Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

1362 Chương 3903

1362 Chương 39031362 Chương 3903
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một khi Trang Cao Tiện thành công gài tang vật lên người Khương Vọng, thì cho dù cả thiên hạ có đuổi giết Khương Vọng đi chăng nữa, cũng không ai có thể nói được øì.
Phần khó nhất của nước cờ này chính là không biết cuối cùng Trang Cao Tiện sẽ có loại thủ đoạn kỳ dị như thế nào. Nhưng xem xét từ việc Mặc Kinh Vũ bỏ mình ở thành Bất Thục, Tội Quân bị Mặc môn bắt cóc, thì cho dù Khương Vọng có xuất hiện bên cạnh Lâm Chính Nhân hay không, hắn cũng có thể bị gài tang vật thành công.
Vậy chẳng lẽ không có cách nào để giải quyết nước cờ này hay sao?
Chưa chắc. Trên thế giới không có tình huống nào không thể giải quyết được, chỉ cần dự đoán được trước, thì sẽ có giải pháp. Đây cũng chính là lý do tại sao Trọng Huyền Béo muốn giữ Lâm Chính Nhân lại.
Có một giải pháp đơn giản nhất cho nước cờ này —— đó là, trong toàn bộ thời gian Lâm Chính Nhân xuất sứ đi Tượng quốc, Khương Vọng có thể chứng minh bản thân chưa từng nhìn thấy Lâm Chính Nhân, hoàn toàn không có khả năng giết người.
Theo ý tưởng của Trọng Huyền Thắng, ban đầu hắn ta vốn định dùng danh nghĩa Đại Te Bác Vọng hầu, đích thân tới Tinh Nguyệt nguyên, sau đó ở lại đây mười ngày nửa tháng, tự bản thân làm bằng chứng cho Khương Vọng. Để xem Trang Cao Tiện có dám nói Đại Tê Bác Vọng hầu nói dối hay không!
Tuy nhiên, xét thấy việc tu luyện của Trọng Huyền Thắng đang ở thời điểm quan trọng, Khương Vọng đã lựa chọn viết thư cho Tịnh Lễ, yêu cầu hắn ta tới tửu lâu Bạch Ngọc Kinh ở hai ngày.
Một là thân phận của Tịnh Lễ rất có sức thuyết phục.
Hai là, xét về nhận thức thế tục, Tịnh Lễ kiểu gì cũng đáng tin hơn Trọng Huyền Thắng. Gần như không có một ai có thể tin rằng Tịnh Lễ đang nói dối, cũng như việc có lẽ cũng chẳng ai tin Trọng Huyền Thắng là người thành thực...
“Không có gì” Người nam tử ngồi cạnh cửa sổ rất có giáo dưỡng nói: “Ta là không mời mà tới, lại còn liều lĩnh mở miệng, tiểu thánh tăng cảnh giác một chút cũng là điều dễ hiểu”
“Mở tửu lâu chính là muốn nghênh đón quan khách từ bốn phương tám hướng, hoan nghênh mọi người không mời nhưng vẫn ghé thăm!” Khương Vọng vốn muốn nói ta sẽ thanh toán hóa đơn cho bàn của người, mượn nó để kết giao thêm một người bằng hữu. Nhưng khi hắn cân nhắc đến giá cả cao ngất ngưởng của tờ hóa đơn này, hắn quyết định tạm thời chưa kết giao với người bằng hữu này, chỉ cười nói: “Không biết quý tính đại danh của các hạ là g2 Chúng ta hôm nay cũng tính là có quen biết rồi!”
Người nam tử ngồi dựa vào cửa sổ hơi cúi đầu, vô cùng lễ độ nói: “Ta tên là Hí Mệnh” Tịnh Lễ vốn đã lắc lư ở Tỉnh Nguyệt nguyên một thời gian, âm thầm bảo vệ sư đệ thân ái của hắn ta. Sau khi nhận được thư, hắn ta nhanh chóng cuộn chăn đệm lên, điên cuồng chạy tới cửa. Sau đó hắn ta thấy cái tên nam tử dựa vào cửa sổ kia rất có tính uy hiếp, nên mới lặng lẽ để mắt thay cho sư đệ của mình.
Lúc này, hắn ta ực ực uống hết bát nước kia, cầm bánh bao đứng dậy nói: “Được rồi được rồi, các ngươi cũng đã quen biết rồi.” Hắn bước nhanh về phía Khương Vọng: “Sư đệ, có phải ngươi đang bận chuyện gì đúng không? Cứ bận việc của ngươi trước đi.” Khương Vọng liền chắp tay chào người thương nhân có tên Hí Mệnh này: “Vậy ta xin phép đi trước, Hí Mệnh huynh mời từ từ dùng bữa, Bạch Ngọc Kinh luôn hoan nghênh ngươi tới đây mỗi ngày."
Hí Mệnh mỉm cười nâng ly rượu lên, không nói thêm câu gì.
Khương Vọng và Tịnh Lễ sóng vai bước xuống lâu dưới.
“Sao ngươi lại mang theo chăn gối?” Khương Vọng có chút buồn cười hỏi.
Tinh Lễ lịch sự cắn bánh bao, nhìn trông giống hệt như một con chuột lang hói đầu, chớp chớp mắt nói: “Không phải nói muốn ở cùng ngươi một thời gian hay sao?” Khương Vọng phách lối nói: “Ta mở một tử lâu lớn như vậy, ngày nào cũng thu được không biết bao nhiêu kim tiền, giàu có như vậy, chẳng lẽ lại thiếu một tấm chăn đệm cho ngươi hay sao?”
Tịnh Lễ chỉ hắc hắc cười, tiến tới bên tai hắn truyền âm nói: “Sư phụ nói, ai lén lút đến gần ngươi thì đều là người xấu, nói ta cứ tùy tiện đánh, chắc chắn không sai. Cái tên kêu Hí Mệnh kia, chắc chắn không phải là người tốt. Ngươi phải cẩn thận hơn nữa đi, ngươi quá đơn thuần rồi!”
Khương Vọng từ từ đi xuống lâu: “Yên tâm, ta sẽ chú ý nhiều hơn, ngươi cũng nên cần thận một chút, đừng có chuyện gì cũng nghe lời như thế, lão sư phụ của ngươi toàn lừa ngươi không đấy”
“Ngươi đang nói linh tỉnh gì thế” Tịnh Lễ trợn mắt nhìn hắn: “Sư phụ mới không lừa gạt chúng ta đâu!”
“Được được được.” Khương Vọng vội vàng xin lỗi, cầu xin tha thứ: “Ta lỡ lời, nói sai TÔI. Tịnh Lễ cũng sẽ không thực sự tức giận với sư đệ của mình, hắn ta lại cười hì hì nói: “Sư đệ, tửu lâu của ngươi thật lớn a, ngươi đúng là có đầu óc làm ăn! Ta sẽ ở phòng nào á?” Khương Vọng thuận miệng nói: “Ngươi ở cùng ta”
Tịnh Lễ cười càng rực rõ hơn: “Được rồi.!” Hai người đi xuống lâu một.
Bạch Ngọc Hà ngồi sau quây tính tiền, cắm đầu tính toán sổ sách, phớt lờ ánh mắt của một nhóm các đại cô nương tiểu tức phụ. Lâm Tiện đang chẻ củi ở sân sau, bày ra những đường cong của cơ bắp, mang lại cho y một vẻ đẹp rắn rồi, cộng thêm gương mặt trẻ trung cương nghị, khiến y có một loại mị lực đặc biệt tương phản. Sau lưng y dựng một tấm bảng gỗ, phía trên viết: “Nhà vệ sinh không có ở đây, còn chỗ trên lâu, đồ ăn xin hỏi hậu trù, rượu sẽ được người phục vụ mang đến” “Nhà ve sinh không có ở đây, còn chỗ trên lầu, đồ ăn xin hỏi hậu trù, rượu sẽ được người phục vụ mang đến”
Luôn có một vài vị đại thẩm ăn mặc trang điểm lộng lẫy đi lạc đường tới hậu viện. Y không khỏi cảm thấy phiền phức.
Tên phụ bếp hạ độc đã bị trói trong kho củi, chờ Khương Vọng tới xử lý.
Khương Vọng đang định đi tới nhìn tên sát thủ tội nghiệp kia, nhưng không biết hôm nay là ngày gì, lại có thêm một vị khách khác vừa khéo tới thăm —— hoặc cũng có thể nói, người này đã đi qua đi lại trên đường phố bên ngoài khá lâu, vừa nhìn thấy Khương Vọng, liền lập tức bước vào.
Đây là một vị nữ tử có khuôn mặt trái xoan, đường nét khuôn mặt vô cùng tỉnh xảo, trên thân mặc một bộ võ phục, trông giống như một đóa sen ngọc mới được hải lên, bản thân nàng ta đã là một ví dụ thực tế cho thứ gọi là duyên dáng yêu kiều.
Nhưng hai thanh song kiếm treo ở thắt lưng và sự quyết tâm giữa hai hàng lông mày, lại đem đến cho nàng ta một chút sát khí tuyệt đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad