Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3267 - Cầm chiếc gương này, nghe theo lệnh ta



Chương 3267 - Cầm chiếc gương này, nghe theo lệnh ta




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phong Thần Đài đối xử bình đẳng, nhưng không phải ai cũng như vậy.
Trước đó tiểu công chúa của Thiên Chu nương nương, vì luyện tuyệt thế độc công, đã ban bố một nhiệm vụ bắt độc trùng. Gã cũng lén lút nhận lấy, gã cũng ảo tưởng gặp may, nhặt được một độc trùng đặc biêt yếu lại đặc biệt độc, độc chiếm uy phong trong vạn yêu, có được sự xem trọng của tiểu công chúa… Nếu như không được, thì nhận được sủng ái của Thiên Chu nương nương cũng được.
Tuổi tác không thành vấn đề, tình yêu có thể vượt qua thế tục.
Tóm lại chẳng cần nỗ lực, lại có thể một bước lên trời!
Nhưng sự thật là, gã nhận nhiệm vụ rồi lại không dám đi thử, lại không dám để cho các tiểu yêu khác biết gã cũng nhận nhiệm vụ như vậy, những lời trêu chọc, chế giễu, khinh thường kia đôi khi còn đẫm máu hơn… Gã vác cái sọt trên lưng, mọi gia sản đều ở trong túi tiền, vào núi vẫn chỉ là đi hái thảo dược.
Muốn bắt được độc trùng là không thể. Độc trùng hơi lợi hại một chút, gã đụng phải chính là chết, điểm này gã tất nhiên hiểu rõ.
Mặc dù gã thỉnh thoảnh cũng sẽ có ảo tưởng không thực tế, nhưng mà trong cuộc sống nghèo nhưng đầy đủ này, gã vẫn luôn nỗ lực kiên định sống tốt mỗi ngày.
Nhận nhiệm vụ thu thập độc trùng kia, chẳng qua chỉ là một tia ảo tưởng của gã.
Gã mang nó trên người, nhưng không hề thật sự trông cậy nó thành hiện thực.
Gã tin rằng nếu mình nỗ lực hái thuốc, nỗ lực tích lũy, từng bước tiến về phía trước, rồi sẽ có một ngày cũng có thể tiến vào tầng lớp ưu tú… nhập ngũ trở thành một Yêu Binh vinh quang, có bát cơm sắt, mỗi tháng đúng hạn có lương, cũng không phải là hy vọng xa vời!
Sức hấp dẫn của tiểu công chúa thành Ma Vân tất nhiên không cần nhiều lời, tiểu đội vào núi kiếm tiền thưởng nối liền không dứt. Nơi nơi đều náo nhiệt như thế.
Sài A Tứ cô độc một mình, thật ra cũng không cảm thấy cô độc.
Yêu tộc vào núi nhiều, những mối nguy hiểm trong rừng sâu núi thẳm cũng ít hơn. Điều này đối với người không đủ thực lực như gã, đương nhiên là chuyện tốt.
Những yêu quái bên cạnh đều đi về hướng có trùng độc hiếm, cũng không ai giành thảo dược chẳng đáng bao nhiêu tiền với gã.
Sau khi những yêu quái này đi qua, gã chỉ cần bình tĩnh hái đủ thuốc, căn bản không cần quan tâm có ác thú gì.
Bên trong giỏ thuốc của gã, thảo dược hiện tại đã chiếm hơn nửa, thu hoạch tương đối phong phú.
Trời đã sắp tối, lại tìm một lúc, gã liền chuẩn bị rời đi. Dù sao thì gã cũng không có dũng khí qua đêm một mình trong Thập Vạn Đại Sơn, mà dưới chân núi là doanh địa mà thợ săn tiền thưởng tụ tập.
Mặc dù tiểu yêu hái thuốc như gã không được coi trọng, đi ngang qua cũng khó tránh khỏi bị chê cười mấy câu, nhưng mắng mấy câu cũng chẳng mất miếng thịt nào, cho dù bị đánh mấy cái cũng chẳng sao. Gã chỉ là vào doanh địa tìm một chỗ ngủ, cũng không có ai có thể đuổi gã.
“Da mặt dày rất quan trọng! Trong thời tiết giá rét có thể chết người này, Yêu tộc cũng phải dựa vào da dày để sưởi ấm!”
Đây là câu mà lúc gia gia còn sống, nhiều lần dạy cho gã.
Sau đó gia gia lại chết rồi, bởi vì cẩu tính, không chịu nhường đường cho một chiếc xe ngựa, bị đúng chết tươi ở trên phố lớn.
Hưởng thọ không biết bao nhiêu tuổi.
Than ôi!
Chỉ có một chiếc chiếu, vào trong núi tùy tiện đào một cái hố, chôn xuống là xong.
Sài A Tứ gã thật ra cũng từng đọc sách.
Thứ gọi là vết xe đổ, chính là bài học cho những chiếc xe phía sau.
Ý là yêu quái phía trước bị xe đụng chết rồi, yêu quái phía phải nhớ trốn xa một chút.
Trí nhớ gã tốt, da mặt dày, cuộc sống dạy cho gã, gã đều ghi tạc sâu trong lòng.
Chỉ là tình hình hôm nay có hơi không đúng.
Khu vực này có rất nhiều tiểu đội săn tiền thưởng hoạt động, hơn nữa gã nhớ được, đại thiếu gia nổi danh quyền thế của thành Ma Vân, thiên tài tu hành Khuyển Hi Tái, vì muốn tiểu công chúa vui vẻ, cũng dẫn đội đến đây tìm kiếm độc trùng.
Vì sao lại có ấn tượng sâu như thế? Bởi vì làm “yêu chúng tạp vụ”, gã chịu không ít xua đuổi.
Nhưng mà hiện tại nơi này quá yên lặng. Ngay cả gió cũng lặng, không cuốn lá vàng.
Yêu đều đi đâu cả rồi?
Cọt kẹt!
Dưới chân không cẩn thận giẫm gãy một cành cây khô, Sài A Tứ dáng vẻ kinh hãi.
Cực kỳ khẩn trương nhìn xung quanh, sau khi nhiều lần xác định không có gì nguy hiểm, mới thở phào nhẹ nhõm.
Rừng sâu núi thẳm nhiều nguy hiểm, Thập Vạn Đại Sơn lại càng nhiều..
Mỗi lần gã vào núi hái thuốc đều cẩn thận dè dặt, sợ gây ra động tĩnh gì, luôn chỉ nhặt nhạnh ở bên ngoài, lần này cũng vì có nhiều đoàn đội vào núi, gã mới dám đi vào sâu hơn một chút.
Hiện ở nơi quá an tĩnh như vậy, khiến gã thực sự sợ hãi.
Không thể đợi đến tối nữa, tìm nửa canh giờ liền quay về…
Trong lòng thầm quyết định như thế, cảnh giác nhìn xung quanh một chút, mới tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng lại chợt dừng chân!
Bởi vì gã nhìn thấy rõ ràng, ở phía trước không xa, có hai thi thể Yêu tộc đang nằm.
Nhìn áo quần đều không tầm thường, vừa nhìn là biết xuất thân từ gia tộc lớn.
Sài A Tứ nhấc chân muốn xoay người chạy trốn, nhưng đột nhiên trong lòng dâng lên một ý niệm, lại đứng ở đó.
Cổ nhân từng nói, giết yêu phóng lửa đốt đai lưng, là vì sao?
Bởi vì sau khi giết yêu, yêu chính là hàng hóa!
Hai Yêu tộc đã chết này, chí ít cũng có thực lực cấp bậc Yêu Binh. Không nói đến chuyện bọn họ vì sao lại chết, bên trong Thập Vạn Đại Sơn nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, chết như nào cũng có thể, nhưng thi thể bọn họ hoàn hảo như thế, có thể còn có thứ gì tốt ở trên người hay không?
Rừng sâu càng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim mình đập.
Gan lớn thì no, gan nhỏ thì đói!
Sài A Tứ nuốt một ngụm nước miếng, lần nữa quan sát trước sau một vòng, sau đó dè dặt tới gần hai cỗ thi thể này.
Còn hít một hơi, không ngửi được mùi độc nào. Thông qua bước đầu quan sát, hai cỗ thi thể này đều có vết thương ở mi tâm, chết rất bất ngờ, rất dứt khoát, không hề đau đớn.
Cầm một nhánh cây lên chọt chọt, từ quần áo đến ấn ký đặc thù đến xem, quả nhiên là thuộc hạ mà Khuyển Hi Tái mang vào trong núi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad