Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chuong 4016

Chuong 4016Chuong 4016
1249 chữ
Chương 4016
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ta từng thấy Nam Cơ Bắc Đáu công dã tràng, thế nên bể khổ đành quay đầu.
Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt Khánh Hỏa Quan Văn xong, Khương Vọng một bước tiến vào Ác Quỷ Thiên Đạo, dùng kiếm đàn áp Lam Diễm Thần Nhân.
Lam Diễm Thần Nhân là do con mắt của Nhật Nguyệt Tề Thiên hóa thành... Đương nhiên không phải con mắt uy chắn Bát Hoang ở thời đại viễn cổ, mà là một sự tái hiện sức mạnh.
Lúc này linh tính của “diệt thế giả” đã trở lại toàn bộ, ở trong Ác Quỷ Thiên Đạo, đấu với Khương Vọng, tranh với Ngao Quỳ, ở ngoài Ác Quỷ Thiên Đạo thì đối chọi với Tat Hỏa Dục Tú, ma công nỗi lên che trời lắp đất.
Nàng ta xốc lên một lớp đất, phơi bày U Thiên, triệu hồi tinh thú, được sức mạnh phản hồi, cũng cảm thấy tiếc nuối từ tận đáy lòng... tiếc nuối vì hết thảy những thứ này đều không hoàn mỹ.
“Xưa kia ta lưu lạc giới này, thiết lập ván cục vạn vạn năm, mưu cầu quay về đỉnh phong, chắn hưng Nhân tộc.”
“Lấy một sợi tàn phách sinh làm ác quỷ, nuôi thả tại Phù Lục, hùng tráng Quỷ vực, cuối cùng kế vẫn không thành! Nay bố cục đã thành, trở về làm Ác Quỷ Thiên Đạo! Tuy có nghiệt long ở đây cản trở, nhưng có thể làm gì được ta?”
“Ta lại dựng núi Thánh Thú, lấy đất nặn ra con người, nuôi dưỡng Nhân tộc Phù Lục, sinh sôi phát triển, trở thành thân thể Nhân Đạo Tu La chúng ta. Qua phong ba gian khổ, đã sắp chạm tới thành công.” “Ta trước tran ma công, lại trắn Thiên Bát, nắm chắc thiên đạo, biến ảo nhân gian! Trải qua nhiều năm nhiều đời nối tiếp nhau, chưa từng dám lơi lỏng. Trăm kiếp không hối, cuối cùng mở ra tân thiên. Hôm nay tuy có nghiệt chướng chặn đường, ác nghiệp dây dưa, không cách nào thành công hoàn mỹ. Nhưng sự vĩ đại của ta, há chỉ có một con đường?”
Lam Diễm Thần Nhân càng chiến càng mạnh, từng bước ép sát: “Một sợi tàn hồn thành thiên đạo. Các ngươi có từng nghĩ, chút thịt nát mà ta mang tới Phù Lục thuở xưa... ở đâu?”
Nàng ta vung tay lên, Ác Quỷ Thiên Đạo cũng phát tay theo, ánh sao trong U Thiên hội tụ thành biển...
“Gần ngay trước mắt!”
Tinh thú của thế giới Phù Lục chính là chút thịt nát của Vô Hán Công biến thành!
Như vậy mới có thể trùng khớp với phán đoán của Nguyễn Tù năm xưa, nói nó giống như kỳ quan Diễn Đạo.
Vạn vạn năm nay, đám tinh thú này hấp thu vô số nghiệp trong Phù Lục, cũng sinh sôi bành trướng không ngừng, từ một chút thịt vụn phát triển thành quy mô như bây giờ, gần như an chứa uy lực diệt thế.
Mà lúc này “diệt thế giả” lại muốn thu chúng về làm thân xác, lây Nhân Đạo Tinh Thú hợp Ác Quỷ Thiên Đạo, chứng Siêu Thoát... Tinh thú quay về làm thân xác, đương nhiên là không đủ sạch sẽ, trong lịch sử đằng dang, chúng chỉ là “cơ quan thế giới” nàng ta dùng để duy trì sự vận hành của thế giới, có tác dụng giống như lục phủ. Năm này tháng nọ hấp thu nghiệp lực của Phù Lục, trong mỗi một tắc máu thịt đều là oán hận vô hạn, rất ảnh hưởng tới trạng thái thành hình cuối cùng, không đủ hoàn mỹ, cũng không đủ cường đại.
Nhưng nàng ta không có sự lựa chọn nào khác. hành chưa chắc có thể tranh được bao nhiêu, nhưng quay rối lại vô cùng có bản lĩnh. “Lâm thân”, “giáng sinh” đều bị chém, vương quyền đã bại, sức mạnh của Nhân tộc Phù Lục không thể mượn dùng. Sáng Thế Chi Thư còn đang tranh giành với Tật Hỏa Dục Tú, Thiên Bát không ngừng kháng cự, ma công muốn phá phong...
Mắt thấy Nhân Đạo Tu La đã không thành.
Nàng ta không còn chỗ để mượn lực, lại thiếu thời gian, một khi ma công phá phong, hậu quả sẽ ngoài sức tưởng tượng, chỉ có thể triệu hồi linh thú, đây vốn cũng là đường lui mà nàng ta giữ lại cho mình. Một khi tinh thú xuất thế, sẽ lập tức hóa thành máu thịt của Vô Hán Công, tới gần linh hồn Vô Hán Công, đây là quá trình bát biến. Nói cách khác, chỉ cần nàng ta triệu hồi tinh thú, cho dù thành công hiến tết toàn bộ Nhân tộc Phù Lục thì Nhân Đạo Tu La cũng không thể thành. Nhân Đạo Tinh Thú là lựa chọn duy nhất.
Cho nên trong năm tháng đằng đẳng, nàng ta mới để lại truyền thuyết đáng sợ rằng khi tinh thú rời khỏi hang động chạm phải ánh sáng của sao Thiên Xu, đó là lúc diệt thế.
Cho nên nàng ta mới bằng lòng cho Khương Vọng một “cơ hội”, đến tận bây giờ mới triệu hồi thân này.
Nàng ta đã ban tặng một cơ hội để tạo thành thân thể hoàn mỹ, Nhân Đạo Tu La trong tưởng tượng, nhưng Khương Vọng cự tuyệt!
Vậy thì cứ thế đi!
Ý chí kiên định như vậy, nàng ta đã từng thấy trên người rất nhiều tồn tại vĩ đại, ngoại lực căn bản không thể dao động ý chí của họ, chỉ có sức mạnh cực hạn bóp nát bọn họ.
Hiện tại nàng ta đang muốn phô bày sức mạnh cực hạn của mình.
U Thiên còn giống ác quỷ hơn cả ác quỷ.
Bắt kể đất đá, cờ xí, hay là thân thể nhân loại, một khi tiếp xúc với U Thiên thì sẽ lập tức bị phân giải, hòa vào khoảng không.
Tat Hỏa Ngọc Linh ôm Khương Vô Tà, hô ứng sức mạnh bản nguyên, tay nâng hàng vạn chiến sĩ, không ngừng bay ra ngoài hang động đang ngày càng bành trướng, gần như cắn nát cả răng, mắt hằn tơ máu!
Lãnh tụ các bộ tộc Phù Lục như Tịnh Thủy Thừa Yên, Khánh Hỏa Nguyên Thần đều như vậy, đều dốc hết sức mình để cứu người.
Lý Phượng Nghiêu đã được Liên Ngọc Thiền bảo vệ, Bạch Ngọc Hà và Lâm Tiện cũng phô bày thần thông.
Thế nhưng... có thể cứu được bao nhiêu.
Lúc này toàn bộ dãy núi Tật Hỏa đều bị xốc lên, khe nứt trên mặt đất vẫn đang không ngừng mở rộng, U Thiên càng ngày càng rộng và sâu hơn.
Quân trận không thể nào thành hình, phần lớn chiến sĩ không có sức mạnh siêu phàm chỉ có thể rơi xuống U Thiên.
“Diệt thế giả” xốc mặt đất lên, như xé ra một lỗ hỗng trên đó, hiện tại lỗ hổng chỉ nằm trong phạm vi chiến trường, bên trong chôn vùi toàn là chiến sĩ. Khi nó mở rộng đến lãnh thổ của các bộ tộc lớn, thậm chí là cả Phù Lục thì những con người bình thường đang sống sờ sờ kia... phải làm thế nào? 1207 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad