Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3187 - Thần minh chiêu tích (2)



Chương 3187 - Thần minh chiêu tích (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc Miêu Ngọc Chi vừa có thai, Bảo phủ liền tuyển chọn năm người nhũ mẫu. Ăn ở đều có người lưu ý, mỗi ngày dùng sơ thực cũng khác nhau, tất cả đều là do ngự y có thâm niên lâu năm tỉ mỉ điều phối. Để sau khi Tiểu Huyền Kính ra đời, mỗi ngày đều có được sữa có linh khí với khẩu vị khác biệt mà uống. Nuôi hài tử như vậy sẽ giảm thiểu khả năng không thể khai mạch.
Đương nhiên, đây chỉ là biện pháp danh môn thế gia nâng cao chất lượng cho con em nhà mình. Còn việc tu hành chung quy vẫn là quá trình bản thân tự thăm dò. Ví dụ như, hạng người giống Liễu Huyền Hổ, không đẩy được Thiên Địa môn thì vẫn không đẩy được.
Ngoại trừ có nguồn sữa khỏe mạnh ra, nhũ mẫu là người luôn làm bạn bên cạnh hài nhi, nên phải có tố dưỡng đầy đủ. Mỗi tiếng nói cử động đều phải hợp lễ.
Người nhũ mẫu này, tùy tiện ôm hài tử vào trong linh đường, là vô cùng thất lễ, đương nhiên không thể giữ lại.
Miêu Ngọc Chi ôm hài tử đứng ở trong linh đường Bảo Trọng Thanh, cũng không nói gì thêm, chỉ là đưa gương mặt tái nhợt gầy yếu đến gần tã lót, nhẹ nhàng vuốt ve...
...
"Bảo Huyền Kính, Bảo Huyền Kính."
Xe ngựa nhanh chóng rời khỏi phủ Sóc Phương Bá, Trọng Huyền Thắng dựa vào một bên cửa sổ, cảm khái nói: "Vương hầu tướng lĩnh ai không ghen? Trăm ngàn năm qua đâu phải việc hiếm hoi gì."
"Đúng vậy." Khương Vọng ngồi ở đối diện, cũng phụ họa thở dài: "Hai huynh đệ Bảo gia giằng co, cuối cùng Bảo gia này không rơi vào tay Bảo Bá Chiêu, cũng không rơi vào tay Bảo Trọng Thanh. Không biết, sau khi Bảo Huyền Kính lớn lên sẽ đối đãi với đoạn chuyện xưa này như thế nào."
"Ý gì?" Trọng Huyền Thắng cười: "Bá phụ anh dũng, phụ thân anh hùng, gia tộc vinh dự... Thế hệ danh môn, trung liệt chi phủ!"
Khương Vọng như có điều suy nghĩ: "Đối với rất nhiều người mà nói, ý nghĩa của việc soạn sử có lẽ chính là ở đây. Bởi vậy, càng thêm thấy sự vĩ đại của Tư Mã tiên sinh."
"Huynh ngược lại càng lúc càng hiểu về sử nhỉ." Trọng Huyền Thắng cười nhạo nói: "Hai ngày nữa lại phải tiến cung trả bài à? Đọc đến đâu rồi?"
Khương Vọng bỏ qua đề tài này, chỉ khẽ nói: "Cái tên Bảo Huyền Kính này cũng rất thú vị, hiện tại cũng thiên chân khả ái. Hi vọng về sau đứa bé này sẽ có tài năng hơn phụ thân mình, đồng thời đừng không có điểm mấu chốt như phụ thân nó."
Trọng Huyền Thắng nói: "Ý nghĩa của cái tên này, huynh cũng chưa chân chính cảm nhận được."
"Sao lại nói vậy?"
Trọng Huyền Thắng nhẹ nhàng đẩy một góc cửa sổ xe ra, nhìn phủ Sóc Phương Bá dần dần biến mất trong tầm mắt ở nơi xa, thở dài: "Cái gọi là "Huyền kính độc giám, thần minh chiêu tích", lấy cái tên này cho con trai của Bảo Trọng Thanh, sự hoài niệm về Trưởng tử của Bảo chân nhân đã lộ lộ."
Khương Vọng nhất thời im lặng.
Bên trong xe ngựa đang di chuyển ổn định, Trọng Huyền Thắng bỗng nói: "Vọng ca nhi à, cũng nên tính đến việc hôn nhân rồi. Người ta đã vội vàng muốn huynh làm cha, huynh còn không vội sao được?"
Khương Vọng liếc hắn ta một cái: "Ta phát hiện đám người đã thành thân như các huynh đặc biệt thích thúc giục người khác. Cẩu đại hộ cũng như thế, sau khi đính hôn với Ôn cô nương xong, liền thường xuyên thích bắt cầu giật dây cho ta. Sao hả, bản thân mình không thể đi dạo tứ đại danh quán, không thể lại có tuyết nguyệt phong hoa liền muốn lôi hết người trong thiên hạ xuống nước?"
Nói đến Yến hiền huynh, tài vận bức người như y cũng đã từng xếp hạng thứ ba trên Mỹ Nam Bảng Lâm Truy. Nhiều năm qua địa vị vẫn luôn vững chắc, dù là có vô số mỹ nam tới lui, y cũng vẫn không bị xê dịch. Nhưng sau khi định ra hôn ước với Ôn Đinh Lan, lại gánh trên lưng cái danh phụ lòng, bị Khương Vô Ưu đuổi đánh khắp Lâm Truy, xếp hạng liền rớt dốc không phanh... Bây giờ đã quang vinh ngã ra bảng danh sách.
Cùng Trọng Huyền Thắng được gọi là Mỹ Nam Bảng Lâm Truy di châu chi tiếc. ( Trọng Huyền Thắng tự xưng).
Đối với việc người họ Khương nào đó lên án, Trọng Huyền Thắng khịt mũi coi thường: "Huynh đi dạo tứ đại danh quán không phải cũng chỉ ngồi tu hành sao? Đi hay không thì khác gì?"
"Huynh biết cái gì!" Khương Vọng khinh thường: "Nên tu hành thì tu hành, nên chơi đùa thì chơi đùa, cả đời bản Hầu không thua người khác! Ta đến Thần Ân Miếu ở Mục quốc, chuyện trò vui vẻ với Vũ Văn Đạc! Trong nhà còn nuôi một đống mỹ nhân, trở về liền cho các nàng khiêu vũ để thưởng thức!"
"Nói lời nhớ giữ lời!" Ánh mắt Trọng Huyền Thắng sáng lên, vỗ đùi: "Đi! Đi ngay bây giờ!"
Hắn ta đã sớm cảm thấy hứng thú với đám vũ nữ trong phủ Võ An Hầu kia, đã sớm muốn thưởng thức một phen. Nghe nói là được mang từ đất Sở đến Mục quốc, lại bị xem như đại lễ đưa tới Lâm Truy.
Có điều, vì họ Khương hay xa nhà, lúc hồi phủ lại luôn bận chuyện nọ chuyện kia nên hắn ta vẫn luôn chưa tìm được thời cơ thích hợp.
Dịch Thập Tứ vẫn luôn im lặng nghe hai người trào phúng nhau, bây giờ vẫn không nói lời nào nhưng nụ cười trên mặt đã biến mất.
"Huynh đi cho ta!"
Trọng Huyền Thắng nhấc chân đạp Khương Vọng: "Đồ không đứng đắn nhà huynh, bây giờ đi ngay đi! Thưởng thức ca mua của huynh đi, sống trong vàng son ngợp trời của huynh đi! Đừng có ở lỳ trong xe ngựa của ta nữa!"
Nếu không phải có Thập Tứ ở đây, Khương Vọng chắc chắn Trọng Huyền Thắng đá xong một cước này, sẽ ngã đến rất khó coi.
Đáng tiếc Thập Tứ ở đây, hắn chỉ có thể cắn răng xuống xe.
...
"Gió thu cuốn mây bay, cỏ cây vàng rơi, nhạn bay về phương nam.
Lan có tú, cúc có phương, nhớ giai nhân không thể quên..."
Trong phủ Võ An Hầu, tiếng ca uyển chuyển, dáng múa nhanh nhẹn.
Nhóm mua được mang về thảo nguyên, hôm nay mới xem như có đất dụng võ.
Nói nghe Sở ca, liền nghe Sở ca.
Nói thưởng Sở múa, liền thưởng Sở múa.
Giờ khắc này, Võ An Hầu chính là có lực lượng để hoành hành ngang dọc. Nói là tùy tâm sở dục ở Tề quốc có lẽ có hơi quá phận nhưng chuyện có thể khiến hắn khó xử cũng không xem là nhiều.
Giống như giờ phút này, hắn và Bác Vọng Hầu trào phúng lẫn nhau xong, hồi phủ liền mở đèn màu, thưởng ca múa...
Đồng thời tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh.
Có thể nói tu hành không hề gián đoạn, là chủ nhân của thời gian.
Gần đây Thái Hư Huyễn Cảnh có biến hóa rất trọng yếu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad