Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2106: Cơn lốc (3)

Chương 2106: Cơn lốc (3)
Lý Long Xuyên hắn ta dĩ nhiên không phải là người chỉ có thể bắn tên giết chết tiểu tốt.Từ sau lần thay phiên vào trận này, một doanh của hắn ta đã chém giết ba canh giờ.
Trong ba canh giờ, người hắn ta dẫn dắt thật giống như chỉ kết Phong Thi trận đơn giản, đông một búa, tây một búa trên chiến trường, dồn sức đánh vọt mạnh.
Nhưng trên thực tế, dưới sự xung kích nhìn như không chút mục đích của hắn ta, hai chiến trận vận chuyển tự nhiên của quân địch đã không ngừng điều chỉnh, không ngừng điều chỉnh, cuối cùng giao thoa đến cùng một chỗ.
Nếu chỉ vẻn vẹn như thế, lĩnh quân đối diện cũng là nhân vật thiên kiêu, có thể nhanh chóng điều chỉnh về.
Nhưng, lão tốt Tượng quốc bị kẹt ở biên giới của hai chiến trận bị một mũi tên bắn chết, thi thể còn đụng bay năm người...
Bên phía Lý Long Xuyên lại đơn giản thay đổi trận, áp sát, hai quân trận đối diện đồng loạt có xu thế đổ sụp!
Phải biết rằng trên chiến trường, có quân trận hay không là khái niệm hoàn toàn khác nhau. Bởi vì nó là giới hạn lực lượng giữa chiến sĩ thông thường và siêu phàm. Thân ở trong quân trận, xác phàm có thể địch lại với siêu phàm. Thoát khỏi quân trận, bao nhiêu người cũng không đủ cho tu sĩ siêu phàm tàn sát.
Thiên kiêu bên phía Cảnh quốc kinh hãi, cấp tốc điều chỉnh quân trận.
Chiến trận sắp đổ lại chưa đổ này rơi vào trong một đôi mắt sáng ngời.
Dưới lá cờ du long càn khôn dựng đứng, thiên kiêu Bồng Lai Đảo, Trần Toán, một mình lĩnh hai đội binh mã tổng cộng năm ngàn người, áp trận ở phía sau cùng.
Xuyên qua chiến trường gần mười vạn đại quân chém giết hỗn loạn, ánh mắt y có sự tỉnh táo nhìn rõ hết thảy.
Y thấy rõ biểu diễn của Lý Long Xuyên, nhìn thấy người này sau khi lôi kéo dài đến ba canh giờ, chỉ bắn một mũi tên giết chết một tiểu tốt, sau một lần biến trận đơn giản, tình hình cuộc chiến đã khác biệt!
Dưới điều động không ngừng nghỉ của Lý Long Xuyên, nơi đó đã là lỗ hổng của hai chiến trận phía Cảnh quốc, thậm chí có khả năng lan tràn rất rõ ràng. Nếu bị xé rách từ nơi này, toàn bộ chiến cuộc đều có nguy hiểm bị sụp đổ.
“Con cháu Thạch Môn Lý thị.” Trần Toán nhàn nhạt nghĩ đến.
“Mệnh Phó Thành nửa khắc đồng hồ sau dẫn người vào trận, mục tiêu là vị trí tốn tứ, không tiếc bất cứ giá nào, tử thủ vị trí tốn tứ, tốn ngũ.”
Không có gì có thể trốn khỏi ánh mắt của y, cũng không có sự gì vượt qua tính toán của y.
Cho nên, âm thanh của y rất bình tĩnh.
Nhưng âm thanh bình tĩnh này nhanh chóng nổi lên gợn sóng: “Không, hiện tại đi ngay!”
Y nhìn thấy gì?
Y nhìn thấy một doanh kia của Lý Long Xuyên, cực kỳ trôi chảy mà chia ra làm ba, kết thành ba trận hình đơn giản. Nhưng ba trận hình đơn giản này, sau khi thoáng điều hành, lập tức hình thành một chiến trận kinh khủng!
Loại chiến trận như vậy tuyệt đối không nên xuất hiện trong chiến tranh ở loại cấp bậc này. Bởi vì thiên kiêu hai bên đều không có nhiều thời gian quen thuộc sĩ tốt dưới tay mình, không có nhiều thời gian để huấn luyện, rèn luyện như vậy... Mà Lý Long Xuyên lại làm được!
Năng lực luyện binh lại là thứ yếu.
Hắn ta dùng ba trận hình đơn giản, chia tách chắp vá một binh trận vốn nên phức tạp.
Tuổi còn trẻ, đã có năng lực phân giải binh trận!
Kỳ quan (*quan vung cờ, truyền lệnh trong chiến tranh) nhanh chóng huy động lệnh kỳ, sửa chữa mệnh lệnh.
Tất cả bí thuật đều có khả năng bị phá giải. Binh sát xông lên, nguyên lực hỗn loạn, rất nhiều đạo thuật sẽ không dễ dàng thành hình. Trên chiến trường, kỳ lệnh vĩnh viễn là phương thức chỉ huy đáng tin cậy nhất.
“Để một đội của Từ Tam thoát khỏi giảo sát, lui về đến vị trí chấn ngũ. Cụ thể làm gì, chính hắn sẽ biết.” Trần Toán lại ra lệnh.
Kỳ quan vừa phát ra kỳ lệnh, mệnh lệnh của Trần Toán lại vang lên.
“Gọi Vương Khôn kéo chiến xa Hao Hổ lên, áp sát vị trí ly nhị, khi ta mệnh hắn công kích, thì hắn trực tiếp đụng tới!”
Sau khi liên tiếp phát ra ba quân lệnh, Trần Toán mới khe khẽ lắc đầu, rốt cục có tâm tư cảm thán một câu: “Ta nên nói, không hổ là hậu duệ của Tồi Thành Hầu sao?”
Quân khí được chế tạo trên đời này, lấy chiến xa cầm đầu. Chiến xa trong thiên hạ, lấy Sở quốc là hoàn mỹ nhất. Một xe năm người quả thực là chiến trận di động, hoàn toàn xứng đáng là đại sát khí.
Nhưng chiến xa Hao Hổ của Cảnh quốc cũng không thua Sở quốc bao nhiêu.
Trên chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên lần này, chỉ điều đến hai mươi chiếc, đều ở trong đội ngũ của Vương Khôn.
Trần Toán đặt cược lớn, muốn cường lực bóp chết con cháu Tồi Thành Hầu đột nhiên bắt đầu ra sức kia.
Chỉ tiếc, lúc này người điều khiển chiến xa Hao Hổ không phải là sĩ tốt mạnh của Cảnh quốc. Mặc dù những binh lính Tượng quốc này cũng được huấn luyện đột kích, nhưng vẫn không thể khống chế như ý...
Trong đầu hiện lên loại ý nghĩ như vậy, Trần Toán hờ hững nhìn xem chiến trường.
Trên chiến trường không ngừng chém giết, một tay Lý Long Xuyên nắm cung, một tay kéo dây cung, nhanh chân tiến lên. Nếu xem nhẹ những tiếng gào thảm thiết và hình tượng máu tanh, hắn ta không giống như đang sát phạt trên chiến trường, mà là đang ngồi chơi, đánh đàn trước đình nhà mình.
Quá tự tin, quá thong dong.
Giờ khắc này, Lý Long Xuyên lóng lánh mũi nhọn tuyệt không giống ngày thường.
“Trận nhất tiến lên!”
“Trận nhị đuổi theo!”
“Trận tam dời sang trái!”
Hắn ta vừa lên tiếng, vừa bắn mũi tên bay nhanh, điểm giết quân địch, đồng thời nhanh chóng chỉ đường cho sĩ tốt doanh mình.
Toái Giáp trận có sát lực cực mạnh, bị hắn ta phân giải thành trận nhất, trận nhị, trận tam đơn giản, cũng để sĩ tốt dưới trướng ghi nhớ kỹ trong mấy ngày chiến tranh này.
Kẻ toái giáp, phá hậu ngự của địch.
Ba trận hợp lại chính là Toái Giáp trận phiên bản thô ráp. Đây không được coi là trận nổi danh thiên hạ gì, nhưng trên chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên này, lại đủ để quét ngang phần lớn quân trận của đối thủ.
Hai quân trận đối diện còn đang trong quá trình điều chỉnh nhanh chóng, Toái Giáp trận bên phía hắn ta đã áp sát, xông lên phá vỡ!
“Trận nhất lui về!”
“Trận nhị xông lên trước!”
“Trận tam tụ lại bên phải!”
Sau khi liên tiếp phá hai trận, Lý Long Xuyên không lựa chọn mở rộng kết quả chiến đấu, mà lập tức điều chỉnh trận hình, cực kỳ hung ác vọt tới quân đội của Phó Thành Cảnh quốc đột nhiên tới từ phía trước bên trái.
Huyết khí của chiến sĩ kết thành Binh sát, quân trận đụng vào quân trận, Toái Giáp đụng nát Ngư Lân.
Chiến đao chém lên chiến đao, máu tươi bắn lên máu tươi.
Dưới Chúc Vi, hết thảy vết tích không chỗ che dấu.
Lý Long Xuyên kéo căng Khâu Sơn, một mũi tên bay ra như rồng vọt, gầm thét trực diện Phó Thành người khoác Toả Tử giáp! Phó Thành chỉ huy quân đội mà đến, vốn chuẩn bị tốt dĩ dật đãi lao*, không ngờ đối phương biến trận nhanh như vậy, công kích hung ác như thế... Không thể không nghiêng người nhường lối, tạm thời tránh mũi nhọn.
(*dĩ dật đãi lao: đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công)
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad