Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chuong 3988

Chuong 3988Chuong 3988
1257 chữ
Chương 3988
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong những người ở đây, duy chỉ có Tịnh Lễ là hắn không hỏi, bởi vì Tịnh Lễ đang làm điều mà Tịnh Lễ sẽ lựa chọn.
Như vậy hắn ta sẽ chọn thế nào, đáp án đã vô cùng rõ ràng.
Tật Hỏa Dục Tú nói hủy diệt những thi thể này sẽ cắt giảm sức mạnh của nàng ta, khiêu khích thù địch từ nàng ta, như vậy tất cả mọi chuyện sẽ xảy ra sớm hơn dự định!
Lửa cháy hừng hực, Phạn âm không dút.
Lúc này Khánh Vương còn ở trên chiến xa, như là vì có quân đội đằng sau, dần dần có máy phần tự tin, nói với Khánh Hỏa Nguyên Thần bên cạnh: “Cái gọi là họa diệt thế vốn đến từ thiên ngoại, cuối cùng vẫn không thể trông chờ vào thiên ngoại. Chúng ta nên trở về triệu tập thủ lĩnh các bộ để bàn bạc việc này, chứ không phải ở đây chơi đùa với bọn họ. Nhân tộc Phù Lục phải tự làm chủ vận mệnh của mình.”
Giọng của gã cất cao, hướng về phía Tật Hỏa Cung hô lên: “Lâm Xuyên tiên sinh, nếu ngài không có ý định nói gì đó hoặc làm gì đó, ta xin dẫn người trở về bộ tộc đây!”
Nói xong thì vung tay lên, muốn thu lại sáu trang Sáng Thế Chi Thư trên không trung Tật Hỏa Cung.
Tật Hỏa Dục Tú trên xe lăn giơ tay lên, nhẹ nhàng cắt đứt liên hệ giữa gã và Sáng Thế Chi Thư. Sáu trang sách bằng đất, không trang nào trở về.
Khánh Vương biến sắc: “Lâm Xuyên tiên sinh! Nàng ta có ý gì?” Khánh Hỏa Nguyên Thần giơ một cánh tay lên, hai mươi vạn đại quân “Để bọn họ đi đi.” Hí Mệnh nói với Khương Vọng: “Cho dù thật sự muốn giải quyết việc của thế giới này thì có lẽ cũng nằm ngoài phạm trù năng lực của chúng ta. Trở về nhờ chân nhân tiền bối, thậm chí tiên quân tới vẫn thỏa đáng hơn.”
Khương Vọng than nhẹ một tiếng: “Hí huynh, huynh cảm thấy huynh nói ra câu này, chúng ta còn có thể đi sao?”
Bất luận Hí Mệnh xuất phát từ điều gì mà cân nhắc, là muốn de cường giả Mặc gia tới thu hoạch, hay chỉ đơn thuần là cân nhắc lợi hại, cho rằng hiện tại không phải lúc de mạo hiểm.
Thì cũng đã muộn.
Bát đồng vẫn úp ngược trên bầu trời chính là câu trả lời của “nàng ta”.
Khương Vọng nhìn Tật Hỏa Dục Tú: “Bây giờ ngươi có thể nói cho ta Sáng Thế Chi Thư là gì được hay không?”
Giọng của Tật Hỏa Dục Tú hơi chua xót: “Sáng Thế Chi Thư là công cụ do nàng ta tạo ra, có thể đại diện cho ý chí thế giới. Dùng cái này để lách qua ý chí thế giới của ta, làm cho thế giới này vẫn vận hành bình thường. Cho tới bây giờ, cho dù thân là ý chí của thế giới, giáng sinh làm Nhân tộc Phù Lục, nếu ta muốn khống chế quyền hành của thế giới này cũng buộc phải thông qua nó để hiến hành.
“Lâm Xuyên tiên sinh.” Trong đại quân, giọng nói vốn cất cao của Khánh Vương đột nhiên trầm xuống: “Bản vương ne tình hữu nghị khi xưa, tự thấy vẫn luôn cung kính với ngươi, chưa từng thát lễ. Muốn người cho người, muốn vật cho vật. Dốc hết vật lực Phù Lục để làm hài lòng ngươi! Nhưng vì sao ngươi nhiều lần xem nhẹ ta? Nhân tộc Phù Lục đáng bị Nhân tộc hiện thế các ngươi xem thường vậy sao?”
Thái độ này đã thấy rõ ác ý, tuyệt không có gì tốt lành.
Ánh mắt Liên Ngọc Thiền lạnh lẽo, song kiếm nơi tay, đi về phía Khánh Vương: “Chúng ta không thể đại diện cho hiện thế, ngươi cũng không thể đại diện Phù Lục.”
“Ngọc Thiền!” Khương Vọng gọi ngăn Liên Ngọc Thiền lại: “Giúp ta chăm sóc Tịnh Lễ tiểu thánh tăng, hắn mắt sức quá nhiều, sợ là khó tự vệ.”
Gần như ngay khi Khương Vọng lên tiếng, Khánh Vương đang đứng trên chiến xa cũng lập tức điểm lửa, toàn thân cháy hừng hực, tiến vào hình thái Đồ Đằng Chi Linh cường đại.
Sáu trang sách bằng đất trên Tật Hỏa Cung lung la lung lay, hiển nhiên là Khánh Vương lại tăng cường sức mạnh tranh đoạt với Tật Hỏa Dục Tú.
Khánh Vương nắm giữ Vương Quyền Đồ Đằng, cho dù đặt chung với các tu sĩ Thần Lâm tại hiện thế cũng được xem là cường giả. Nhưng bởi vì trước nay gã vẫn luôn khom lưng uốn gối với đám Khương Vọng cho nên mới tưởng rằng gã là kẻ yếu đuối, đúng là mười phần sail
Lúc này gã đang tranh đoạt Sáng Thế Chi Thư với Tật Hỏa Dục Tú, đúng hơn là tranh đoạt quyền hành của thế giới Phù Lục.
Cũng là Vương Quyền Đồ Đằng đối đầu với ý chí thế giới.
Ngay lúc này, đằng xa có tiếng động ầm ầm, như sắm dậy.
Càng tới gần, tiếng sắm càng trở nên rõ ràng, như hàng nghìn hàng vạn chiến sĩ hô quát, hòa lẫn trong nhiệt huyết mãnh liệt...
“Chúng ta phụng vương mệnh mà đến, tập hợp tinh nhuệ, thảo phạt giặc ngoài... Xích Lôi Bộ tham kiến Vương thượng!”
Tiếng hô hào trùng điệp, như sóng thủy triều ùn ùn kéo đến.
“Tịnh Thủy Bộ tham kiến!”
“Chí Ôn Bộ tham kiến!” Trước khi Tat Hỏa Bộ xuất chinh, Khánh Vương đã truyền lệnh khắp thiên hạ, triệu tập binh sĩ khắp mọi miền. Hai mươi vạn đại quân tiên phong chỉ là đội quân cách tộc địa Tật Hỏa Bộ gần nhất mà thôi. Đến lúc này, nếu xem cả Phù Lục là phong cảnh trong chậu thì có thể nhìn thấy, vùng núi non tộc địa Tật Hỏa Bộ đã bị đại quân dày đặc của các bộ khắp thiên hạ vây quanh, chật như nêm cối, không chỉ trăm vạn!
Theo tiếng hô vang đội này, sức mạnh vĩ đại cũng đang bành trường.
Từng cột đá đồ đằng đại diện cho các bộ Phù Lục phá đất nhô lên, chọc thủng trời xanh, gần như trong nháy mắt đã tạo thành một khu rừng đá bao la sừng sững, biến tộc địa Tật Hỏa Bộ thành một khoảnh đất trống giữa khu rừng.
Hơn cả là, cột đá đồ đằng cao chọc trời, sức mạnh Đồ Đằng dâng lên ngùn ngụt, chống đỡ vương tọa chí cao... Khánh Vương toàn thân là lửa, đạp lên bậc thang quyền lực do ánh lửa tạo thành, đi hết mười bậc, ngồi lên tôn vị chí cao vô thượng!
Mà đến lúc này, Khương Vọng mới nhìn vị tôn vương vừa trở nên uy nghiêm hiển hách này, trường kiếm chếch nghiêng, ánh mắt lạnh lẽo: “Ngươi hỏi vì sao ta lại coi nhẹ hắn?”
Hắn cằm kiếm, đạp lên bậc thang hư không, dưới chân là Tam Muội Chân Hỏa cháy hừng hực, như sóng biển sôi trào, thiêu sạch huyết thi...
“Bởi vì ta đang chờ ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad