Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chuong 4028

Chuong 4028Chuong 4028
1230 chữ
Chương 4028
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nàng ta ngước đầu nhìn trời một cái: “Hai người Diễn Đạo kia rất có ngộ tính, cần phải hoàn thành công việc thật đầy đủ. ..bọn họ sắp xóa bỏ cái thời gian hồng câu kia đi rồi, ta cũng không còn nhiều thời gian nữa.”
Nàng ta nhìn về phía Khương Vọng: “Ngươi đã từng gặp Bặc Liêm chưa?”
Khương Vọng cân nhắc trả lời: “Chính xác thì ta chưa từng chính thức gặp mặt ông ta bao giờ, ta chỉ là may mắn đồng thời cùng xuất hiện với ông ta trên dòng sông vận mệnh ở Yêu giới mà thôi. Ta đã từng nhìn thấy chữ viết của lão nhân gia trong một gian khách sạn ở Yêu giới.”
“Ngươi gọi thứ bị ông ta an bài là cùng đồng thời xuất hiện trên dòng sông vận mệnh ở Yêu giới à...” Vô Hán Công ý vị thâm trường nói. May mà hiện tại thân thể của nàng ta là đầu rồng thân người nên không thể nhìn thấy bát kỳ biểu tình nào.
Nếu không, Khương Vọng khó mà đối phó được với kiểu chế nhạo đó.
Khương Vọng nghiêm túc nói: “Ta đã chứng kiến sự kết thúc của Mệnh Chiêm, cũng từng nhìn thấy sự bắt đầu của Mệnh Chiêm. Ta luôn tự hào về điều đó và sẽ mãi mãi hoài niệm về điều đó.”
Vô Hán Công lặng lẽ nhìn hắn một lúc, rồi mới nói: “Ta phải đi rồi, coi như ne mặt Bặc Liêm, ta sẽ trả lời ba vấn đề cuối cùng của ngươi, người trẻ tuổi, ngươi hỏi xong ta sẽ rời đi.”
Khương Vọng nhát thời im lặng. Hắn thật sự muốn vĩnh viễn không hỏi ba vấn de này!
“Đừng nghĩ quá lâu, can thận ta mắt khống chế.” Vô Hán Công cười nói: “Nếu ta thực sự thành ma, sợ rằng không có nhiều người ở hiện thế có thể giải quyết ta đâu.”
Khương Vọng mím môi rồi nói: “Ta đã từng đề cập tới Hỗ Thái Tuế cho ngài nghe rồi, ông ta đã sáng lập ra một chủng tộc mới đặt tên là Linh tộc... Yêu này quá mức tàn ác, ngài đã biết tên thật của ông ta, vậy ngài có thể vượt qua thời không đánh chết ông ta ngay bây giờ không?
“...Ta nói ngươi đặt câu hỏi, chứ không nói ngươi đưa ra yêu cầu.” Vô Hán Công có chút bát đắc dĩ nói: “Ân oán của bản thân thì tự mình đi mà giải quyết, đừng có nghĩ tới việc mời gia trưởng như thế!” Khương Vọng “Ò” một tiếng.
“Ngươi không có nghi hoặc nào về nhân sinh sao? Cũng không có nghi hoặc nào về phương diện tu hành à?” Vô Hán Công gần như đã nói rõ ràng: “Người ta từng dạy còn nhiều hơn số người mà Bặc Liêm từng tính mệnh đáy.”
Khương Vọng suy nghĩ một chút, sau đó mới cực kỳ nghiêm túc nói: “Năm đó khi ngài đơn độc chống chọi lại ma triều, Nho Tổ và Pháp Tổ thực sự đã thất hẹn rồi sao?”
Trong mắt của Vô Hán Công có chút kinh ngạc, đại khái là ngạc nhiên vì sao Khương Vọng lại hỏi một ván đề như vậy.
Nàng ta hỏi ngược lại: “Ngươi hy vọng rằng tất cả các thánh hiền đều hoàn hảo không có khiếm khuyết à?”
“Không, ta chưa từng suy nghĩ như vậy.” Khương Vọng lắc đầu nói: “Hoàn mỹ chỉ là thứ mà tự bản thân muốn theo đuổi, chứ không phải là thứ để áp đặt lên người khác, áp đặt là một hành vi độc ác.”
“Ta không có quyền đòi hỏi sự hoàn hảo từ bắt cứ ai, càng không có quyền đưa ra bắt kỳ yêu cầu nào với các vị tiền bối tiên hiền, bọn họ đã phải trả giá quá nhiều.”
“Chỉ là nếu như lịch sử có chân tướng, vậy thì ta muốn đưa chân tướng đó ra khỏi lịch sử.
“Ta hy vọng danh tự Vô Hán Công này được đối xử một cách công bằng hơn.
“Ta tin rằng những tồn tại vĩ đại như Nho Tổ và Pháp Tổ, nhất định sẽ có dũng khí để đối mặt với quá khứ của chính mình, cho dù quá khứ đó có đúng hay sai. Nếu như họ không thất hứa, ta hy vọng bản thân có thể thay mặt các vị tiên hiền, rửa sạch vết nhơ không có chứng cứ này... Đây là ý nghĩa của việc học sử của ta.”
Vô Hán Công lẳng lặng lắng nghe hắn nói, cũng dùng thái độ nghiêm túc mà nói với hắn: “Ngươi nói đúng, đây là ý nghĩa của việc học sử.”
“Nhưng nếu ngươi đã muốn thăm dò chân tướng của lịch sử, vậy thì không nên chỉ nghe câu chuyện từ phía ta. Ta ít nhiều...cũng có chút oán hận, đó cũng là lý do cơ bản khiến ta bị áp chế bên trong Long Ma Công.” Nàng ta nhẹ nhàng nói về trận tranh đấu kinh thiên động phách kia, cuối cùng chỉ cười một tiếng: “Chân tướng lịch sử nằm trong lịch sử, nếu có cơ hội, ngươi cứ tự mình tìm ra đáp án đi.”
Cái gì vậy! Đông gia kiểu này là định không hỏi cái gì luôn rồi!
Bạch Ngọc Hà nghe mà cảm thấy gấp gáp thay, hắn ta đã quen tính toán sổ sách ở tửu lâu Bạch Ngọc Kinh, suýt chút nữa đã muốn nhảy ra hỗ trợ đặt câu hỏi. Ví dụ như công pháp bí thuật là gì, phương pháp Động Chân hoàn mỹ ra làm sao, hay ví dụ như Vô Hán Công có cất giữ truyền thừa ở đâu không kiểu kiểu đó... Hỏi thế nào cũng thấy là có giá trị hơn mấy câu hỏi vừa rồi mà?
“Còn một câu hỏi cuối cùng.” Vô Hán Công mở miệng nhắc nhở. Khương Vọng đã suy nghĩ rất nhiều thứ trong một giây vừa rồi. Đối mặt với vị van nhân sư”, vạn thế sư”, van pháp nguyên lưu' của nhân tộc này, nghiệp mà hậu sinh vãn bối mong cầu, đạo mà hậu sinh vãn bối muốn tìm, hay những nghỉ hoặc mà hậu sinh vãn bối muốn tìm hiểu... há là thứ mà ba vấn đề có thể giải quyết được?
Cuối cùng hắn chỉ hỏi: “Ta muốn hỏi 一 ngài có hài lòng với thời đại hiện nay không?”
Vô Hán Công tram mặc!
Dường như nàng ta đã trầm mặc rất lâu, nhưng lại để cho thời gian thúc đẩy.
Thân thể Long Ma cao như núi, bắt đầu có chút cảm giác hoảng hốt. Nàng ta ngang đầu nhìn trời cao, nhìn thời gian hồng câu đã bị đánh bể, nhìn tinh đồ đạo bào và nguyệt bạch trường sam đang nắm tay nhau bồng bềnh hạ xuống.
Cuối cùng chỉ từ từ nói: “Vượt qua tất cả những thứ...ta đã từng tưởng tưởng khi đó.”
Thanh âm của nàng ta càng lúc càng trầm tháp, từ từ biến thành những tiếng thì thầm nỉ non.
Thân thể Long Ma vĩ đại to lớn biến mắt chỉ trong nháy mắt.
Giống như một trang sách sử vừa lật qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad