Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 793: Thần hồn Hoa Hải!

Chương 793: Thần hồn Hoa Hải!
Tu tập Hỏa Nguyên Đồ Điển và chiến đấu của Tả Quang Thù đều mang đến cái lợi không nhỏ cho Khương Vọng.
Lý giải sâu sắc đối với Hỏa Nguyên khiến sự khống chế của hắn đối với đạo thuật hệ Hỏa càng thêm tỉnh túy.
Diễm Tước Hàm Hoa là thể hiện khả năng khống chế trong chiến đấu.
Nó là một loại biến chủng khác của Bạo Minh Diễm Tước, khác với Bát âm Diễm Tước kiêm cố và cường hóa âm sát, tăng "Minh" lên tới vị trí tương đồng với "Bạo"
Diễm Tước Hàm Hoa trực tiếp vứt bỏ khả năng âm sát, mà tập trung vào nổ tung.
Bất kể là Bát âm Diễm Tước hay Diễm Tước Hàm Hoa, đều là đạo thuật hoàn toàn có sát lực Nội Phủ Cảnh. Sau khi Thiên Địa Cô Đảo sinh cơ bừng bừng, Khương Vọng càng không cần lo lắng chuyện tiêu hao đạo nguyên, giảm được "Hộ lớn" ăn nhiều đạo nguyên là Thiên Địa Cô Đảo đi thì đạo nguyên do Tỉnh Hà Đạo Toàn dựng dưỡng cũng đủ để hắn "Tiêu xài".
Hỏa nguyên hung hãn như trở thành nguyên lực duy nhất trong mảnh thiên địa này, nó đuổi tất cả các nguyên lực khác đi.
Bát âm Diễm Tước và Diễm Tước Hàm Hoa, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, lập tức bao phủ lấy Vương Di Ngô.
Trong vụ nổ đáng sợ này, trong Diễm Tước bay múa đầy trời này, có một nắm đấm thò ra.
Một đấm, hai đấm, trăm đấm, ngàn đấm... Vô số đấm!
Vô số nắm tay được tung ra, bao trùm bốn phương tám hướng, đánh nát tất cả Diễm Tước tới gần.
Tương tự như vậy, nắm tay đánh ra bốn phương tám hướng này cùng loại với Nhất Kiếm Thành Viên của Khương Vọng.
Trong vòng một bước, không có gì xâm nhập được.
Không có thương tổn nào có thể lướt qua nắm tay của hắn ta.
Bất kể là vụ nổ, hay là âm sát.
Mỗi một con Diễm Tước nổ trên nắm tay của Vương Di Ngô đều tan thành đốm lửa, lại không thể làm bị thương hắn ta mảy may.
Vô Ngã Sát Quyền chính là sát pháp thành danh của Quân Thần Khương Mộng Hùng, cũng không biết có bao nhiêu danh tướng đã chết dưới quyền này, sự cường đại của nó là điều không thể nghi ngờ.
Trực tiếp dùng nắm tay đánh nát từng con lại từng con Diễm Tước, Vương Di Ngô vẫn bước từng bước đi về phía trước trong đàn Diễm Tước che trời lấp đất này.
Xưa nay bước đi của hắn ta luôn kiên quyết, nắm tay của hắn ta luôn cứng rắn.
Nhưng mà vào giờ phút này, hắn ta bỗng phát hiện dị thường, trong Thông Thiên Cung có cái gì đó đang xâm nhập!
Những con rắn nhỏ màu đen chỉ chít không biết đến từ chỗ nào, đang "Chui" vào Thông Thiên Cung của hắn ta.
Vương Di Ngô nhất tâm nhị dụng, khống chế nắm tay chuyển thành thủ thế, đồng thời chia tâm thần ra để quản lý Thông Thiên Cung.
Thông Thiên Cung của Khương Vọng cổ xưa, cao lớn, đơn giản.
Thông Thiên Cung của Tả Quang Thù hoa mỹ, cao quý, phức tạp.
Mà Thông Thiên Cung của Vương Di Ngô thì hùng vĩ, khí phách, dâng trảo.
Một con mãnh hổ có hai cánh sau lưng nhảy xuống từ khung trời, trực tiếp đạp lên mấy con rắn đen rồi giẫm nát ngay tại chỗ.
Làm đệ tử quan môn (1) của Quân Thần Đại Tề - Khương Mộng Hùng, kiến thức và tầm mắt của Vương Di Ngô đều là nhất đẳng.
(0 Ý chỉ đệ tử sau cùng của lão sư, sau này sẽ không nhận đệ tử nữa.
Hắn ta hiểu rất rõ, chiến đấu ở phương diện thần hồn không phải là chiến trường mà trình độ như Đằng Long Cảnh nên tiếp xúc.
Hắn vốn chỉ xem Khương Vọng như một môn khách có chút thực lực của Trọng Huyền gia, có hơi coi trọng đôi phần, nhưng cũng chỉ "hơi" mà thôi.
Mức độ coi trọng đại khái nằm ở mức - Có cơ hội không ngại duỗi tay hủy diệt, không đến mức làm lơ giống như đối đãi với một con kiến ven đường.
Ngay cả Trọng Huyền Thắng mà hắn ta còn không để vào mắt, càng đứng nói đến Khương Vọng.
Có lẽ họ đã từng giao thủ trong bí cảnh Thiên Phủ, cũng có lẽ không, không ai biết được chuyện trong đó. Điều duy nhất có thể biết được chính là hắn ta không thể thành công trong hành trình bí cảnh Thiên Phủ lần đó.
Nhưng khi đó hắn ta chỉ chú ý vào Trọng Huyền Thắng, vào Lý Long Xuyên và Hứa Tượng Càn.
Mãi đến lần giao thủ thật sự này... Hắn ta không thể không thừa nhận, Khương Vọng đã làm hắn ta phải giật mình lần nữa!
Kiếm thuật này có thể nói là tuyệt đỉnh, đạo thuật này vừa huyền diệu lại hùng vĩ, ngoài ra còn có chiến trường thần hồn mà hắn ngang nhiên sáng lập vào giờ phút này!
Cuồng ngạo như hắn ta cũng khó có lúc biết duy trì khắc chế, không lập tức tự mình ra tay, mà thao túng Đạo Mạch Chân Linh của mình để đuổi đám rắn đi.
Thần hồn Nặc Xà xâm nhập vào Thông Thiên Cung!
Khương Vọng mượn dùng thị giác của thần hồn Nặc Xà để quan sát Thông Thiên Cung của Vương Di Ngô.
Chỉ bàn về độ rộng lớn, Thông Thiên Cung của Vương Di Ngô cũng không kém hơn hắn chút nào. Tính ra thì Thông Thiên Cung của Tả Quang Thù có quy mô nhỏ hơn một chút.
Phi hổ hai cánh là Đạo Mạch Chân Linh mà hắn chưa bao giờ biết đến, cũng không rõ năng lực cụ thể của nó là gì, nhưng theo quan sát hiện giờ thì nó tuyệt đối không yếu hơn con giao màu xanh kia của Tả Quang Thù.
Thần hồn Nặc Xà bị tiêu diệt quá nhanh, nói ra thì xấu hổ, từ lúc phục khắc lại đạo thuật thần hồn này thì nó chưa lần nào đạt được hiệu quả trong lúc chiến đấu.
Vương Di Ngô cực kỳ cẩn thận ở Thông Thiên Cung, Khương Vọng vẫn không tìm được cơ hội thích hợp. Nhưng sau khi số lượng thần hồn Nặc Xà giảm bớt quá nhiều, lựa chọn của hắn cũng càng ngày càng ít, hắn không thể kéo dài tiếp nữa!
Một con rắn đen đột nhiên vọt lên, thần hồn của Khương Vọng hiển hóa, giơ một chân lên đá văng con phi hổ hai cánh kia, tay bấm thần chú, vô số đóa Diễm Hoa tràn ra quanh người.
Thần Hồn Hoa Hải!
Vương Di Ngô vừa thấy Khương Vọng hiện thân thì lập tức nhảy xuống từ khung trời, giáng một quyền xuống. Trực tiếp lấy trạng thái thần hồn để thi triển Vô Ngã Sát Quyền trong Thông Thiên Cung.
Thần Hồn Hoa Hải gần như lập tức bị đánh nổ tung.
Nhưng trước lúc đó, Khương Vọng đã rời đi.
Đệ tử của Quân Thần Đại Tề quả nhiên không có sở đoản. Cho dù là phương diện thần hồn, hắn ta cũng có đủ khả năng phòng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad