Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1665: Cận Thần Chi Khu, Thiên Phủ Oai

Chương 1665: Cận Thần Chi Khu, Thiên Phủ Oai
Lúc này, Trọng Huyền Tuân nhìn như một vị thần. Y dùng một chân giẫm nát con sói quỷ thành khói đen, sử dụng tốc độ cực kỳ kinh người đuổi theo Na Lương đã lộ ra "Cận Thần Chi Khu"!
Ngay giữa bầu trời, Trọng Huyền Tuân trực tiếp chạm trán với con sói màu bạc cao hơn hai thước ấy. Y vươn hai bàn tay ra, chính xác bắt được hai móng vuốt đằng trước của Thần Lang.
Cũng giống như lúc trước, trong lồng giam của Tinh Quang, Na Lương đã nắm chặt lấy Thiên Luân của y.
Na Lương có thể ghi thù thì y cũng có thể.
Trọng Huyền Tuân đối diện trực tiếp với đôi đồng tử màu xanh thẳm, tiếp tục câu nói y đang nói dở trước đó: "Còn có thể duy trì bao lâu nữa?"
Trước Nội Phủ, Thông Thiên Cung là nơi cung cấp toàn bộ lực lượng cho các tu sĩ siêu phàm.
Sau khi mở Nội Phủ, mỗi tòa Nội Phủ bên trong cơ thể đều là một nguồn cung cấp sức mạnh mới cho tu sĩ.
Nhưng sức mạnh của năm tòa Nội Phủ chỉ hoạt động riêng lẻ, nó có thể chồng lên nhau được nhưng không thể hợp thành một thể. Bởi vì, thần thông khác nhau, Nội Phủ cũng khác biệt.
Chỉ có duy nhất một ngoại lệ. Đó chính là Ngũ Phủ Đồng Diêu của tu sĩ Thiên Phủ.
Sở dĩ được gọi là "Thiên Phủ".
Sở dĩ được xưng tụng là "Thiên Địa Đệ Nhất Phủ".
Sở dĩ nó mạnh mẽ như thế là vì một nguyên nhân rất trọng yếu, đó là Lực lượng của năm tòa Nội Phủ của tu sĩ Thiên Phủ, có thể hoàn toàn trộn lẫn vào với nhau.
Lực lượng này có thể hình dung như thế nào đây?
Nếu như năm ngón tay mà để tấn công một mình thì dù có tấn công mạnh đến mấy thì sức lực cũng có hạn, nhưng nếu năm ngón tay nắm chặt thành nắm đấm thì có thể dễ dàng hạ gục đối thủ.
Trọng Huyền Tuân vừa cao vừa gầy trông thật nhỏ bé trước con sói khổng lồ màu trắng bạc cao hai thước ấy.
Nhưng y lại nắm lấy hai chân trước của con sói đó.
Năm tòa Nội Phủ đồng thời phát huy sức mạnh.
Thần thông Trọng Huyền được triển khai đến tầng cao nhất đã gia tăng và duy trì lực lượng cho y.
Ngũ Phủ Đồng Diêu cùng với Tinh Khung Thánh Lâu đồng thời cùng chiếu rọi.
Cơ bắp trên người y cuồn cuộn, y xoay người sang ngang, vung tay một cái.
Bốp!
Con sói khổng lồ màu trắng bạc cao hai thước trực tiếp bị ném đi.
Một cú ném qua vai đơn giản! Nhưng nếu nó đập vỡ được cả "Cận Thần Chỉ Khu" thì ai có thể nói nó bình thường được.
Na Lương cũng bị kích phát hung tính, hắn ta lăn mình trên mặt đất một cái, muốn bật dậy.
Nhưng Trọng Huyền Tuân mang theo ánh sáng quanh người, đã dùng tốc độ kinh khủng rơi xuống, trực tiếp quỳ một chân trên cổ con soi kia, đập mạnh xuống đầu nó một quyền.
Đây là một sự nghiền nát mạnh mẽ tuyệt đối.
Ngay cả khi Na Lương hóa thân thành Thần Lang, sở hữu sức mạnh do Thần ban tặng lại có thêm thân thể sói khổng lồ, hắn ta cũng không thể đọ lại Trọng Huyền Tuân về mặt sức mạnh.
Hắn ta có thể kháng cự lại sức mạnh của Nguyệt, ma diệt sức mạnh của Thiên Luân, cắt đứt sức mạnh Trọng Huyền... Trong lúc va chạm bằng thần thông thì đại hiển thần uy.
Nhưng lại bị áp chế bởi sức mạnh thuần túy nhất.
Thần lực vừa hiện lên đã bị ánh sáng rực rỡ tiêu diệt.
Hắn ta xoay đầu, muốn cắt chế Trọng Huyền Tuân.
Nhưng từ chỗ cổ truyền đến sức mạnh kinh khủng khiến hắn ta không cách nào động đậy.
Mà Trọng Huyền Tuân thì một tay nắm chặt tai sói, một tay siết chặt thành nắm đấm, trên nắm đấm có thần quang chiếu rọi, giáng liên tục xuống trán hắn ta.
Na Lương có thể cảm giác được, sức mạnh Thần ban được bao phủ quanh thân đang dần tiêu biến đi.
Đây là lực lượng gì?
Bốp! Bốp! Bốp!
Trọng Huyền Tuân không quan tâm Na Lương đang nghĩ gì, chỉ chăm chăm túm chặt lấy cổ hắn ta, giống như người phàm chiến đấu với dã thú, đơn giản và thô bạo... vung nắm đấm!
Khương Vọng từ trên khán đài nhìn xuống với ánh mắt đây cổ quái, hắn cảm thấy trên nắm đấm của Trọng Huyền Tuân có một cảm giác rất quen thuộc.
Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình của Thái Dần sao?
Không.
Đó là ánh sáng của Ngũ Phủ Đồng Diêu... là sự kết hợp ánh sáng của Ngũ thần thông, tập hợp thành lực lượng.
Tuy nhiên, mặc dù nó không phải là Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình chân chính nhưng nó chắc chắn mang bóng dáng của chiêu thức này bên trong.
Chắc chắn chiêu thức này lấy cảm hứng từ trên người của Thái Dân. Y đã đánh Thái Dần suốt cả trận, bây giờ lại sử dụng quyền thế hỗn hợp từ ánh sáng năm thần thông.
Không biết bây giờ người Hạ quốc đang cảm thấy thế nào...
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Trọng Huyền Tuân không quan tâm khán giả dưới khán đài đang cảm thấy thế nào.
Y chỉ lần lượt đánh bại đối thủ, lần nữa củng cố thắng lợi mà thôi.
Con sói khổng lồ có thân hình màu trắng bạc bị Trọng Huyền Tuân với thân hình nhỏ bé hơn nhiều quỷ trên người và đè xuống dưới đất.
Ánh trăng như rừng, áo trắng như tuyết.
Trọng Huyền Tuân quỳ trên cổ sói, một tay nắm lấy tai sói, một tay vung quả đấm, năm nguồn ánh sáng rực rỡ trong người y tỏa ra, vô cùng chói mắt. Mỗi đường cong cơ bắp lộ ra đều đang thuyết minh một loại mỹ cảm mang tên bạo lực.
Mà nắm đấm của y lại vô cùng nặng nề.
Mỗi một lần khi quả đấm của y giáng xuống thì không chỉ có thể nghe thấy tiếng răng rắc xương cốt của Cận Thần Chi Khu, còn có thể nghe thấy tiếng từng tiếng run rẩy phát ra từ võ đài với cấm chế cổ xưa này.
Thiên Phủ, Thiên Phủ.
Từ trước đến nay chỉ nghe trong truyền thuyết và hiếm khi xuất hiện trước mắt mọi người.
Ngày hôm nay, những gì Trọng Huyền Tuân thể hiện ra chính là thực lực của một tu sĩ Thiên Phủ.
Khi lời tuyên bố của Dư Tỷ vang lên thì Na Lương đã bị đánh lùi Cận Thần Chi Khu, Lang Đồ cũng bị phá hủy.
Chỉ còn lại một hình bóng vừa nhỏ vừa gầy rơi xuống đất.
Thống khổ nhưng bất lực.
Cảm giác này nó giống như... nằm một mình trên thảo nguyên, chờ đợi quá trình phân hủy.
Quá mệt mỏi.
Na Lương mơ hồ nghĩ, lúc đầu, tại sao hắn ta lại bị bỏ rơi trên thảo nguyên?
Không ai có thể biết rằng, ngay từ khi còn là một đứa trẻ sơ sinh, hắn ta đã mơ hồ có khả năng tự suy nghĩ.
Loại "Túc Tuệ" này là đại diện cho sự tà ác trong giáo lý của Thương Đồ Thần Điện, vì nó "mâu thuẫn với thế gian" nên phải bị thiêu trong lửa.
Vì vậy hắn ta chưa bao giờ để lộ ra.
Tuy vậy "Túc Tuệ" này không mang lại trí nhớ hữu ích gì, chẳng qua là hắn ta có suy nghĩ từ rất sớm, sớm hơn so với những người khác mà thôi. Những kẻ tám chín mươi tuổi rất nhiều, trí tuệ của hắn ta cũng không hơn ai.
Chỉ là...
Chỉ là hắn ta nhớ rất kỹ, mơ hồ nhớ được rằng...
Lúc hắn ta vẫn còn là một đứa trẻ.
Cảm giác đói khát, bất lực, chờ chết kia cũng giống như bây giờ vậy.
Chỉ là giờ đây không có một con sói mẹ nào, một con sói mẹ làm "mẫu thân", liếm láp hắn ta một cách ấm áp như thế nữa.
Cứ như vậy đi.
Ta cũng đã rất cố gắng để sống sót rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad