Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3141 - Sinh tử lục hợp, bạch ngọc hữu hà (3)



Chương 3141 - Sinh tử lục hợp, bạch ngọc hữu hà (3)




Chương 3141: Sinh tử lục hợp, bạch ngọc hữu hà (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thủ đô của Việt quốc, được đặt tên là ‘Hội Kê’.
Mà tòa thành thị nổi danh nhất trong Việt quốc, chính là ‘Lãng Gia’.
Lãng có nghĩa là ‘mỹ ngọc’, Gia có nghĩa là ‘ngà voi’.
Đây là thành ngọc thạch, tự nhiên là nguy nga tráng lệ, lại dịu dàng ôn hòa. Sự giàu có của nó nổi danh ở toàn bộ Nam vực.
Lãng Gia Bạch thị chính là đệ nhất danh môn ở Việt quốc.
Gia chủ Bạch thị Bạch Bình Phủ được biết đến với lòng khoan dung và nhân từ, trong khoảng thời gian này tâm tình vô cùng không tốt.
Khiến cho mấy người đã quen việc mượn các loại danh nghĩa, các loại quan hệ tới mượn tiền, cũng không dám tới phủ làm loạn.
Người biết sự tình đều biết rõ, đó là vì thiên kiêu đương đại của Bạch thị, người đã từng leo được lên Quan Hà Đài, người được gia tộc đặt rất nhiều sự kỳ vọng – Bạch Ngọc Hà, đã ra đi không một lời từ biệt sau khi bị một tên dã nhân từ đâu tới khiêu chiến.
Chỉ lưu lại một phong thư, vỏn vẹn có vài chữ, nói gì mà muốn du kiếm thiên hạ.
Bạch gia là một gia đình rất coi trọng quy tắc, Bạch Bình Phủ đặt tên cho đứa con trai yêu quý của mình là Bạch Ngọc Hữu Hà (1), chính là muốn dùng ‘hữu hà’ để cầu ‘vô hà’, hy vọng rằng hắn ta sẽ là một người hoàn mỹ không tì vết.
(1)Hà: tì vết
Không chỉ tu luyện, không chỉ cảnh giới, mà còn cả cầm kỳ thư họa, nhân phẩm đạo đức, đối nhân xử thế... Trên mọi phương diện đều phải khiến người khác không thể chỉ trích.
Vậy mà Bạch Ngọc Hà nói đi liền đi, rõ ràng là từ bỏ trọng trách nặng nề của gia tộc không thèm quan tâm, đó là một hành vi hoàn toàn vô trách nhiệm.
Bạch Bình Phủ đã mấy lần công khai quát mắng, nói khi Bạch Ngọc Hà quay lại nhất định phải dạy cho hắn ta một bài học nhớ đời. Thậm chí còn muốn trừng phạt tên tiểu tử này đi gác đêm ở Vẫn Tiên Lâm.
Nhưng Bạch Ngọc Hà cứ thế đi du ngoạn, đã mấy tháng rồi không có chút tin tức gì từ hắn ta, cứ như sẽ một đi không trở lại...
Bạch Bình Phủ đã âm thầm hạ thấp mức trừng phạt trong lòng nhiều lần. Cùng lắm thì sau khi thằng nhóc con kia quay về, ông ta chỉ làm dáng một chút là được. Nhưng bất kể thái độ của ông ta là gì, cũng chẳng nhận được nổi một lá thư nhà.
Ông ta đã rất thất vọng về đứa con bất hiếu đó, căn bản không muốn để ý đến hắn ta nữa. Nhưng nghĩ đến thân là chủ một gia tộc, dù sao ông ta cũng phải có trách nhiệm quan tâm đến người thừa kế, vì vậy ông ta bất đắc dĩ phái mấy nhóm thủ hạ âm thầm xuất ngoại tìm người...
‘Bảo hắn ta chết ở bên ngoài đi, đừng về nữa!”
Hôm nay sau khi theo thông lệ cãi nhau to với lão thê hay cằn nhằn một trận, Bạch Bình Phủ tức giận đùng đùng đi vào trong thư phòng, sau đó không bao giờ đi ra nữa...
...
...
Tại thư phòng của Bạch gia chủ.
Trên chiếc ghế lưu vân phi tuyền cực tốt kia, Bạch Bình Phủ với khuôn mặt nho nhã, nhắm mắt ngồi thẳng.
Búi tóc mai tỉ mỉ không một sợi dư thừa, tư thế trang nghiêm như thường... như khi còn sống vậy.
Trương Lâm Xuyên ung dung thong thả rửa tay, lau khô chúng bằng khăn tay của chính mình. Sau đó, gã chậm rãi bước đến trước giá sách, chọn chiến lợi phẩm của mình.
Không thể không nói, một vị danh môn gia chủ giống Bạch Bình Phủ, là Thần Lâm lâu năm, thực lực khá là lợi hại, vì vậy để không gây ra ầm ĩ, gã còn phí một phen tâm tư động chút tay chân——
Sớm biết thế này thì cứ đi giết chết Bạch Ngọc Hà rồi mới tới đây, rõ ràng là dễ dàng hơn rất nhiều.
Chẳng qua là khi so sánh giữa kiểu cường đại dùng thời gian để tích lũy như Bạch Bình Phủ với thiên kiêu tư chất hiếm thấy như Trương Tuần, thì vẫn tồn tại một khoảng cách về mặt thực lực.
Trong ngôi nhà cũ của Trương thị ở Đan quốc, gã đầu tiên là lặng lẽ bày ra thế giới Vô Sinh, sau đó sử dụng thần thông ‘Vãng Sinh’ gieo ác chủng xuống, thế mà vẫn bị Tương Tuần đánh thủng lòng bàn tay trái... Cuối cùng vẫn phải dùng đan dược của Trương gia để phục hồi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để gã có thể bị thương và cảm thấy phiền phức là gã phải khống chế được chiến trường, ngăn chặn tin tức lan truyền. Nếu không, ngay cả khi Trương Tuần và Bạch Bình Phủ cùng nhau ở một chỗ, gã cũng có thể giết họ mà không bị thương.
Người đã từng có được tầm mắt của Chân Thần, tất nhiên không phải thứ mà cấp bậc Giả Thần có thể so sánh.
Bây giờ, thần hồn của Bạch Bình Phủ đang ‘bị thẩm vấn’ trong thế giới Vô Sinh, sau khi thẩm vấn xong mới có thể bị ‘tiêu hóa’.
Gã muốn sắp xếp lại mọi thứ mà mình đã lấy được từ chỗ Bạch Bình Phủ, để xem làm thế nào để mở ra đệ tứ kiếp một cách hoàn hảo, và để xem liệu có cơ hội nào tốt hơn ở Việt quốc hay không
Trong khi chờ tiêu hóa, gã quyết định đọc một cuốn sách.
Là người đứng đầu một giáo phái, cực hạn của bản thân sẽ quyết định cực hạn của chính giáo phái. Mặc dù gã đã biên soạn 《Vô Sinh Kinh》, thuyết giảng cho hàng trăm nghìn người, là tập hợp của thần chủ, đạo chủ, và cả giáo chủ, nhưng bản thân gã rất tỉnh táo, gã biết rằng đây chỉ là đạo nhất thời, không phải là kinh điển vĩnh cửu. Nếu không thể học hỏi từ những điểm mạnh của tất cả các trường phái, nếu không thể duy trì sự tiến bộ trong một thời gian dài, thì 《Vô Sinh Kinh》sẽ không có ý nghĩa truyền đạo.
Mặc dù giáo phái đã bị tiêu diệt, nhưng gã cũng không thể nới lỏng yêu cầu của mình đối với bản thân.
Lãng Gia Bạch thị, chắc chắn phẩm vị không hề tầm thường.
Gã đứng thẳng người trước giá sách, lặng lẽ lật giở cuốn sách tên là《 tây du chí 》. Cuốn sách này dùng để giải cấu trúc của những câu chuyện thần thoại huyễn hoặc, điều này khá thú vị.
Mà ánh nắng chiếu rọi từ trên trời rơi xuống qua khung cửa sổ, đồng thời tắm gội cho hai người mọt đứng một ngồi cùng một lúc.
Một người sống, một người chết.
Nhưng cũng đều thuộc về sự êm đềm trong bức họa này.
Nhưng có một giọng nói có thể gọi là đột ngột vang lên, không có mắt nhìn mà phá vỡ sự yên tĩnh này——
“Ta nói, ngươi thật sự chỉ chạy tới đây đọc sách thôi, ngoài ra không có ý định làm gì khác sao? Bọn ta đợi đến buồn ngủ rồi!”
Trương Lâm Xuyên có chút kinh ngạc nhíu mày, quay đầu lại, liền thấy một thanh niên có vẻ ngoài kỳ lạ mặc lễ phục Nho giáo không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong phòng, đang tò mò quan sát mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad