Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1069: Lạc Lối (3)

Chương 1069: Lạc Lối (3)
Trực diện với sinh tử, chưa chắc là dũng khí thật sự. Giãy giụa trong tuyệt cảnh, chưa chắc là kiên cường chân chính.
Trong quá trình lần lượt tìm được hy vọng rồi lại lần lượt tuyệt vọng mà còn có thể bò dậy tiếp tục chiến đấu. Sau khi cảm nhận được hiện thực cay nghiệt, nhận thức được kết quả tàn khốc, còn dũng cảm mà nghênh đón nó, đó mới là đũng cảm thật sự.
Từ lúc bắt đầu, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp căn nguyên thần hồn của mình bị tiêu diệt, thân thể bị chiếm cứ.
Từ lúc bắt đầu, hắn đã biết trận chiến đấu này gian nan đến mức nào.
Cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho kết cục tệ nhất, cũng tức là thần hồn trong thân thể không còn tồn tại nữa thì hắn sẽ dùng phần thần hồn tàn khuyết này, trốn trong Ký Thần Bia để tiềm tu. Trong khoảng thời gian đã biết trước là gian nan, dài đăng đẳng này, hắn sẽ chờ đợi một cơ hội chưa chắc sẽ đến.
Mặc kệ chuyện đó gian nan đến mức nào!
Nhưng hắn không ngờ cơ hội đó tới nhanh như vậy.
Cho nên mới có hành động tự hủy trước kiếp nhãn Vô Sinh Kiếp đói Hắn muốn lấy sự hủy diệt của phần lớn căn nguyên thần hồn để đưa Trang Thừa Càn vào tử lộ.
Nếu Trang Thừa Càn bị Vô Sinh Kiếp hoàn toàn chôn vùi, hắn có thể đi ra từ Ký Thần Bia, chiếm cứ thân thể một lần nữa.
Nhưng Trang Thừa Càn thật sự quá đáng sợ, dưới tình thế như vậy mà còn có thể lật ngược ván cờ, đuổi Bạch Cốt Tôn Thần về U Minh lần nữa.
Khương Vọng chỉ có thể chờ rồi lại chờ, bởi vì thần hồn của hắn quá suy yếu, không chịu nổi một cái bóp nhẹ của Huyết Khôi Chân Ma.
Có lẽ hắn chỉ có một cơ hội nhỏ bé, hắn cần phải hết sức quý trọng.
Hắn trầm mặc mà kiên định chờ đợi.
Cứ chờ mãi đến lúc Trang Thừa Càn hoàn thành lật ngược ván cờ, chạy thoát khỏi Vô Sinh Kiếp.
Cứ chờ mãi đến lúc thần hồn mới sinh của Trang Thừa Càn trở về, chuẩn bị trở lại Thông Thiên Cung.
Đó là cơ hội cuối cùng!
Hiện tại hắn quá mức suy yếu, chỉ còn lại chút thần hồn tàn khuyết, chỉ có ý chí ngoan cường và kiếm linh đang nắm chặt trong tay để cậy vào.
Nhưng Trang Thừa Càn vừa mới tránh thoát Vô Sinh Kiếp lại càng suy yếu hơn.
Nếu muốn hình dung trạng thái thần hồn giữa hai bên vào giờ phút này thì hắn là một người bệnh hơi thở thoi thóp, Trang Thừa Càn lại là đứa trẻ sơ sinh không có khả năng tự bảo vệ mình!
Người bệnh còn có thể liều chết giãy giụa, trẻ sơ sinh thì chỉ có thể bất lực chịu đựng.
"Chờ một chút! Ta có biện pháp khiến phụ mẫu ngươi sống lại!"
Đối mặt với Khương Vọng đột nhiên xuất hiện, đối mặt với một kiếm đột ngột lao tới này, phản ứng đầu tiên của Trang Thừa Càn không phải xin tha, không phải tự hỏi vì sao Khương Vọng sẽ xuất hiện vào lúc này, mà là ý đồ dùng phần mềm mại nhất dưới đáy lòng của Khương Vọng để trì hoãn kiếm của hắn.
Gã biết xin tha vô dụng, dụ dỗ vô dụng, có thể nói chỉ có thể lợi dụng ràng buộc đối với tình thân thì mới có thể khiến Khương Vọng thoáng chần chờ.
Đây là đưa ra lựa chọn tối ưu trong thời gian ngắn nhất.
Nhưng trường kiếm đã xet qua!
Một đường chém ngang kiên quyết đã tách rời gã ra.
"Lần sau có cơ hội lại nói cho ta biết!"
Khương Vọng không có chút chần chờ, sau đó trả kiếm vào vỏ.
"Nếu ngươi còn có thể luân hồi, nếu ta còn có thể tìm được ngươi."
Đối mặt với đối thủ như Trang Thừa Càn, làm sao Khương Vọng dám "Chờ một chút".
Sao hắn còn dám tin vào lời của Trang Thừa Càn kia chứt Kiếm chém ngang qua rồi biến mất.
Ngay trước mặt hắn.
Ngay trên không Thiên Địa Cô Đảo, nơi cách rất gần Thông Thiên Cung.
Thần hồn yếu ớt vừa mới sinh ra của Trang Thừa Càn cứ như vậy mà im hơi lặng tiếng tan biến. Trên mặt gã còn sót lại đủ loại cảm xúc không cam lòng, không tin nổi, không thể chấp nhận, nhưng chúng đều đã đọng lại.
Cuối cùng cả những cảm xúc đó cũng cùng nhau tan biến.
Một đời hùng kiệt cuối cùng lại như cơn mộng, hoành đồ bá nghiệp đã vỡ nát!
Ý thức thuộc về Trang Thừa Càn hoàn toàn bị chôn vùi, những sức mạnh thần hồn thuần túy kia thì hóa thành những điểm sáng nhạt màu trắng như tuyết, chúng bay lả tả dừng lại trên thần hồn của Khương Vọng, bổ sung căn nguyên của hắn.
Chúng như bay tuyết bao phủ đầy người, vừa tan thì thấy đầu xuân.
Trang Thừa Càn vốn đã trở thành Khương Vọng, cho nên căn nguyên thần hồn vừa mới sinh của gã cũng dễ dàng bị Khương Vọng lấy được.
Thần hồn tàn khuyết vốn đã hơi thở thoi thóp hiện đang không ngừng hấp thu sức mạnh căn nguyên thuần túy này, ở một giao lộ mà thời không và số mệnh giao nhau, Khương Vọng phát ra một tiếng thở dài gần như thỏa mãn.
Ngoài thân thể.
Trang Thừa Càn bị một kiếm chém nát, tan thành mây khói. Mà ngay lúc đó, nữ nhân tuyệt đẹp trấn áp Thần lực Bạch Cốt trong cái hố âm u kia lại đột nhiên nhắm mắt. Nàng vốn không hề có ý thức, nhưng không biết vì sao, lúc này nàng lại chảy xuống một giọt nước mắt.
Ma khí mãnh liệt cuốn ngược lại, bao vây lấy nàng rồi đi về hướng Vạn Giới Hoang Mộ thần bí kia.
Dù sao nàng cũng là Chân Ma, sau khi mất đi khôi chủ, nàng không thể chống cự được triệu hoán của Vạn Giới Hoang Mộ.
Vào giờ phút này, Khương Vọng đang hấp thu căn nguyên thần hồn tân sinh của Trang Thừa Càn, vừa tiếp nhận khống chế đối với khối Huyết Khôi Chân Ma này, đã không kịp thao túng nàng trở về, chỉ có thể để lại một ý niệm trong lúc vội vàng, sau đó trơ mắt nhìn chiến lực mạnh nhất hắn từng được khống chế từ lúc chào đời tới nay ngã vào Vạn Giới Hoang Mộ.
Cái hố âm u kia còn ở đó, nhưng thông đạo cổ xưa đã khép lại.
Hiện tại nếu nhảy xuống cái hố này thì có lẽ sẽ nhảy vào sâu bên dưới lồng đất, nhưng chỉ thế mà thôi.
Sự ảnh hưởng của Bạch Cốt Tôn Thần cũng không còn tồn tại nữa.
Giờ này khắc này, dưới Ma quật đáy nước, chỉ còn một mình thiếu niên tóc dài dung mạo thanh tú.
Hắn đứng lơ lửng trên không trung, không ai quấy rầy.
Hắn duỗi tay tung ra một chiêu, Trường Tương Tư đang cắm trên mất đất mang cả vỏ lẫn kiếm bay vút lên, rơi vào trong tay hắn.
Mà ở bên trong thân thể.
Trong tiếng động ầm ầm ầm, trên khung trời Ngũ Phủ Hải, ở vị trí đối điện với Nội Phủ đầu tiên, có một vầng trăng rằm chậm rãi dâng lên. Ánh trăng có hai mũi nhọn, như là hai loại kết cục khác nhau. Hai mặt trăng rằm, một mặt như sương tuyết, một mặt tựa đêm dài.
Khương Vọng cong tay nhẹ nhàng gõ một cái, Nội Phủ thứ hai cứ thế mà mở rộng.
"Trong cả đời người, chúng ta sẽ đối diện với vô số lựa chọn, lựa chọn của con quyết định con sẽ trở thành dạng người gì."
Bên tai như có một giọng nói đang vang lên câu đó.
Đó là ngôn ngữ của một người phụ thân bình phàm.
Khương Vọng bước vào "Minh nguyệt" kia.
Vô số lựa chọn trong tương lai kéo dài ở trước mắt hắn.
Mà hắn đã nhìn thấy...
Lạc Lối!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad