Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1982: Kiếm Chọn Nhân Ma (2)

Chương 1982: Kiếm Chọn Nhân Ma (2)
Chỉ trong khoảnh khắc nó đã biến thành một thanh khoát kiếm (1).
Mà phần thân kiếm tròn trịa lúc trước, bây giờ lại biến thành phần sống kiếm.
Đây chính là một thanh cơ quan trọng kiếm!
Khảm Đầu Nhân Ma đệ lục thế mà lại là một vị cơ quan sư.
“Bây giờ thuận tiện rồi chứ ?” Hắn ta cười nói.
“Đúng là vô cùng thuận tiện!” Khương Vọng giống như chỉ tùy ý nói: “Đúng rồi, thực ra ta vô cùng tò mò., ta cũng ẩn danh tàng hình lâu như vậy rồi, lại còn ở cái nơi quỷ quái như Đoạn Hồn Hiệp này, các ngươi làm sao mà tìm được ta thế? Quẻ sư coi quẻ à?”
“Thật ra chỉ là trùng hợp mà thôi!” Yến Tử dịu dàng nói: “Quẻ sư chỉ muốn tìm sư thúc của hắn ta nên mới đem chúng ta tới đây. Không ngờ lại có thể gặp được ngươi, đúng là nhất cử lưỡng tiện!”
Sư thúc? Đoán Mệnh Nhân Ma với Dư Bắc Đấu?
Khương Vọng suy nghĩ trong lòng.
Biết là sự việc sẽ không chỉ như vậy thôi mà!
Lão bất tu* lừa đảo không biết thẹn là gì ở trên đường đó làm sao có thể để cho hắn chiếm tiện nghi cơ chứ?
*không biết xấu hổ
“Yết Diện!” Hoàn Đào rất có tính cảnh giác, vội vàng ngăn lại nói: “Hắn đang gày bẫy ngươi đấy biết không!”
Yến Tử bất mãn nói: “Dáng dấp ngoan ngoãn như vậy, cứ để cho hắn lừa một chút thì thế nào cơ chứ?”
Nàng ta nhìn về phía Khương Vọng, cười một cách nhu mì nói: “Tỷ tỷ đối với ngươi có tốt hay không?”
Khương Vọng chỉ nói: “Tao thủ lộng tư!”*
*thành ngữ, ý chỉ một người nữ tử nhưng lại có những hành động tùy tiện, không đứng đắn.
Không cần biết dáng vẻ của nàng ta có khiến người ta say đắm bao nhiêu hay thanh âm của nàng ta có quyến rũ thế nào, trong lòng của Khương Vọng chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.
Yến Tử không cười nữa, nàng ta phi thân xuống dưới, hạ xuống trước mặt Hoàn Đào, đối mặt trực tiếp với Khương Vọng.
Nét mỵ hoặc trong ánh mắt của Yến Tử đã biến mất hoàn toàn, bây giờ chỉ còn lại sát ý lạnh lùng tồn tại trong đôi mắt đó.
“ Này !” Hoàn Đào bất mãn nói: “Rõ ràng ngươi đã nói để cho ta thử trước mà!”
Thân là một trong Cửu Đại Nhân Ma, cũng là Ngoại Lâu thần thông từng trải, tất nhiên là bọn hắn có thừa tự tin để đối mặt với một tu sĩ Nội Phủ Cảnh như Khương Vọng.
Nhưng Khương Vọng so với bọn họ càng kiên quyết, càng lẫm liệt!
Khi thân hình của Yến Tử hạ xuống, hắn cũng ngay lập tức rút kiếm.
“Tranh chết trước chết sau làm cái gì? Không bằng cùng nhau chết đi!”
Những lời này phát ra cùng với tiếng kiếm xé gió, khi thanh âm vừa rơi xuống, kiếm của hắn đã đụng vào hai Nhân Ma đối diện, sau lưng là ấn ký thanh vân đang dần chậm rãi tiêu tan!
Hắn muốn lấy một chọi hai, một kiếm khiêu khích hai đại Nhân Ma!
Chỉ thấy kiếm quang chói mắt, nổ ra một đường.
Một đường kiếm này như muốn đem đường chân trời kia kéo thẳng xuống dưới mặt đất!
Trong ánh mắt của Hoàn Đào và Yến Tử, gió phát ra từ đường kiếm kia cũng đang càn quét lao tới cổ họng của bọn hắn.
Yến Tử thoắt một cái đã nhẹ nhàng rút lui, thân hình uyển chuyển như lá rơi trong gió.
Mà Hoàn Đào chỉ giơ thanh trọng kiếm kia lên.
Rắc rắc rắc.
Mũi kiếm nhọn vừa đưa ra lại được thu lại, thân kiếm lại trở thành một cây thiết trùy, giống như cánh hoa nở rộ, như một chiếc thiết dù đã được bung mở vững vàng che ở trước người.
Keng! !
Trường Tương Tư chém thẳng vào thiết dù chỉ có thể gây ra một đường lửa nhỏ nhoi, ngoài ra không hề gây được một chút tổn thất nào.
Rắc rắc rắc.
Toàn bộ thiết dù bung ra rồi lật ngược, giống như miệng một con vật khổng lồ, muốn cắn nuốt toàn bộ Trường Tương Tư xuống.
Khương Vọng thu kiếm rút lui, rút lui ra khỏi phạm vi của cái miệng khổng lồ đó.
Mặt dù vừa bị lật ngược kia cứ thế tiếp tục xoắn lại, sau đó tụ tập lại một chỗ, tạo thành một hình đầu thương hình xoắn ốc.
Thanh trọng kiếm trong phút chốc biến thành một cây thương sắt. Thân kiếm ban đầu biến thành thân thương.
Hoàn Đào dùng tay phải cầm chuôi kiếm đẩy về phía trước, toàn bộ kiếm cách nằm hết xuống, trở thành hình dạng một chữ “tiết” hơi nhô lên trên thân thương.
Một tay ở phía trước chữ tiết, một tay ở phía sau chữ tiết, cả hai tay cầm chặt cây thương, thuận thế đẩy thẳng về phía trước.
Trong nháy mắt, tiếng ngựa hí, tiếng ưng kêu, trống trận ầm ầm vang lên như một dàn hợp tấu.
Một thương này thể hiện được khí thế xuất trận của thiên quân vạn mã, tinh thần trên sa trường liều chết xông lên, khí khái lưu lạc chân trời góc biển của người nam tử!
Hoàn Đào là một cơ quan sư, nhưng hắn ta không giống với những cơ quan sư khác, thường lấy khôi lỗi làm chiến lực chủ đạo, cơ quan của hắn ta chính là kiếm của hắn ta, vũ khí mạnh mẽ và cường đại nhất chính là bản thân hắn ta.
Khương Vọng vừa thu kiếm rút lui càng phản ứng mãnh liệt hơn.
Ở bên trong Ngũ Phủ Hải, Ngũ Phủ Nội Phủ bắt đầu hiển hóa!
Từ bên trong thân thể hắn, Ngũ Phủ Đồng Diệu sáng lên. Ánh sáng của ngũ thần thồn uốn lượn quanh người của Khương Vọng. Giờ phút này, hắn tựa như thần tiên, tụ thế hợp ý, tập hợp vào trong một kiếm, Trường Tương Tư ầm ầm lao đi, trực tiếp tạo thành một thế kiếm có thể chém nát cả núi.
Lấy công đối công!
Một kiếm này của hắn không chỉ nhằm vào Hoàn Đào, mà còn nhằm vào cả Yến Tử - người chưa hề xuất thủ.
Bên trong Đoạn Hồn Hiệp vừa dài vừa hẹp này, căn bản không có quá nhiều không gian để né tránh.
Thế kiếm tuyệt đỉnh này vừa chém ra đã trực tiếp phủ kín không gian giữa hắn và hai Nhân Ma.
Kiếm ý khủng khiếp phủ kín cả thiên địa.
Thiên địa ở nơi này là bên trong Đoạn Hồn Hiệp, chỉ có một đường chiều rộng.
Mà một đường này, đã bị một kiếm này phủ kín!
Rốt cuộc thì một kiếm này mạnh đến mức nào?
Kiếm này đã chém qua cả tu sĩ Thiên Phủ Tần Chí Trăn ở trên đài Thiên Nhai!
Như bây giờ chính bản thân của Khương Vọng đã biến thành Thiên Phủ, dưới sự ảnh hưởng của Ngũ Phủ Đồng Diệu, thế kiếm như có thể lật đổ cả thiên địa, chém nát núi non này ngay lập tức rơi xuống.
Bất luận là Hoàn Đào hay là Yến Tử, đều không muốn chống lại.
Cho dù bọn hắn đều là Ngoại Lâu Cảnh, đã thế còn là cường giả Ngoại Lâu Cảnh đi chăng nữa!
Vì vậy chỉ có thể lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad