Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1276: Đối mặt

Chương 1276: Đối mặt
Vào lúc này, mấy chục người liên tiếp lên tiếng, thanh thế to lớn, ai ai cũng cầm viết viết, từng cuộn giấy bay lên, lập tức bao trùm bầu không khí của toàn bộ đài Thiên Thai.
Việc Hải tộc tiến bộ là một sự thật rõ ràng. Chiến đấu chống lại Hải tộc đã là đại thế chung của Nhân tộc. Nhìn từ mặt sáng, tham gia Trấn Hải Minh là lợi nhiều hơn hại.
Rõ ràng, Điếu Hải Lâu đã bí mật chuẩn bị rất nhiều cho ngày hôm nay. Ngay cả việc bó tay trước kế hoạch lấn lướt từng bước của Tề quốc cũng chỉ là thuật che mắt.
Bọn họ âm thầm bày mưu bao lâu, trả giá bao nhiêu, thuyết phục bao nhiêu người, thì thật khó mà biết được.
Nhưng những người có mắt và có tai thì đều có thể nhìn thấy, nghe thấy được, giờ phút này, việc lập liên minh trên đài Thiên Nhai đã là một hô trăm ứng!
Nhất thời, trên toàn bộ đài Thiên Nhai, chỉ có Dương Cốc và đảo Quyết Minh, cũng như những thế lực phụ thuộc rõ ràng vào họ, vẫn chưa bày tỏ quan điểm của mình. Hầu hết các lực lượng trung lập ban đầu đều đã biểu lộ khuynh hướng.
Việc thành lập Trấn Hải Minh là xu hướng chung và không thể ngăn cản được.
Thậm chí có thể nói rằng tại thời điểm này, Trấn Hải Minh đã được thành lập. Vì nó đã được hầu hết các thế lực ở quần đảo ven biển công nhận.
Sau đó Nguy Tầm mới đặc biệt nhìn về phía Dương Phụng và Kỳ Tiếu: "Hai người đại diện là Dương Cốc và Đảo Quyết Minh đều ở đây, cũng không ngại bày tỏ thái độ."
Giọng nói vẫn đều đều như vậy, ánh mắt vẫn bình thản như vậy.
Nhưng giữa lòng bàn tay, thế giới đã thay đổi.
Ông nói thêm: "Hoặc là chứng kiến"
Hàm ý trong lời nói rất rõ ràng-Hoặc tham gia Trấn Hải Minh, hoặc chỉ bàng quan giương mắt nhìn Trấn Hải Minh thành lập, trực tiếp bị loại khỏi vòng kết nối của hải dân, không còn sự lựa chọn nào khác.
Bích Châu bà bà đã canh gác bên ngoài hòn đảo nổi duy nhất ở khu vực Đinh Mùi trong ba ngày ba đêm.
Tuy Mê Giới không có mặt trời nhưng có ngày và đêm, ban ngày là một mảng trắng xóa mênh mông, ban đêm là một mảng tối đen mù mịt.
Các tu sĩ Nội Phủ thường chỉ có thể chống cự sự ảnh hưởng của đị hóa khoảng hai ngày là phải quay trở lại đảo để tu chỉnh. Dù có hái được hạt giống thần thông, Nội Phủ được ánh sáng thần thông chiếu rọi thì cũng chỉ chống cự được ba ngày.
Suy cho cùng không có tỉnh quang hộ thể, không thể chống lại sự dị hóa của Mê Giới quá lâu.
Nhưng đã ba ngày ba đêm, bà ta vẫn không đợi được mục tiêu.
Đám cá nhỏ của bà ta đang lặng lẽ bơi xung quanh, bao quanh toàn bộ hòn đảo nổi. Chỉ cần có phát hiện, bà ta sẽ lập tức ra tay ngay, thế như sét đánh, Khương Vọng không khả năng lên vào.
Bà ta duy trì sự kiên nhẫn tối đa, từ đầu đến cuối không hề rời đi, nhưng vẫn không đợi được kết quả tốt nhất.
Mặc dù khu vực Đinh Mùi chỉ là một trong nhiều khu vực được biết đến trong Mê Giới, nhưng nó cũng có mấy nghìn dặm. Việc tìm được ai đó trong một khu vực rộng lớn như vậy, nhất là còn có thể bị Hải tộc quấy nhiễu bất cú lúc nào, quả thực là một việc vô cùng khó khăn.
Vì vậy, từ đầu bà ta đã lựa chọn canh giữ hòn đảo nổi, bởi vì đó là sự lựa chọn tốt nhất.
Nhưng lúc này nói như vậy cũng vô nghĩa, Khương Vọng cuối cùng cũng không có xuất hiện. Nhận định của bà ta đã sai.
Bây giờ có bốn khả năng.
Một là Khương Vọng đã hoàn thành rửa tội, rời khỏi Mê Giới, khả năng này cực kỳ nhỏ. Giết 100 Hải tộc cấp Thống Soái trong ba ngày, ngay cả bà ta cũng không thể làm được.
Hai là Khương Vọng không muốn giao thủ với bà ta, nên chạy sang khu vực khác, khả năng này cũng không cao lắm, bởi vì đường xa, nói không chừng chưa chạy tới thì đã bị dị hóa rồi.
Thứ ba là Khương Vọng có cách khác có thể không bị ảnh hưởng bởi dị hóa, cho nên vẫn đang đi tìm Hải tộc khiêu chiến. Với kinh nghiệm của bà ta, tuy cách đó vốn không tồn tại, nhưng Tề quốc là nước lớn nghiệp lớn, nói không chừng có pháp môn độc đáo không muốn cho người ta biết.
Khả năng thứ tư là Khương Vọng có thể phách hơn người, đạo nguyên khống chế tinh tế, có thể chống cự dị hóa lâu hơn, trong tình huống này này trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ tẩy tội liền rời đi, mới chính là lựa chọn tốt nhất.
Không còn cách nào khác, dù có mò kim đáy bể, bây giờ cũng chỉ còn cách đi tìm thôi.
Đành phải gửi hi vọng ở việc Khương Vọng không có rời đi.
Vốn muốn mượn cơ hội phe phái hành động, vì chính mình mà tranh được tài nguyên sung túc, thành tựu Thần Lâm, kết quả lại thua đến trắng tay, chỉ có thể mò kim đáy biển ở Mê Giới. Bích Châu bà bà nghĩ đến đây liền thi triển ấn quyết, những con cá nhỏ đang ẩn nấp xung quanh hòn đảo nổi, đượg sung làm "đôi mắt" lần lượt bơi ra.
Trong Mê Giới, những loài cá nhỏ này rất dễ gặp nguy hiểm. Tổn thất phải chịu có thể khiến người ta vô cùng xót, nhưng nếu bắt được Khương Vọng thì mọi chuyện đều dễ xử lý.
Một con hải thú hình ếch, bụng to, da xanh mắt đỏ, nhảy cao lên, nhảy qua vài chục trượng mới đáp xuống. Đôi mắt đỏ lồi ra quay trái quay phải, có vẻ như đang đi lang thang không mục đích, nhưng chúng không bao giờ vượt quá một phạm vi chung.
Trên đầu nó có một cặp sừng cong như của trâu nước, chính là con Hải thú đã được tên Hải tộc đầu trọc kia cưỡi, sau đó thì đã bị Khương Vọng bắt lại.
Trong đôi mắt đỏ hoe hiện ra một bà lão tóc bạc trắng bệch, chống gậy chậm rãi đi tới.
Bản năng muốn ăn tươi nuốt sống trong người nó bị thúc dục, nhưng nó không hiểu rằng đối thủ yếu đuối trước mặt không phải là kẻ mà nó có thể địch lại được.
Tuy nhiên, con Nặc Xà màu đen ẩn trong cơ thể nó lại nhìn thấy rõ ràng.
Phát hiện mục tiêu!
Con Nặc Xà màu đen trực tiếp buông bỏ khống chế bản năng của con hải thú hình ếch.
Thế là nó nhảy lên cao, bắt đầu bắn vọt từ một khoảng cách xa, lao vụt tới, xông về phía bà lão gầy guộc.
Vẫn trên không trung, trước khi rơi xuống, thì có một con cá đuôi đỏ đang bơi trước mặt nó - so với kích thước của ếch mắt đỏ, con cá này quả thực nhỏ bé chưa bằng lòng bàn tay.
Nhưng con cá đỏ chỉ vẫy đuôi, lao vào mắt trái của con hải thú hình ếch, nuốt chửng nhãn cầu màu hồng bảo thạch của nó, rồi chưi vào trong thân nói Con hải thú hình ếch há miệng, chưa kịp cất tiếng gào thảm thiết thì nó đã ngã xuống.
Nó ngã xuống không lâu, lại phải chật vật đứng lên. Con mắt trái trống rỗng vẫn còn rỉ máu, nhưng nó lại xoay người lại, ngoan ngoãn mặc cho bà lão tóc trắng đó đang chậm rãi tiến về phía nó, đứng lên người nó.
Nó loạng choạng về phía trước, lúc đầu hơi đờ đẫn nhưng đã từ từ thành thạo.
Không ai có thể nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này.
Chỉ là trong cơ thể nó, có một con Nặc Xà màu đen từ từ tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad