Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3349. Phật nói (3)



Chương 3349. Phật nói (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hàng ngàn hàng vạn đầu mối đan xen vào nhau, linh giác của gã như một con rồng nhảy vọt bên trong đó, thăm dò chộp lấy con đường bằng phẳng dẫn đến chiến thắng cuối cùng.
Cảnh tượng bát phương kéo đến tạo nên phong vân khiến gã cảm thấy một sự hào hứng kích động hiếm có. 
Mà Xà Cô Dư đang đối đầu với Lộc Thất Lang kia, lại là vị kém hào hứng nhất toàn tràng diện này.
Nàng ta không có tâm trạng xem Thử Già Lam và Thái Bình quỷ sai ở đây chơi trò chơi ‘Ngươi tới a’, cũng không thèm để ý đến Thần Tiêu bí tàng gì cả. Nàng ta chỉ cảnh giác nhìn Lộc Thất Lang, chậm rãi rút lui.
Hôm nay, ở thành Ma Vân, cường giả tụ tập. Có thể đoán trước được là, bởi vì Thần Tiêu bí tàng xuất hiện, càng nhiều cường giả sẽ tiếp tục tới đây tụ tập.
Nếu nàng ta, Xích Nguyệt Vương bị toàn thiên hạ chán ghét vứt bỏ, không thể nhìn thấy ánh sáng, muốn rời đi, thì đêm nay có lẽ là cơ hội cuối cùng...
Cánh cửa bị vỡ mà Sài A Tứ đã sửa, vẫn chưa sửa xong, lại bị gã dùng một cước đá văng, biểu tình khó chịu xem cuộc vui.
Trong lòng gã đang kêu gọi cổ thần vĩ đại, mười phần kích động: “Thượng tôn, không biết hiện tại lực lượng của ngài đã khôi phục được bao nhiêu rồi? Chúng ta có thể nuốt chửng Thần Tiêu bí tàng này một mình không? Nếu có thể một mình nuốt hết truyền thừa của Vũ tộc Thần Tiêu đại tổ, thì con đường quay lại đỉnh cao của ngài có phải sẽ tiến được thêm một bước tiến lớn hay không?”
Cũng không chỉ có Sài A Tứ.
Lúc này, Xích Hỏa Thần Ấn, Bất Hủ Thần Ấn, Sương Phong Thần Ấn đều đang không ngừng truyền tin tức tới. 
Cổ Thần trong gương tỉnh táo xử lý, để Viên Lão Tây an ổn phát triển giáo hội, không cần phải làm gì khác ngoài việc truyền giáo. Để Trư Đại Lực kiên nhẫn chờ đợi, cao tầng của Thái Bình đạo đã vào thành, đang đánh cờ cùng với những cường giả khác. 
Để Sài A Tứ....
Cút xéo!
Tất nhiên, lời này không thể nói như vậy được. Cổ thần vĩ đại sao có thể bất ổn như vậy?
“A Tứ, lòng hiếu thảo của ngươi thật đáng khen ngợi, nhưng ngươi đã đánh giá thấp bản tôn quá rồi. Vũ Trinh tính là cái gì? Chỉ là một con chim nhỏ bé mang cành và xây tổ mà thôi. Đồ vật tên này cất giấu có thể là báu vật hiếm có trên đời, nhưng sao có thể có lợi ích gì cho trạng thái hiện tại của bản tọa được cơ chứ? Vết thương mà bản tọa phải chịu đựng là nỗi đau của dòng sông dài thời gian, là nỗi đau của thế giới vĩnh cửu, chỉ có thể điều tức bên trong, ngoại lực không thể can thiệp vào ... Nói một cách đơn giản, ngươi rút lui trước đi.”
Sài A Tứ nghe tới mơ mơ màng màng, nhưng ít nhất cũng nghe rõ một câu cuối cùng.
“Đừng mà thượng tôn, ngài không cần nhưng tiểu yêu cần mà! Bây giờ mà lấy được Thần Tiêu bí tàng này vào trong tay, không phải tiểu yêu sẽ một bước lên trời sao? Cũng sẽ có thể hầu hạ ngài tốt hơn đúng không?”
“Cái thứ lợi ích nhỏ nhoi này mà sao lại khiến tiểu tặc nhà ngươi để ở trong mắt thế?” Cổ thần vĩ đại bất đắc dĩ đành phải bộc lộ nhược điểm của mình: “Tuy nói là thuận tay lấy chút lợi ích nhỏ thì cũng không phải là không thể. Chu Huyền cũng chỉ là một tiểu yêu tầm thường. Nhưng hiện tại bổn tọa không tiện xuất thủ…Theo quan sát của bổn tọa, con tiểu nhền nhện kia đang theo dõi nơi này, bổn tọa thì vẫn chưa hồi phục đến trình độ có thể dễ dàng tiêu diệt một Thiên yêu. Nói thật cho ngươi biết, bây giờ nếu cần đối phó với Chu Huyền kia, cũng phải cần tới trên trăm chiêu đó!”
Tất nhiên hắn không biết Chu Ý đang trốn ở chỗ nào để dưỡng thương, hắn chỉ thuận miệng nói bậy thôi, chẳng lẽ Sài A Tứ còn có thể đi nghiệm chứng hay sao?
Nghe tin Thiên Chu nương nương cũng ở thành này, Sài A Tứ quả nhiên thành thật hơn hẳn.
Đó dù sao cũng là một tồn tại đứng trên đỉnh cao của thế gian, cho dù gã có cuồng vọng đến đâu, hiện tại cũng không dám coi thường.
Mấy thứ như cáo mượn oai hùm càn quét thiên kiêu tứ phương, cảnh tượng chà đạp hết yêu vương dưới lòng bàn chân, đều biến mất hết ở đáy lòng. 
“Ta rút lui tới đâu đây?” Gã tự hỏi trong đầu.
“Chỗ nào cũng được, chỉ cần tránh xa trung tâm hỗn loạn. Ngươi cũng có thể đến chỗ Viên Tiểu Thanh…” Cổ thần vĩ đại đang nghĩ cách để tên tiểu yêu này dẫn những yêu vương khác đi cùng, để lại Hồng Trang Kính một mình lưu lại trong viện tử hẻo lánh này, tránh xa các tranh chấp.
Đột nhiên, bên ngoài thành liên tục có những tiếng nổ vang lên, bảo quang từng đạo ngất trời, như thể có kỳ bảo xuất thế.
Nhưng không một chúng yêu nào trong thành Ma Vân dao động, tất cả đều nghiêm túc nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm.
Kết quả là một khắc sau đó, bầu trời đột nhiên biến đổi ——
Chiếc chuông lớn treo cao trên bầu trời đêm không ngừng ngân vang.
Bên trong hư ảnh của mật thất Thần Tiêu bên dưới chiếc chuông lớn, Vũ Tín cuối cùng cũng đã hoàn thành mảnh ghép cuối cùng, bức tường trắng bạc nhất thời lưu quang vạn chuyển, cánh cửa thần bí mà sáng lạn kia ầm ầm bật mở!
Giống như có một luồng ánh sáng vô cùng vô tận bùng nổ trong tầm nhìn của ngươi.
Giống như tất cả âm thanh trên thế gian đều bị xáo trộn trong thính giác của ngươi. 
Quá khứ và tương lai, truy tìm nhớ lại những vọng tưởng. 
Mọi cảm xúc đều dồn lại trong một khoảnh khắc. 
Tất cả những sinh linh đã chứng kiến ​​​​tất cả những điều này và cảm thụ tất cả những điều này, đều ‘bùng nổ’ trong một thời điểm. 
Vô cùng hỗn loạn, thực sự không biết nguyên cớ do đâu. 
Tại một thời điểm nào đó, vạn vật trên thế gian đều biến ảo. Nổi lên trên là thanh, chìm xuống dưới là đục. Nhật nguyệt tung bay, sơn hải dâng trào. Nhất niệm vi minh, nhất niệm vi ám... Hỗn độn bị cắt đứt, lại thấy thiên địa bị chia cắt! 
Tầm mắt lại trở nên rõ ràng, mọi âm thanh lại vang lên. 
Cảnh tượng bên trong mật thất Thần Tiêu treo dưới Tri Văn Chuông hiện ra trước tầm mắt của tất cả chúng yêu.
Dường như có cả một thế giới tươi sáng đang mở rộng vòng tay chào đón Vũ Tín và Hùng Tam Tư.
“Sao không đợi đến bình minh?” Vũ Tín hỏi.
Giọng nói của Hùng Tam Tư khàn khàn: “Ta luôn cảm thấy có gì đó không ổn, giống như đang bị ai đó nhắm tới, vậy thì tốt nhất nên bắt đầu sớm, để tránh đêm dài ác mộng.”
Vũ Tín vô cùng hưng phấn: “Hùng lão ca, ngươi yên tâm, đường vào phức tạp như vậy, ta không tin, ai có thể nhanh như vậy ——?” Hết chương 3349.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad