Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 4017

Chương 4017Chương 4017
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này, Tịnh Thủy Thừa Yên đột nhiên nhảy xuống!
Thân hình còm cõi bỗng sải rộng, sức mạnh không ngừng bành trướng, Đồ Đằng Chi Linh trải ra thành một tắm màn, dán lên miệng lỗ hổng trên mặt đất Phù Lục.
Linh thân nhanh chóng tiêu tán!
Ông ta không kêu đau, chỉ có một âm thanh già yếu còn quanh quần trong khói bụi mịt mù...
“Chư quân xin đừng bận lòng! Mau giết ác quỷ!”
Đời này sinh ra ông ta, nuôi ông ta lớn lên, ông ta đáp lại bằng tắm thân này.
Lấy thân lấp đầy miệng lỗ, lấy mạng tu bổ thiếu khuyết!
Đây không phải một biện pháp lý tưởng, nhưng lại là điều duy nhất mà bọn họ có thể làm vào lúc này.
Tịnh Thủy Thừa Yên bị thời đại hạn chế, bị trí tuệ của thế giới này hạn chế, không nghĩ được cách nào khác...
Nhân tộc Phù lục bị cắm tuyệt ở cấp bậc Thánh Linh, bị hạn chế tu vi, đối mặt với tai họa như vậy, kỳ thực rất bất lực!
Nhưng con đường liều mạng chịu chết này lại trở thành tia hy vọng duy nhất vào thời điểm này.
Theo sau Tịnh Thủy Thừa Yên nhảy vào lỗ hổng dưới đất là Vu Chúc Hồn Thủy Bộ, bao năm đấu đá với Tịnh Thủy Bộ, tranh giành cái danh đệ nhất Thủy bộ, vào thời khắc quyết tử này, cũng muốn im hơi lặng tiếng tranh đoạt một phenl
Rồi sau đó là Vu Chúc Xích Lôi Bộ, sau đó là Tộc trưởng Nguyên Mộc Bộ, sau đó là đệ nhát cao thủ Thiên Phong Bộ...
Từng vị Đồ Đằng Chi Linh nhảy xuống, lần lượt ne tung.
Bọn họ là hoa màu trên đồng ruộng, là tượng bùn trên mặt đất.
Bọn họ trở thành nắp của vực sâu, đá cứng vá trời.
Lý Phượng Nghiên gắng gượng điều động binh lực, xóa bỏ hỗn loạn, Liên Ngọc Thiền, Bạch Ngọc Hà, Lâm Tiện và tướng lĩnh các bộ tộc đều nhanh chóng tổ chức quân đội, tranh thủ thời gian nhanh chóng thoát khỏi khe nứt.
Khương Vọng và Ngao Quỳ liều mạng tấn công trong cơ thể Ác Quỷ Thiên Đạo, Hí Mệnh và Chỉ Toàn cũng vây quanh thân thể Ác Quỷ Thiên Đạo, đưa cuộc chinh phạt lên cực hạn, nhưng hiệu quả vẫn không bằng lúc trước.
Muốn mau giết ác quỷ, nhưng không làm được!
Tật Hỏa Dục Tú ngồi trên xe lăn, tay nâng Sáng Thế Chi Thư, mắt thấy tất cả mọi chuyện, trên gương mặt xấu xí kia thoáng hiện lên vẻ xúc động.
“Giáng sinh làm người, cũng có nhược điểm của người sao?” Nàng ta nhỏ giọng thì thầm.
Ngước đôi mắt u tối, nhìn Lam Diễm Thần Nhân trong Ác Quỷ Thiên Đạo: “Thứ thân xác tràn ngập nghiệp lực, bị ăn mòn mục nát mà cũng có thể thỏa mãn nguyện vọng của ngươi? Kế hoạch hoàn mỹ không thực hiện được, ngươi có tưởng tượng được cuối cùng ngươi sẽ biết thành một con quái vật như thế nào không?”
Lam Diễm Thần Nhân đáp: “Cho nên ta muốn thu lòng nhân từ của ta lại.”
Nàng ta khượng lại một chút, nhắn mạnh: “Thu lại một chút.”
Không phải nàng ta không chịu nhân từ, mà là lòng nhân từ của nàng ta bị từ chối. Tinh thú được triệu hồi, nàng ta có được sức mạnh, ứng đối thế cục càng thêm nhẹ nhàng thoải mái.
Cứ như thế, tu bổ màn trời rơi xuống, ngăn cách cột khói ma khí đằng xa, áp chế ma công, hai tay lần nữa xé toạc!
Vết nứt lại mở rộng, máy chục vị Đồ Đằng Linh lấy thân lắp địa khuyết nháy mắt không còn tăm hoil
Đó là chiến lực mạnh nhất Nhân tộc Phù Lục, đã hy sinh hết thảy... nhưng còn chẳng bằng một hạt bụi.
Sáng Thế Chi Thư rung chuyển kịch liệt!
Trên trời rơi xuống mưa đá, cuồng phong ap tới, sam chớp đùng đùng!
Quân trận do Bạch Ngọc Hà và Lâm Tiện gấp rút tổ chức bị cuồng phong đánh tan ngay tại chỗ, vô số chiến sĩ Phù Lục rơi xuống như mưa.
Trong U Thiên, tinh thú điên cuồng chạy,
Kiếp nạn tận thế ứng vào lúc này!
Vết nứt không ngừng lan tràn, mặt đất rên rỉ không ngớt.
Trong đại dương tỉnh quang dưới U Thiên, có một chòm sao sáng chói hơn cả, càng ngày càng thêm sáng chói... Chứng tỏ nó đang dần tới gần bầu trời với tốc độ kinh khủng.
Gần như chỉ trong một cái nháy mắt, chòm sao này đã chói mắt đến độ khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, xông ra khỏi biển sao, bỏ lại đám tinh thú khác, vọt thẳng lên, nhảy lên Phù Lục.
Ngoại hình của nó giống như một con cá lớn, thân thể do ánh sáng âm u dệt thành, toàn thân khoác ánh sao. Há chỉ có vạn ngôi sao? Phải tới mấy chục vạn!
Hình thể khổng lồ khiến nó giống như tách ra từ lòng đất ngoi lên, vô số chiến sĩ Phù Lục rơi trên người nó, chìm vào đệm thịt mềm mại, tạo ra từng cái hố nho nhỏ.
Nhưng điều ngoài ý liệu chính là... Nó không làm hại bát cứ người nào, cũng không nghe theo lời triệu hồi của “diệt thế giả”, mà chỉ tới gần, trở thành một phần máu thịt.
Chỉ gây ra chắn động nhẹ nhàng, dùng một sự dịu dàng vụng về nâng đỡ mấy trăm vạn chiến sĩ Phù Lục, đưa đến một nơi đất đai chưa bị nứt nẻ, rồi sau đó nhắm thẳng vào vét nứt, vung cái đuôi khổng lò. Đuôi cá to lớn quét vào U Thiên, như một cây chổi khổng lồ quét sạch tất cả những tinh thú khác, quét đến nơi xa vô tận!
Nhất thời U Thiên chỉ là U Thiên, ngoài bóng tối ra thì chẳng còn gì khác.
Sau đó nó vọt lên không trung, miệng cá phun một cái, phun ra một quyển sách bằng đất. Quyển sách mở rộng vô hạn, lắp đầy mặt đất nứt nẻ.
Vì quyển sách này khổng lồ như vậy, cho nên sáng thế thần văn được ghi chép trên đó cũng được tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng. Nhóm Bạch Ngọc Hà đã tự mình giải nghĩa những trang sách này, đương nhiên không thể không hiểu, chữ viết:
“Thế hữu duy, duy vu Kỳ Minhl”
Là trang sách Sáng Thế Chi Thư do Khánh Hỏa Bộ nắm giữ.
Là trang sách khi nhóm Khương Vọng đấu với Ngao Quy, lúc trần ác quỷ địa quật, Khánh Vương dùng để vá lỗ hồng trên mặt đất.
Lúc đó Khánh Vương còn chưa bị “diệt thế giả” lâm thân đoạt hồn. Trong trận chiến đó, Tật Hỏa Dục Tú lựa chọn giúp Ngao Quy thành Địa Long, đánh xuyên u quật.
Khánh Vương cũng thừa cơ làm chuyện mình có thể làm! 1251 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad