Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 851: Đáng chết!

Chương 851: Đáng chết!
Cao Hiển Xương khó tránh được hoảng loạn, bởi vì ông hiểu rõ, trong cả quận Tĩnh Hải này không có ai cứu được bọn họ.
Quận Tĩnh Hải và quận Lâm Hải đều dựa sát vào biển, nhưng sức mạnh Tề Quốc đặt ở biên cảnh lại không nằm trên hai quận này, mà là ở quần đảo gần biển.
lộ) quận Tĩnh Hải, Cao thị chính là sức mạnh mạnh nhất.
Nhưng Cao thị chỉ mới quật khởi trong thời gian gần đây, căn cơ không đủ, hiện tại cũng không có sức mạnh có thể chống lại hung nhân của Địa Ngục Vô Môn. Trong toàn bộ Cao gia, cường giả Ngoại Lâu nổi bật nhất chính là Cao Thiếu Lăng, nhưng giờ phút này gã còn ở quận Xích Vĩ nhậm chức trấn phủ sứ, có mọc cánh bay cũng không trở về kịp.
Mà cho dù gã ở quận Tĩnh Hải, cũng chưa chắc là đối thủ của Tống Đế Vương, Bình Đẳng Vương của Địa Ngục Vô Môn. Cũng giống như bản thân Cao Hiển Xương cũng có tu vi Ngoại Lâu Cảnh nhưng lại trốn trong phòng tối không đi ra ngoài.
Bởi vì ông ta hiểu rõ, đi ra ngoài chỉ là chịu chết mà thôi.
Chỉ có Tĩnh quý phi mới là sinh cơ duy nhất.
Nhưng mà, Tĩnh quý phi chỉ có được chút quyền lực trong chốn thâm cung, lại hoàn toàn không có khả năng điều động được cao thủ đủ để đánh lui Địa Ngục Vô Môn, nàng ta chỉ có thể xin Tề đế giúp đỡ.
Nhưng... Tuy Tĩnh quý phi rất được sủng ái, cũng không phải muốn gặp Tề đế thì có thể lập tức gặp được.
Chờ nàng ta nhìn thấy Tề đế, cầu được viện trợ, lại phải tốn bao nhiều thời gian?
Tĩnh Hải Cao thị có thể chống chọi được thời gian dài như vậy hay sao?
Trong lòng tộc trưởng Cao thị dâng lên một mảnh lạnh lẽo.
Thành Lâm Tri hùng vĩ rộng lớn, hết sức phồn hoa.
Nhưng nó cũng có rất nhiều cấm địa, cấm bất cứ kẻ nào bén mảng tới gần.
Rất nhiều người cả đời cũng không biết sự tồn tại của những cấm địa này.
Trong một cấm địa nọ.
Ổ đầu con đường đá xanh kia, có một lão nhân lưng còng đầu đội mũ da cũ nát, mặc một chút áo cũ kỹ đi tới.
Bước chân của lão rất chậm, thậm chí có thể coi là tập tễnh.
Trong tay lão có xách một cái đèn lồng được dán giấy trắng lên, như muốn chiếu sáng con đường phía trước, nhưng lúc này là ban ngày ban mặt, không khỏi làm người ta cảm thấy kỳ quái.
Lão đang đi tới thì lỗ tai bỗng giật giật, hình như đã phát hiện cái gì.
Vì thế lão xoay người.
Nếp nhăn trên mặt như khe rãnh... Một đôi mắt mù lòa trợn trừng lên!
Nếu Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng ở đây thì có thể lập tức nhận ra được.
Đây chính là Đả Canh Nhân mà bọn họ từng gặp ở di tích của Khô Vinh Viện!
"Đáng chết!"
Biện Thành Vương đeo mặt nạ Diêm La giận không thể át.
Bí cảnh Thiên Phủ là một trong những bí cảnh do quan phương của Tề Quốc tự mình quản lý, cho nên đặc biệt có cường giả canh giữ ở nơi đây để duy trì trật tự.
Thành chủ Thiên Phủ chính là cường giả đỉnh cao Ngoại Lâu, có được thực lực đánh một trận với gã.
Nhưng mà chỉ như thế thì cũng không có khả năng ngăn được gã và Đô Thị Vương liên thủ.
Dựa theo kế hoạch trước đó, Tống Đế Vương và Bình Đẳng Vương phụ trách tàn sát Tĩnh Hải Cao, gã và Đô Thị Vương phụ trách công phá thành Thiên Phủ.
Phía Quận Tĩnh Hải thì không nói đến, nơi quận Lâm Hải này, gã đã nói trước với Đô Thị Vương là một người Nam một tên Bắc, đồng thời đánh vào thành Thiên Phủ, liên thủ treo cổ thành chủ Thiên Phủ trong thời gian ngắn nhất, sau đó họ nhân lúc loạn lạc mà rời đi.
Kế hoạch rõ ràng, nhưng mà...
Lúc này gã đang đại chiến ở cổng Nam, mặt Bắc lại im ắng lẳng lặng!
Tới nước này sao gã còn không nhận ra là Đô Thị Vương chơi mình! Rõ ràng là mượn gã để hấp dẫn sự chú ý của quan phương Tề Quốc, nói không chừng lúc này đã chạy ra biển rồi!
Khi trở về, nếu gã nói ra việc này thì Đô Thị Vương nhất định sẽ nghênh đón sự đuổi giết của Địa Ngục Vô Môn. Dù lên trời xuống đất, Đô Thị Vương không còn con đường nào ngoài cái chết cả.
Nhưng Tần Quảng Vương cũng chưa chắc có thể tồn tại rời khỏi lãnh thổ Tê Quốc, thậm chí có thể nói, y trực diện với Nhạc Lãnh nên là kẻ có sinh cơ xa vời nhất. Ai đứng ra giữ gìn quy củ? Ai đứng ra làm chủ chuyện đuổi giết?
Càng không cần phải nói, một khi bản thân gã bị dây dưa giữ chân ở thành Thiên Phủ, chờ cường giả những nơi khác của Tề Quốc nhận được tin tức đuổi tới thì sao còn có cơ hội nói ra việc này!
Biện Thành Vương cũng là người quả quyết, ý thức được Đô Thị Vương phản bội nên mình đã lâm vào nguy cơ khổng lồ. Gã lập tức không quan tâm mà trực tiếp tung ra đòn sát thủ.
Ba hồn đều xuất hiện, hoàn toàn không màng đến hao tổn mà tru lên!
Nhân thân có tam hồn, chính là Thiên Hồn, Địa Hồn, Nhân Hồn, lại có tên là Thai Quang, Sảng Linh, U Tỉnh.
Nếu Thiên Hồn bị tổn hại, người nhất định sẽ ngu ngốc. Nếu Địa Hồn tổn hại, tất sẽ điên khùng. Nếu Nhân Hồn bị thương, nhất định sẽ bệnh tật quấn thân.
Ba hồn cũng bị thương thì quỷ thần cũng không cách nào cứu chữa.
Đối với Biện Thành Vương mà nói, đây là thủ đoạn mà gã tuyệt đối không tùy tiện lấy ra. Nhưng giờ này khắc này, gã chỉ có thể dùng cách này để nhanh chóng làm bị thương nặng thành chủ Thiên Phủ, vậy mới có cơ hội hoàn thành mục tiêu đã định, rời khỏi biên giới.
Thậm chí có thể nói, Đô Thị Vương thất hẹn chạy trốn, gần như đã chôn vùi toàn bộ sinh cơ của gã, đây là cơ hội duy nhất!
Thành chủ Thiên Phủ là một cường giả chân chính, đủ sức tranh phong chống lại Biện Thành Vương, nhưng quanh năm ông ta tọa trấn ở thành Thiên Phủ Tề Quốc, không đến mức sống trong nhung lụa, nhưng cũng thái bình đã lâu, chung quy vẫn không quả quyết bằng kẻ tu hành hàng năm bồi hồi giữa chốn sinh tử như Biện Thành Vương.
Ông ta càng không ngờ là hai bên còn đang trong giai đoạn thử nền tảng của nhau, đối phương lại đột nhiên lấy ra thủ đoạn quyết đoán sinh tử, gã hung hãn như thế làm ông ta nhất thời ứng phó không kịp!
Mắt thấy tam hồn lay động, mắt choáng mày hoa.
Ông ta hoảng hốt trong lòng, đột nhiên, lại nhìn thấy một bóng dáng.
Một bóng dáng già nua lưng còng.
Tấm lưng kia lặng lẽ không một tiếng động mà xuất hiện trước người ông ta.
Người này một tay xách theo một cái đèn lồng giấy trắng, ánh nến vững vàng, bàn tay khô gầy già cả còn lại nhấn một cái về phía trước.
Cũng chỉ là nhấn một cái.
Tam hồn đang tru lên của Biện Thành Vương cùng lúc tan vỡ, sinh cơ bị cắt đứt, rơi xuống trời cao ngay đương trường!
Thành chủ Thiên Phủ tìm được đường sống trong chỗ chết, lại nhất thời chấn động không nói nên lời.
Chờ ông ta tỉnh táo lại, bước chân của lão nhân lưng còng kia lại xoay chuyển, đã biến mất khỏi tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad