Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

1251 Chương 3933

1251 Chương 39331251 Chương 3933
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lòng Khương Vọng bắt đầu nảy sinh nghỉ hoặc. Mãi tới sau khi thành thần, hắn mới có tư cách ngao du vũ trụ, nhưng cũng không dạo chơi tùy hứng, bởi vì vũ trụ mịt mờ, nguy hiểm rình rập, không thể dự báo trước. Điều này được xây dựng trên cơ sở sinh linh hiện thế đi khắp vạn giới mà không bị giáng cấp, bình thường thì vượt giới tức là giáng cấp hạ cảnh.
Trong số các cường giả mà hắn biết, cũng chỉ có Quan Diễn tiền bối dẫn theo Tiểu Phiền tiền bối cả ngày dạo chơi khắp chư thiên vạn giới.
Quan Diễn tiền bối có thực lực này! Lại còn rảnh.
Ở bất kỳ nơi nào ngoại trừ hiện thế, phàm là sao Ngọc Hành chiếu tới, Ngọc Hành Tỉnh Quân đều có thể duy trì chiến lực đỉnh phong. Mà ở Ngọc Hành chủ tỉnh, chiến lực của Ngọc Hành Tinh Quân chính là đỉnh phong.
Nếu truyền thuyết của Duệ Kim Bộ là thật thì thực lực Due Kim Ngu Phương kia không đời nào thấp hơn Động Chân được cho dù có làm gì đi chăng nữa.
Nhưng điều này cũng không mâu thuẫn với phán đoán của hắn về cấp bậc sức mạnh tại thế giới Phù Lục.
“Khuyết tại thanh thiên tính là gì!” Lúc này Khánh Vương đột nhiên lên tiếng, điệu bộ đầy khinh thường: “Thủy tổ Khánh Hỏa Bộ chúng ta còn là sinh linh đầu tiên dùng vũ đạo để ăn mừng Phù Lục ra đời sau khi Sáng Thế Thần tạo ra nơi này!”
Khương Vọng nói một câu không hơi lạc đề: “Vậy các ngươi hẳn là Vũ Đạo Bộ, sao lại là Khánh Hỏa Bộ?” Vẻ mặt của Khánh Vương rất phức tạp: “Thủy tổ nhảy múa quanh đống lửa đầu tiên của thế giới Phù Lục. Duệ Kim Bộ người ta cũng đâu có đặt tên là Phá Thiên Bộ đâu.” Khương Vọng tỏ vẻ rất hợp lý, lại tò mò hỏi Vu Chúc: “Điệu nhảy của Vu Chúc đại nhân ban nãy chính là điệu nhảy của thủy tổ Khánh Hỏa Bộ bên đống lửa đầu tiên sao?” Vu Chúc lắc đầu: “Đó là điệu múa Chúc Thế, nghe nói có sức mạnh vô tận, đã thất truyền từ lâu. Điệu nhảy vừa rồi của ta là nhảy tự do, chỉ có thể cộng hưởng với đồ đằng trấn phong trong căn thạch thất này mà thôi.” Khương Vọng thoáng cảm giác được điệu nhảy của Vu Chúc và Chúc ca mà Vu Chúc hát giống như cũng là một hệ thống sức mạnh, có thể hợp nhất với hệ thống tu luyện đồ đằng để phát huy ra sức mạnh cường đại hơn. Nhưng hắn cũng không biết Vu Chúc nào đủ cường đại, cho nên không cách nào có được phán đoán khách quan và rõ ràng hơn. Khánh Hỏa Kỳ Minh thật sự yếu kém, thực lực của Vu Chúc mới này cũng chỉ thường thường, có lẽ là cấp bậc Tứ Đạo Hỏa Tuyến. Điệu múa cầu khẩn, bài hát tế tự, đủ loại truyền thuyến lưu truyền giữa các bộ tộc lớn.
Theo sự hiểu biết càng ngày càng nhiều về thế giới Phù Lục, tấm mạng che mặt của thế giới này dường như không nhừng không mất đi mà càng ngày càng trở nên thần bí phức tạp.
Biết được càng nhiều thì mới thấy được những nơi càng bí ẩn.
Nếu nói nơi này thật sự là một thế giới phần mộ, vậy nó chôn giấu thứ gì? Vì sao lại có thể dạt dào sinh cơ như vậy? Khánh Vương đột nhiên vỗ đùi: “Sai rồi!” Khương Vọng và Vu Chúc đều nhìn gã. Trên mặt gã đầy vẻ kích động như thể rốt cuộc cũng nghĩ thông: “Có khi nào thế cuộc sinh tử nằm ở hướng Tây Bắc? Có phải Lâm Xuyên tiên sinh giáng lâm qua sao chỉ đường? Trang này của Sáng Thế Chi Thư căn bản không phải nói về Duệ Kim Ngu Phượng øì đó mà là Trương Lâm Xuyên tiên sinh! Hẳn là dựa theo quan điểm thứ hai, ở hướng Tây BẮc, thần nhân Trương Lâm Xuyên thông qua cánh cửa trên bầu trời giáng lâm xuống nơi này, sau đó là muốn cứu vớt thế giới!"
Nếu thật sự có thể hiểu Sáng Thế Chi Thư theo cách này, giúp gã tìm được tính xác thực về mặt pháp lý cho việc “dốc hết sức ủng hộ Trương Lâm Xuyên” thì đây cũng là một hình thức củng cố vương quyền.
Hơn nữa không phải Lâm Xuyên tiên sinh đã nói rồi sao? Sứ mệnh của chuyến đi lần này là trợ giúp Khánh Vương trổ thành chúa cứu thết
Thần nhân cuối cùng vẫn phải trở về, Khánh Hỏa Hành gã mới là chủ nhân của thế giới Phù Lục.
Da đầu Khương Vọng tê rần.
Trương Lâm Xuyên quen đùa bỡn tín ngưỡng, bộ Vô Sinh Kinh đã đầu độc không biết bao nhiêu người.
Người Phù Lục ở đây suốt ngày Trương Lâm Xuyên Trương Lâm Xuyên, lại còn ký tên lên khế ước vương quyền, vậy không thể gọi tên kia từ Nguyên Hải về sao?
“Được rồi được rồi” Hắn vội vàng ngăn cản: “Trương Lâm Xuyên thì tính là thần nhân gì chứ? Sơ sẩy một chút thôi cũng có thể hồn phi phách tán. Thế giới Phù Lục là thế giới của người Phù Lục, kẻ ngoại lai đều là khách qua đường. Chúng ta xem trang Sáng Thế Chi Thư tiếp theo nói gì” Khánh Vương bèn im lặng.
Vu Chúc đã lặng lẽ đi tới bệ đá thứ hai, lúc này mới mở miệng thì thầm: “Thần Sáng Thế tên Không, thân chặt chân trái, gọi là Phù Lục, chém chân phải, gọi là vạn linh”
Đoạn này từng nghe Khánh Hỏa Kỳ Minh nói sơ qua, Khương Vọng bèn tiếp tục đi tới bệ đá thứ ba.
Vu Chúc đọc: “Vĩnh kiếp chi kiếp, cực ác chỉ ác. Nhất tồn vĩnh tồn, nhất diệt vĩnh diệt” Trang này liệu có ứng với sự bi quan của Tật Hỏa Ngọc Linh?
Tiếc là miêu tả quá ít, không cách nào phân tích đọc hiểu được. Một quyển sách bằng đất lớn như vậy mà chỉ được có vài chữ! Viết thêm mấy chứ thì hao tâm tổn sức sao? Khương Vọng lên tiếng hỏi: “Vĩnh kiếp chỉ kiếp là cái gì, cực ác chỉ ác là cái gì?” Vu Chúc lắc đầu: “Ta cũng không biết. Có lẽ đáp án nằm ở những trang khác”
Khương Vọng như có điều suy nghĩ.
Khánh Vương lại vỗ đùi một cái: “Vĩnh kiếp chỉ kiếp, cực ác chỉ ác này không phải là Diệt Thế Ma Long sao? Nếu tiêu diệt được nó thì thế giới này sẽ tồn tại vĩnh viễn. Nếu như bị nó tiêu diệt thì thế giới này vĩnh viễn không còn... khớp quá rồi!”
Khương Vọng vô thức muốn bảo Khánh Vương đừng quấy, lại phát hiện không thể nào khiến tên này ngưng quấy được. Nếu diệt thế không tính là kiếp, cũng không tính là ác, vậy cái gì mới là vĩnh kiếp chỉ kiếp, cực ác chỉ ác?
Câu chuyện cứu vớt thế giới của hắn, sao có thể trọn vẹn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad