Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1692: Người được triều bái mà không phải Phượng (1)

Chương 1692: Người được triều bái mà không phải Phượng (1)
Tiếp theo là ngón giữa, kiếm khí màu ô kim hóa thành mũi nhọn, thành hình xoắn ốc bắn về phía trước, như có thể xuyên qua không khí, cũng xuyên qua khoảng cách giữa hắn ta và Ân Văn Hoa vậy.
Sau đó là ngón áp út, ngón cái và ngón út.
Năm ngón tay lần lượt bắn ra, như hoa nở rộ.
Đặng Kỳ như đang đi dạo trong bụi hoa, nhàn nhã phong tao.
Dáng vẻ tự nhiên phóng khoáng, lại vô cùng mỹ lệ, làm cho người ta tò mò hình dáng chân thật phía sau lớp mặt nạ thanh đồng kia.
Kiếm hoa đầy trời phất phới cùng với vô số kiếm khí Thanh Minh hóa chim đều bị quét sạch sành sanh, tầm mắt trở nên trống trải!
Chính là...
Tiểu Vô Tướng Niêm Hoa Kiếm Chỉ!
Trên khán đài, Hách Liên Vân Vân ngồi xem với về ung dung.
Lúc này, nàng ta lại có về quý khí uy nghi, không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào đài diễn võ.
Trên thực tế, nàng ta đang dùng móng tay bóp chặt mình, mới có thể kiềm chế không nhảy dựng lên reo hò cổ vũ... dù sao pháp tướng của mẹ nàng, vị Nữ đế vĩ đại của Mục quốc, đã giáng lâm tới nơi này.
Âm thầm theo đuổi Triệu Nhữ Thành như thế nào đi nữa, cũng là chuyện riêng của nàng.
Nếu như thể hiện vẻ mê trai trước mặt người trong thiên hạ...
Rất có thể hòn ngọc quý trên tay sẽ biến thành bùn đất dưới chân.
Cho nên nàng phải ngồi đoan trang, ung dung, bình tĩnh.
Mà bên cạnh nàng ta, là một ni cô đội mũ rộng vành, lụa đen rủ xuống che đi khuôn mặt.
Tăng y vải đay thô màu đen rộng thùng thình, làm cho người ta không rõ dáng vẻ của người này như thế nào.
Vào ngày hôm qua, Hách Liên Vân Vân vẫn ngồi một mình, cho nên vị ni cô áo đen này mới đến hôm nay.
Từ mở màn tới giờ vẫn chưa từng nói chuyện, chỉ khi nhìn thấy môn Kiếm Chỉ này của Đặng Kỳ thì mới hỏi với vẻ kinh ngạc:
"Mục quốc các ngươi, còn có sát pháp ẩn chứa Phật vận sâu đậm như vậy sao?"
Cũng không trách nàng ta sao lại kinh ngạc như thế.
Một quốc gia của Thần như Mục quốc, đối với lực lượng siêu phàm ngoại lai mà nói có tâm bài xích rất mạnh.
Nho gia còn không thể mở thư viện tại Mục quốc, lại càng không cần phải nói Phật giáo là một giáo phái mang sắc thái tông giáo rất mạnh.
"Đại Mục Đế quốc chúng ta đất rộng của nhiều, cường giả như mây, thiên kiêu như mưa, loại sát pháp nào mà không có chứ?"
Hách Liên Vân Vân bình tĩnh khoát tay, nói: "Chẳng có gì là lạ cả."
Mà trên khán đài đối diện, Thần Tị Ngọ của Tống quốc cũng chau mày.
Thiên kiêu có thể đại điện cho Mục quốc xuất chiến Hoàng Hà Hội, tất nhiên không tầm thường. Dù mạnh hơn nữa cũng có thể tiếp nhận.
Kim Qua, xuất thân danh môn vọng tộc là Kim thị, đã nổi danh bởi chiến lực mạnh mẽ. Cái tên Đặng Kỳ này lại có thể thay thế Kim Qua trước khi thi đấu chính thức bắt đầu, thực lực chắc chắn sẽ chỉ mạnh hơn chứ không yếu.
Thần Tị Ngọ tuyệt đối sẽ không coi thường.
Tống quốc lại càng không có tư cách coi thường Mục quốc.
Thứ làm cho Thần Tị Ngọ cau mày là, cái tên Đặng Kỳ này, năng lực rất hỗn tạp. Đánh tới hiện tại, lại không hiển lộ lực lượng của Thần giáo, cũng không biểu hiện ra tuyệt học của gia tộc Chân Huyết nào của Mục quốc cả, ngay cả những bí thuật nổi tiếng của Vương đình Mục quốc cũng không luôn.
Hắn ta đều dùng một vài bí thuật sát pháp hiếm thấy ít ai tu luyện, thậm chí còn chưa nghe nói qua bao giờ.
Ví dụ như Canh Kim kiếm khí, cũng không ít người biết nó, cũng có rất nhiều sát pháp lấy Canh Kim kiếm khí làm cơ sở được lưu truyền ra.
Thế nhưng có thể tỉnh khiết sắc bén tới như vậy, lại có thể tụ tán tùy tâm, thiên biến vạn hóa... Sát pháp mà Đặng Kỳ sử dụng có thể nói là đáng sợ, chỉ không biết là có tên gì, lại được ai sáng tạo.
Mà hiện tại hắn ta lại sử dụng Tiểu Vô Tướng Niêm Hoa Kiếm Chỉ, bao gồm ảo diệu cả Đạo lẫn Phật, chính là do một vị cường giả từ Phật nhập Đạo sáng tạo ra, thế nhưng truyền thừa này cũng đã từ ngàn năm trước rồi.
Thần Tị Ngọ cũng là đọc được từ một quyển sách cổ, mới có thể nhận ra nó.
Những đòn sát thủ như vậy, Đặng Kỳ còn có bao nhiêu?
Tự thân hắn ta chính là thông hiểu lục nghệ, dùng ngũ xạ "Bạch thỉ, Tham liên, Diệm chú, Tương xích và Tỉnh nghỉ" để thành đạo.
Cũng coi như là người đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, năng lực rất hỗn tạp.
Thế nhưng cái tên Đặng Kỳ này, vẫn làm hắn ta nhìn không thấu...
Không nhìn thấu sư phụ truyền thừa, nhìn không thấu năng lực thật sự. Giống như mọi thứ của người này, đều được ẩn giấu phía sau chiếc mặt nạ thanh đồng quái dị kia vậy...
Lại có khả năng vô hạn.
Hắn ta lắc đầu.
Đối mặt với vị thiên kiêu này, Ân Văn Hoa không có chút cơ hội nào cả.
Ngoại Lâu trận, Tống quốc chưa tiến vào top 8, hiện tại Nội Phủ trận cũng thua vòng đầu tiên trong thi đấu chính thức.
Áp lực trên người hắn ta, bỗng nhiên lớn lên...
Thiên kiêu mạnh nhất Tống quốc trên khán đài đã hạ kết luận, thế nhưng Ân Văn Hoa cũng không đồng ý với ý kiến này.
Hoặc nói đúng ra, dù bất cứ kẻ nào phủ nhận hắn ta, hắn ta chỉ cầu đáp án với thanh Chúc Minh kiếm trên tay mà thôi!
Tiểu Vô Tướng Niêm Hoa Kiếm Chỉ của Đặng Kỳ vừa được sử dụng, đã dọn sạch đài diễn võ chỉ trong nháy mắt.
Ân Văn Hoa đã không kịp thể hiện ra chiêu thứ hai trong Thanh Minh Kiếm, đảo ngược cầm Chúc Minh kiếm!
Cái gọi là "Chúc minh (đèn sáng) trong phòng tối", thanh kiếm này là thanh kiếm vùi đầu vào kinh điển, nghiên cứu và tìm kiếm tri thức. Đương nhiên cũng là kiên quyết tiến thủ, kiên định như một.
Được liệt vào Danh Khí Phổ của Tống quốc.
Từ nhỏ hắn ta đã dùng thanh kiếm này phòng thân, đã sớm tâm ý tương thông.
Khi thanh kiếm đảo ngược, chợt có một luồng sáng hừng hực bay lên, bắn thẳng về phía Đặng Kỳ.
Kiếm khí như cầu vồng!
Thanh Minh Kiếm có ba chiêu.
Sơ hậu Đồng Thủy Hoa; Nhị hậu Điền Thử Hóa Vi Như; Tam hậu Hồng Thủy Kiến!
Hiện tại, chính là chiêu thứ ba.
Hào quang bao phủ khung trời, cầu vồng nối thẳng lên trời!
Bầu trời cũng tách ra, khoảng cách không còn tồn tại, không khí cũng bị thông suốt, kiếm này như thần quang từ trời hạ xuống, trong mắt người xem, chỉ thấy cầu vồng xán lạn! Vô cùng lóa mắt!
Nhưng...
Năm ngón tay Đặng Kỳ như đóa hoa nở rộ, như gảy đàn đêm hè, lại như đàn sắt ngày thu, là xuân sớm hái hoa, rất có mỹ cảm, ung dung nhàn nhã. Cũng không biết tại sao hơi chuyển tay, đã nắm cầu vồng vào trong tay!
Niêm Hoa ngũ chỉ nắm cầu vồng.
Cảnh tượng này thật xinh đẹp, như thơ như họa.
Làm cho người ta say mê, làm cho người ta kinh ngạc thán phục!
Hoa nở hoa tàn, duyên sinh duyên diệt.
Tiểu Vô Tướng Niêm Hoa Kiếm Chỉ, bóp nát kiếm khí cầu vồng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad