra kia, bị Vu chúc của Tật Hỏa Bộ các ngươi giải đọc sai. Nhưng ngươi lại là do ý chí thế giới giáng sinh, ta chỉ có hiểu thành là do một tồn tại nào đó đang làm rối loạn quyền hành của ngươi... Nhiều việc như thế, đều chỉ đến cùng một khả năng —— Trong lịch sử dài dằng dặc ở thế giới Phù Lục, vẫn tồn tại một bàn tay khuấy động lịch sử."
Cộng thêm việc Ngao Quy nói bên trong thế giới Phù Lục có tồn tại truyền thừa của Vô Hán Công. Hắn khó trách khỏi hoài nghỉ, bàn tay khuấy động lịch sử kia, phải chăng có liên quan đến Vô Hán Công. Hoặc chính là... đến từ Vô Hán Công.
Nhưng Vô Hán Công đã chết từ rất lâu, chiến tử trong thời đại Thượng Cổ. Vào thời điểm chống lại Ma Triều, chết trong tay Ma tổ Chúc Do, ghi rõ trong sử sách, trong rất nhiều điển tịch cũng có ghi chép, không thể là giả được.
Vậy sao ông ta có thể quấy nên mưa gió ở thế giới Phù Lục chứ? Có thể nào giống như Mệnh Chiêm tổ sư Bặc Liêm, lưu lại một sợi ý niệm, tiềm an trong sông dài vận mệnh của Yêu tộc, chỉ khi vận thế Yêu tộc có dị động, mới ứng vận mà ra?
Cảnh giới của tồn tại vĩ đại như thế không phải là thứ bây giờ Khương Vọng hắn có thể hiểu được. Vậy nên nếu như thực sự có thủ đoạn khởi tử hoàn sinh nào đó, cũng không phải là không có khả năng. Nhưng tình huống của cái tay này lại khác biệt hoàn toàn với Bặc Liêm. Nó có vết tích quá nặng ne trong lịch sử Phù Lục. Mà nhìn những hành động của nó trong thế giới Phù Lục này, quả thực rất khó để gọi là "hiền", không có cách nào liên hệ được với tổ tiên thượng cỗ.
Tại thời đại Viễn Cổ phản kháng Thiên Đình Yêu tộc, tại thời đại Thượng Cổ chống lại ma triều, cả đời chiến đấu vì Nhân tộc, sáng tạo rất nhiều công pháp, thành tựu nguồn gốc của vạn pháp... Tồn tại vĩ đại như vậy, sao có thể trốn ở thế giới Phù Lục như ruồi nhặng bay quanh, làm chuyện ác bừa bãi như tên Ngao Quy kia?
Nhưng nếu không phải Vô Hán Công, thì là ai?
Tật Hỏa Dục Tú hơi ngửa đầu, thanh âm đầy tán thưởng: "Con rồng đần kia nói thúc thúc là ngu xuan, ta quả thực là bát bình thay thúc! Ngài mới đến Phù Lục bao lâu mà đã thấy rõ hết thảy, còn gì có thể giấu diềm được mắt ngài?"
"Bởi vì ta không thể nào nhìn rõ mọi thứ, mới bị lừa tới nơi này. Ở Phù Lục cũng là vì vận khí tốt, đi đến đâu cũng gặp được manh mối. Nói đến đây ta đột nhiên nghĩ đến ——" Khương Vọng tram tháp nói: "Sở dĩ ta có thể nhanh chóng chạm tới chân tướng của thế giới này Tat Hỏa Dục Tú cười hi hì: "Thúc thúc đã có thể phát hiện được thân phận của ta, chắc chắn là có sự hiểu biết nhất định về ý chí thế giới, hẳn phải biết, dưới tình huống bình thường, ý chí thế giới "bài dị" như thế nào... đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad