Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2047: Trước trận địa vạn quân (1)

Chương 2047: Trước trận địa vạn quân (1)
Tòa Vạn Hòa Miếu tế tự Thánh Linh, có diện tích cực lớn này, là bị hủy hay tiếp tục đứng vững, có lẽ chỉ ở trong một ý niệm mà thôi.
Đối với hai vị Chân Quân mà nói, đây là một lần đối mặt vô cùng ngắn ngủi.
Thế nhưng đối với toàn bộ Tượng quốc mà nói, có lẽ đây là một bước ngoặt của vận mệnh.
"Các ngươi muốn cái gì?" Cuối cùng Vu Khuyết cũng hỏi.
"Thứ mà Tề quốc muốn cũng không nhiều, chỉ cần hai chữ 'công chính' mà thôi." Khương Mộng Hùng nói: "Thứ nhất, Kính Thế Đài công khai xin lỗi thiên kiêu Đại Tề nước ta, trả lại danh dự cho hắn và đền bù tổn thất. Thứ hai, Minh Ước Tru Ma Thượng Cổ đã không được sử dụng một cách công chính tại Ngọc Kinh Sơn, vậy thì Quan Tinh Lâu của Đại Tề ta nguyện ý cung phụng nó. Trên phương diện Nhân tộc đại nghĩa, Tề quốc ta vẫn luôn không kém bất cứ kẻ nào."
"Hai điều kiện này, đều là ý nghĩ hão huyền cả." Vu Khuyết nói với giọng hờ hững: "Ngươi biết điều này tuyệt đối không thể nào mà."
Khương Mộng Hùng nói: "Ta hưởng thụ quá trình biến cái không thể trở thành có thể."
Vu Khuyết còn định mỉa mai vài câu, thế nhưng lại không thể không thừa nhận, Khương Mộng Hùng đúng là người như vậy.
Cuối cùng, ông ta nói: "Vậy thì ta rửa mắt chờ mong."
"À, quên nhắc ngươi một việc." Khương Mộng Hùng nói: "Hai điều kiện này chỉ giới hạn tại hiện tại."
"Có tự tin là một chuyện tốt." Vu Khuyết nhếch miệng nói: "Vậy thì xem xem kết quả của chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên đi."
"Mấy ngày nay, ta và ngươi đều ở nơi đây xem." Khương Mộng Hùng nói với vẻ thoải mái.
"Cũng không cần vậy." Vu Khuyết nói: "Nếu như ngươi có chuyện gì bận thì cứ đi làm đi. Cũng có thể yên tâm, ta sẽ không tự mình hạ tràng bắt nạt bọn nhỏ."
Khương Mộng Hùng chỉ nói: "Nếu như ta đi, làm sao lộ ra tư thái giương cung bạt kiếm với các ngươi?"
Vu Khuyết không đáp lời này, chỉ là hỏi: "Triệu Huyền Dương còn sống hay đã chết?"
Khương Mộng Hùng lắc đầu: "Không biết."
"Ha ha." Vu Khuyết cười: "Ngay cả một kết quả mà các ngươi cũng không dám đưa ra cho ta sao?"
Khương Mộng Hùng nhìn ông ta với vẻ kỳ quái, nói: "Không biết thì lấy cái gì cho? Sau khi Khương Vọng hôn mê tỉnh lại, Triệu Huyền Dương đã không thấy tăm tích đâu cả. Ngươi muốn một đứa nhỏ Nội Phủ Cảnh đi nơi nào tìm câu trả lời cho ngươi?"
Ông ta hơi dừng một chút, lại hỏi: "Chuyện này rất kỳ quái, có phải là nội bộ Cảnh quốc các ngươi xảy ra vấn đề gì hay không?"
"Đáp án này có thể thuyết phục Tĩnh Thiên Phủ hay không, ta không biết." Vu Khuyết hoàn toàn không để ý tới lời hỏi dò của Khương Mộng Hùng, chỉ lắc đầu, giọng điệu vẫn rất nhẹ nhàng: "Tạm thời coi như ta bị thuyết phục đi."
Khương Mộng Hùng chỉ mỉm cười:
"Đáp án chỉ như vậy mà thôi, Ai không hài lòng, để kẻ đó tới tìm ta."
Kẹp giữa hai nước Tượng - Húc chính là Tinh Nguyệt Nguyên, từ trước tới nay vẫn là một nơi bảo địa.
Tài nguyên cao cấp nhất thế gian, đương nhiên chính là tài nguyên tu hành.
Tinh Nguyệt Nguyên là một trong những nơi cách Tinh Khung "gần nhất" tại hiện thế, loại "gần nhất" này cũng không phải có ý nghĩa về mặt khoảng cách, không phải nói Tinh Nguyệt Nguyên có địa thế cao nhất, tiếp cận bầu trời nhất... mà là nơi đây dễ dàng sinh ra liên hệ với Tinh khung xa xôi nhất.
Tương đối mà nói, ở nơi đây thành lập Tinh Quang Thánh Lâu, cũng dễ dàng hơn so với những nơi khác.
Có lẽ tại hiện thế vẫn còn những nơi khác, có liên hệ chặt chẽ với Tinh khung hơn... Thế nhưng chắc hẳn cũng không thể rộng lớn hơn Tinh Nguyệt Nguyên được.
Coi như hai nước Tề - Cảnh độc chiếm, giằng co không dứt tại nơi đây, cũng không cho phép thế lực khác nhúng chàm.
Cho nên mặc dù hai nước Tượng - Húc gần đó, thế nhưng không thể thành lập dù một cái cứ điểm tại đây. Mặc dù Trịnh quốc tại mặt phía bắc Tinh Nguyệt Nguyên, thế nhưng cũng không thể nam tiến nửa bước.
Cũng tạo thành một loại cảnh tượng kỳ quái đặc hữu tại nơi đây...
Trên Tinh Nguyệt Nguyên, chỉ có một vài thế lực nhỏ hoạt động. Mà cơ sở tồn tại của bọn chúng, lại là việc giao dịch đặc sản giữa các quốc gia. Bởi vì con đường thông thương trực tiếp nhất tại Tinh Nguyệt Nguyên, cũng không mở ra đối với mấy quốc gia này...
Bởi vậy cũng có thể thấy được lốm đốm về bá quyền của Tề - Cảnh.
Đương nhiên, trừ việc hai nước Tề - Cảnh sẽ định kỳ đưa tu sĩ tới Tinh Nguyệt Nguyên xây dựng Tinh lâu ra, đám hòa thượng của Huyền Không Tự tại phía nam Tinh Nguyệt Nguyên cũng sẽ thường xuyên tới nơi này.
Ngoài ra, những thế lực nhỏ trên Tinh Nguyệt Nguyên, cũng không phải đều là thế lực vô chủ.
Ngươi không thấy khi đại chiến nổ ra, các thế lực trên Tinh Nguyệt Nguyên đều lục tục gia nhập các phương thế lực Trịnh quốc, Tượng quốc và Húc quốc hay sao?
Đều tự nhiên như trở về nhà vậy.
Ngược lại chỉ một số ít mới vội vã cuống cuồng tìm đường ra khác mà thôi...
Điều này cũng là ngầm hiểu lẫn nhau.
Tinh Nguyệt Nguyên quý tại "Tinh Nguyệt", vẻ đẹp của nó cũng bắt đầu từ đó.
Tựa hồ những ngôi sao có thể hái xuống trên bầu trời đêm, đã từng dệt nên rất nhiều mộng đẹp.
Ban ngày nơi này cũng là trời xanh mây trắng, mênh mông vô bờ...
Thế nhưng hiện tại, tinh kỳ san sát.
Tinh kỳ tụ lại như vô số tầng mây, thiên quân vạn mã tập trung trên đồng nội!
Hai tòa tướng đài cao tới mấy chục trượng, ngăn cách chiến trận người người nhốn nháo, chiến trường binh sát cuồn cuộn, đối diện lẫn nhau.
Trên tướng đài phía tây, cầm đầu đương nhiên là Tượng quốc Đại Trụ quốc Liên Kính Chi, tựa kiếm mà đứng, nhìn chiến trường phía xa. Một con voi lớn cao ba trượng, thân dài bốn trượng, đứng trước tướng đài, người khoác trọng giáp, rất là uy phong. Ngay cả trên vòi voi đều phủ lấy giáp da khảm gai nhọn.
Trên tướng đài phía đông, Binh mã Đại nguyên soái của Húc quốc là Phương Hựu, lại ngồi ổn trên ghế dựa, sắc mặt bình tĩnh.
Đã rất nhiều năm rồi, Liên Kính Chi và Phương Hựu vẫn luôn giằng co như thế. Từng nghe nói thanh danh của nhau, vô số lần giả tưởng trở thành đối thủ của nhau, đương nhiên cũng đã từng âm thầm giao chiến một vài lần, thế nhưng tới khi dẫn quân giao chiến, bọn họ vẫn chỉ là giằng co.
Bởi vì đây không phải là chiến trường của bọn họ, đây không phải là chiến tranh của bọn họ...
Chiến trường chân chính tại trước tướng đài, là tại khu vực trung tâm giữa hai tòa tướng đài, chiến trường rộng lớn bao gồm gần nửa Tinh Nguyệt Nguyên.
Hoặc là nói thẳng rằng, là thiên kiêu tuổi trẻ hai phe Tề - Cảnh sẽ thống soái gần mười vạn người.
Thoạt nhìn như là Liên Kính Chi cùng Phương Hựu đều quyết định giống nhau, cũng lấy ra năm vạn quân chủ lực, để cho thiên kiêu tuổi trẻ của Cảnh quốc thống soái...
Thế nhưng ý chí chủ tướng của hai phe, làm sao có thể giống nhau được chứ?
Cho nên điều này vẫn là do quán triệt ý chí của hai phe Tề - Cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad