Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3879

Chương 3879Chương 3879
Trường Hà Long Quân cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Đối với y, thừa nhận Thanh Giang Lan Hà không tách biệt chỉ là chuyện đơn giản bằng một cái gật đầu. Nhưng dựa vào đâu mà phải gật đầu?
Tống Thanh Ước lập tức nói tiếp: "Nếu ta có thể trị Lan Hà, khiến Thủy tộc Lan Hà được hưởng thái bình. Sẽ triều bái Long Cung, hằng năm cung phụng không dứt!"
Trường Hà Long Quân cười nói: "Quốc chủ trong thiên hạ đều phân chia thủy quyền, duy chỉ có Trang thiên tử là giao quyền cho ta. Là cho rằng đã khống chế được ta?"
Tống Thanh Ước cung kính nói: "Chỉ là thiên tử nhà ta luôn tôn trọng Thủy tộc chung chủ thôi."
Trường Hà Long Quân khoát tay áo: "Trãẫm cả đời này chỉ nhận di mệnh của Nhân Hoàng Liệt Sơn thị, chỉ nguyện hiện thế an ổn, Nhân tộc Thủy tộc hòa thuận lâu dài, không cầu gì cho riêng bản thân. Ngay cả thủy quyền ở Trường Hà Trẫm cũng đã buông tay. Thủy quyền Thanh Giang hỏi Trẫm có ích gì?"
"Ngài có thể không quan tâm, nhưng chúng ta lại không thể không chịu nhận." Tống Thanh Ước nói: "Thiên tử nhà ta nói, Long Quân chính là Thủy tộc chung chủ, đây là thánh mệnh của Nhân Hoàng Trung Cổ, chúng ta không tôn kính mà được sao? Nguyện cùng ngài phân trị sơn thủy!"
Trường Hà Long Quân như cười mà không phải cười: "Nhóc con, ngươi nói thật với ta một câu. Lòng trung thành của ngươi với Trang thiên tử được mấy phần, mà hắn với ngươi, lại có mấy phân tin tưởng?”
Trường Hà Long Quân tiếp tục nói: "Trẫm ở trong Long Cung lâu ngày, cũng không biết chuyện này. Thanh Giang Thủy Quân à, ngươi lấy cái gì dạy ta?"
Trường Hà Long Quân nhẹ nhàng vuốt ve quyển lụa vàng trong tay, giữa tháng năm dài đằng đăng, có lời nào mà y chưa từng nghe, người nào mà chưa từng gặp?
Trường Hà Long Quân gật đầu: "Mấy ngày trước, tên nô bộc không biết cấp bậc lễ nghĩa này không biết từ nơi nào ôm về một đứa bé, khóc ầm lên trong cung, khóc mấy ngày rồi. Ta bèn hỏi cô bé này vì sao lại khóc. Con bé nói cả nhà nó cả ngày bị nhốt ở trong lồng, mình nó lén chạy ra ngoài... Lạc quốc là một nơi như thế nào? Làm sao nơi đó lại có người dám buôn bán con dân Thủy tộc ta?"
Tống Thanh Ước nói: "Thị hầu ta gặp hôm nay hiền lành dịu dàng, chưa từng thất lễ."
"Ngươi nói như vậy, Trâm đã hiểu rồi." Y thản nhiên nói: "Thị hâu vừa mới dẫn ngươi vào đây có chỗ thất lễ sao?"
Tống Thanh Ước nhất thời không biết đáp lại như thế nào.
"Ta trung thành tuyệt đối với Trang thiên tử!" Tống Thanh Ước thoạt tiên là nói như vậy, một lúc sau mới bộc bạch tâm tình: "Nhưng thiên tử nhà ta hùng tài đại lược, cũng không thèm để ý có trung thành hay không, chỉ quan tâm việc có thể thành hay không. Cho nên Thanh Ước sẽ là một Thanh Hà Thủy Quân được việc."
Vị thủy quân trẻ tuổi đến từ Thanh Giang thủy phủ đã rời đi, bên trong đại điện trở nên vô cùng trống rỗng.
Tống Thanh Ước vái một cái thật sâu: "Thanh Ước ngu muội, không dám nói bừa. Xin hãy chờ ta hỏi ý thiên tử rồi sẽ trình lên quân thượng."
Trường Hà Long Quân khoát tay: "Đi đi. Trâm có rất nhiều thời gian, không ngại chờ đợi."
Nếu phải cấm Lạc quốc buôn bán Thủy tộc để đổi lại cái gật đầu của Trường Hà Long Quân, liệu Trang Cao Tiện có đồng ý với vụ mua bán này? Thiện ác không phải vấn đề mà Trang Cao Tiện sẽ cân nhắc, điêu duy nhất có thể làm Trang Cao Tiện dao động chỉ có lợi ích. Nhưng phải biết, chiến tranh Trang Ung lần trước, Lạc quốc là minh hữu của Trang quốc!
Mặc dù y đã sớm bàn giao Trường Hà thủy quyền, cũng chưa từng thực sự thống ngự thủy mạch trong thiên hạ, không hề làm được việc thông suốt thông thiên hạ như xem chỉ tay, thậm chí còn không thể nắm bắt tất cả thông tin tình báo của Trường Hà từ trên xuống dưới.
Trên thế giới chắc hẳn không có nhiều người biết rằng Trang Cao Tiện và Khương Vọng cuối cùng cũng đã đến lúc phân chia sinh tử.
Vừa khéo Ngao Thư Ý y lại là một trong số đó.
Trường Hà Long Quân yên lặng ngồi ở đó, không thấy rõ gương mặt, cũng không có cách nào thấy rõ biểu tình của y.
Nhưng lúc đó khi Khổ Giác ngăn cản Trang Cao Tiện ở Trường Hà, làm sao mà một cuộc chiến ngăn sông giữa hai vị Đương Thế Chân Nhân, lại không kinh động tới Trường Hà Long Cung được?
Đỗ Như Hối đã vu khống cho Khương Vọng là Thông Ma, phải lõa thân chịu đánh trên Ngọc Kinh Sơn. Mặc dù chuyện này không được công bố rộng rãi, nhưng đối với Trường Hà Long Cung, nó cũng không phải là việc bí mật gì.
Bất cứ kẻ nào là kẻ địch của một tuyệt thế thiên kiêu như Khương Vọng, chỉ cần không ngu ngốc, chắc chắn sẽ lựa chọn giết chết người này trước, hoàn toàn cắt đứt các khả năng có thể xảy ra trong tương lai.
Sau đó, trên Quan Hà Đài, y đã tận mắt chứng kiến Khương Vọng giành được chức quán quân, cũng tận mắt chứng kiến Lâm Chính Nhân sợ chết không dám lên đài. Xung đột giữa Khương Vọng và Trang quốc, cứ thế bày ở trên mặt bàn.
Khi đó, y biết rõ ràng Trang Cao Tiện đang truy kích một vị thiếu niên có tên là Khương Vọng. Hoặc có thể nói, y còn biết Khương Vọng sớm hơn cả Trang Cao Tiện.
Trang Cao Tiện cũng đã làm như vậy.
Mặc dù y tọa trấn ở Trường Hà Long Cung, thường xuyên không di chuyển cả trăm năm ngàn năm, nhưng y cũng không phải là tù nhân.
Nhưng nếu cho rằng Trang Cao Tiện chỉ nghĩ đến Khương Vọng, chỉ một lòng muốn hại chết Khương Vọng, thì đã quá khinh thường Trang Cao Tiện, quá khinh thường vị hùng chủ đã phục hưng Trang quốc này rồi!
Dưới tình huống hai vị Phật tông Chân Nhân phong môn, vào thời khắc Khương Vọng tố thành kim thân anh hùng Nhân tộc, dùng tốc độ tu hành nhanh khủng khiếp đánh vào Động Chân... Trang Cao Tiện vẫn tự tin đẩy nhanh tốc độ bành trướng của Trang quốc.
Đối với thiên tử của một quốc gia mà nói, không có cách nào có thể tăng trưởng tu vi nhanh bằng cách nâng cao quốc thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

2 tháng trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad