Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3473. Đáng tiếc khi đó, ngươi đã không tồn tại



Chương 3473. Đáng tiếc khi đó, ngươi đã không tồn tại




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Nay gặp Thần Lâm tuyệt đỉnh kiếm thuật, quả thực sảng khoái!" Lộc Thất Lang thét dài, sự chán nản khi bỏ dở thần anh bị quét sạch, hắn ta không nhịn được mà thi triển hết sở học cả đời, kiếm thuật không ngừng dâng cao.
Tia kiếm khắp nơi chợt biến mất.
Khương Vọng cuộn người nhảy lên, cả người co thành một đoàn kiếm tròn, ngăn kiếm quang vô tận ở bên ngoài thân, dưới sự thúc đẩy của gợn sóng kiếm quang, đột nhiên chuyển hướng. Tốc độ tăng lên đến cực hạn, nhanh chóng lao đến trước Linh Hi Hoa mới miễn cưỡng xuyên qua khỏi biển mây!
Cứ như vậy, đột nhiên xông thẳng đến trước Linh Hi Hoa vừa mới thoát ra, tứ chi trải rộng, đứng thành chữ Nhân giữa thiên địa, chém ra Nhân Tự Kiếm.
Nếu đổi lại là ở trong một hoàn cảnh khác, nếu như ở trong lôi đài nào đó, Khương Vọng đương nhiên sẽ không ngại việc tranh sát kiếm thuật cực hạn với Lộc Thất Lang, tìm đến điểm cuối của kiếm thuật trong cảnh này.
Nhưng bây giờ mạng sống như treo trên sợi tóc, còn nói gì đến việc nâng cao kiếm thuật?
Lộc Thất Lang có tư cách này nhưng hắn không có!
Linh Hi Hoa tự hỏi, lúc trước, trong chiến đấu, hắn ta không làm gì sai, hắn ta cũng căn cứ vào biến hóa trong chiến đấu đưa ra phản ứng thỏa đáng nhất, là do bản thân Thử Già Lam không phản ứng kịp nên mới bị Khương Vọng nắm lấy cơ hội, đó là vấn đề của Thử Già Lam.
Thế nhưng không thể chắc chắn được rằng, có những kẻ rắp tâm khác sẽ không giội nước bẩn lên người hắn ta. Dù nói thế nào, dù cảm xúc trong lòng phức tạp cỡ nào, đại đạo của Linh phụ đã thông, Linh tộc chắc chắn sẽ bắt đầu hành tẩu trong trời đất, dù sao hắn ta cũng muốn dùng thân phận Linh tộc đi lên phía trước...
Vậy nên hắn ta vẫn phải làm gì đó để chứng minh bản thân mình —— tốt nhất là lấy được cái đầu của Khương Vọng.
Mặc dù tốc độ xuyên qua biển mây của hắn ta không nhanh bằng Lộc Thất Lang, nhưng cũng mang theo quyết tâm rất lớn, chỉ chờ Lộc Thất Lang, Chu Lan Nhược ra tay rồi thì sẽ dốc toàn lực xuất thủ.
Nhưng, cho dù là ở trong thế giới Thần Tiêu có vô hạn khả năng này, hắn ta cũng không thể nào lường trước được khả năng hiện giờ ——
Là Khương Vọng dốc toàn lực ra tay với hắn ta trước!
Trên người bị thương nặng, chật vật chạy trốn, thế nhưng trong thời khắc mấu chốt lại thẳng hướng về phía hắn t!
Kiếm thế này mãnh liệt như Nhân triều (biển người).
Linh Hi Hoa mới ra khỏi biển mây, liền đụng vào biển người mênh mông đang xô trào về phía mình!
Đôi cốt mâu ngăn trở trước người theo bản năng, linh diễm màu đen dệt thành một tấm màn lớn.
Nhưng bên trên lưỡi kiếm kia lại lướt qua một tuyến lửa đỏ rực, thanh trường kiếm sáng như tuyết rơi vào tấm màn linh diễm, chỉ nghe một tiếng xé vải vang lên, tốc độ tiến tới kinh khủng của nó chẳng hề bị ngăn trở chút nào!
Rõ ràng lúc trước Khương Vọng chân đạp Tam Muội Chân Hỏa, giẫm lên Thiên Kiếp Linh Võng cũng không hề làm tổn hao nó chút nào.
Rõ ràng lúc trước linh diễm cùng Tam Muội Chân Hỏa còn có thể giằng co ngang ngửa với nhau, thế mà một tấm màn linh diễm thuần túy bây giờ lại bị đốt diệt chỉ trong nháy mắt?
Trong nháy mắt này, Linh Hi Hoa ý thức được, lúc trước, trong khi đang liều mạng tranh đấu, Khương Vọng vẫn còn thiết hạ một cạm bẫy mang tính dẫn dắt. Đối thủ đáng sợ này, rõ ràng đã thấy rõ linh diễm, có thể tùy tiện đánh tan linh diễm như khi đốt diệt phòng ngự của Dương Dũ, thế nhưng vẫn cố ý giằng co, chính là vì giờ phút này ——
Kẻ này muốn giết hắn ta, chứ không phải chỉ là chiếm thế thượng phong trong chốc lát hay cướp đoạt chút ưu thế!
Hắn ta nghĩ đến đây, bản thân đã phải đối diện với sợ hãi do trực diện sinh tử, tại thời khắc này, cốt mâu trên nửa người của hắn ta vọt lên, thoát ra khỏi cơ thể, bốc cháy trong gió. Những chiếc cốt mấu quăng lên giống như mưa rào, điên cuồng đánh về bốn phương tám hướng.
Hòa thượng áo xanh, sương trắng khoác vai kia xé rách diễm màn mà đến, trường kiếm ra khỏi vỏ chẳng khác nào sát thần! Trong hoàn cảnh nghênh đón hỏa cốt mâu đến từ bốn phương tám hướng như mưa rào, vẫn thẳng tiến không lùi!
Soạt!
Một cây cốt mâu xuyên qua bụng, có một đốm lửa tàn bay ra ngoài thân.
Đau đớn do linh diễm đồng thời thiêu đốt cả thân cùng hồn khiến cho trán Khương Vọng không nhịn được mà nổi gân xanh.
Nhưng là do hắn cố ý rơi vào phương vị này, lựa chọn bị một cây cốt mâu này xuyên qua bụng, lựa chọn chịu đựng sự thống khổ do linh diễm thiêu đốt này, để hoàn thành kế hoạch đã định trước!
Trường Tương Tư quấn quanh một tuyến lửa, cứ như vậy chém ngang một kiếm, xuyên qua eo Linh Hi Hoa!
Ở thời khắc mấu chốt này, Linh Hi Hoa cũng cho thấy năng lực phản ứng đỉnh cấp, thân thể của hắn ta nổ tung, nổ thành một đoàn ma vụ màu đen.
Hỏa kiếm chém ngang qua, trong nháy mắt đã trảm diệt một lượng lớn ma vụ nhưng dù sao vẫn để sót một phần.
Có điều, hiện tại Khương Vọng đã không thể bù thêm một kiếm, hắn chỉ thầm nói đáng tiếc, rồi cố nén đau nhức, nhanh chóng lấy Tam Muội Chân Hỏa đốt cháy linh diễm ở phần bụng, lao thẳng về phía trước, bay nhanh về chỗ cao, lại xông vào biển mây kim sắc. Vừa lúc tránh được một kiếm xuyên tim của Lộc Thất Lang!
Đám ma vụ còn sót lại tụ thành Linh Hi Hoa sắc mặt trắng bệt, đến cả lơ lửng cũng không vững, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi bay thấp về phía dưới đường núi.
Lộc Thất Lang cũng theo sát, bay xuyên qua biển mây, kiếm âm cuồn cuộn: "Thiên kiêu Nhân tộc không dám đấu kiếm cùng ta sao?"
Bên trong biển mây kim sắc, truyền đến lôi âm kiềm nén: "Lúc nào ngươi đến Lâm Truy, ta tất đốt hương trúc đài, đấu kiếm với ngươi. Đấu đủ một trăm ngày!"
Lôi âm phạt tai, Lộc Thất Lang lấy kiếm chỉ cắt vỡ. Thần lực cuồn cuộn, phân thành dòng trước người hắn ta, chỉ có một tiếng thở dài đáp lại thiên kiêu Nhân tộc: "Ta cũng muốn vậy! Đáng tiếc khi đó, ngươi đã không tồn tại!" Hết chương 3473.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad