Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2337: Hạp Thiên (1)

Ở trong thế giới tu hành bao la vô tận này, sự ngừng lại của không gian, thật sự không phải là một biểu hiện đáng sợ.
Bởi vì đối với rất nhiều người tu hành mà nói, không gian của bản thân không phải là một bức bình phong không thể phá vỡ. Nhờ vào tác dụng của các loại thần thông và bí pháp cường đại, rất nhiều tu sĩ đều có thể đánh vỡ không gian.
Nhưng dưới sự khống chế của thần thông Hạp Thiên, không gian bất động quả thật vô cùng đáng sợ!
Nếu như đem so sánh cường độ của không gian tựa như một cánh cửa. Vốn là cửa đang khép hờ, rất nhiều người nhẹ nhàng đẩy một cái liền có thể đi ra ngoài.
Nhưng là bây giờ, cánh cửa này đã bị khóa lại.
Hơn nữa lại còn đổi thành cánh cửa sắt vô cùng lớn, khóa lại bằng khóa tướng quân!
Tất nhiên tác dụng bất động không gian của thần thông Hạp Thiên, vẫn chịu sự hạn chế của tu vi. Thực lực của đối thủ sẽ ảnh hưởng đến cường độ cũng như thời gian có thể kéo dài của sự bất động không gian. Nhưng cho dù là sự tồn tại vô địch ở Ngoại Lâu Cảnh như Đấu Chiêu, thì cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi sự ảnh hưởng của thần thông Hạp Thiên, bị định ngay tại chỗ.
Một môn thần thông tuyệt đỉnh được ẩn giấu lâu đến như vậy, lại bị bại lộ ở Sơn Hải Cảnh như thế này, có đáng giá hay không?
Nó có nên có một sự ra mắt hoành tráng khiến người khác kinh ngạc hơn, có một thời cơ thích hợp hơn, để thu lấy càng nhiều thu hoạch hơn không?
Phải biết rằng Khuất Thuấn Hoa vì muốn ẩn giấu môn thần thông này mà nàng ta đã buông tha cả cơ hội tham gia Hoàng Hà Hội!
Đến cả toàn bộ Khuất gia cũng không mấy ai biết đến điều này, thật sự là ẩn giấu đã sâu lại càng sâu.
Nhưng Tả Quang Thù đang ở ngay bên cạnh nàng ta.
Ba phần thần hồn bản nguyên đang ở trước mắt...
Còn có cái gì có đáng giá hay không chứ ?
Giống như khi Thiên Nữ của nàng ta vừa bị đánh vỡ nát, Tả Quang thù liền ngay lập tức đưa Thần Xa tới, đạo thuật loạn vũ như thủy triều dâng lên.
Sự hồi đáp lại tình yêu trong đời này của Khuẩn Thuấn Hoa.
Nhất định phải nhiều hơn những gì mà Tả Quang Thù cho nàng ta!
Cho nên nàng ta đi về trước.
Vào giờ phút này.
Không gian đã ngừng, cho nên cũng không có gió.
Nhưng làn váy của Khuất Thuấn Hoa lại nhẹ nhàng lay động, nàng ta đạp xuống chiến xa hoa lệ, đi lướt qua ly long kéo xa, tiến về phía trước.
Nàng lấy tư thái vừa cao quý vừa trang nhã tiến lại gần Đấu Chiêu.
Bộ y phục màu vàng nhạt đối lập với bộ võ phục màu đỏ viền vàng.
Khuất Thuấn Hoa không có ý định nói bất cứ thứ gì... cần gì phải nhiều lời cơ chứ?
Nàng ta chỉ thản nhiên đi về phía trước trong không gian bất động này, đi gần về phía trước, giơ bàn tay lên, trực tiếp đâm về phía cổ họng của Đấu Chiêu!
Chưởng như đao, cực kỳ sắc bén.
Phốc!
Thanh âm của máu thịt bị chém mở.
Trong con mắt của Khuất Thuấn Hoa hiện lên sự kinh sợ, bởi vì thanh âm của máu thịt bị chém mở này không hề do nàng ta tạo ra, bởi vì chưởng đao của nàng ta còn chưa kịp đụng tới cổ họng của Đấu Chiêu.
Cái gì đã phá vỡ không gian bị phong tỏa này? Là ai có thể dưới tác dụng định thân của Hạp Thiên mà cử động được?
Ngay lập tức, nàng ta đã có thể nhìn thấy câu trả lời bằng chính hai mắt của mình.
Bởi vì ở chỗ cổ họng của Đấu Chiêu, một vết thương đột nhiên xuất hiện.
Chỗ rách kia vô cùng nông, vết thương cũng rất nhỏ, nhưng cũng không thể lừa gạt được ánh mắt của Khuất Thuấn Hoa, cũng không thể che giấu được máu tươi đang chảy ra.
Cùng lúc khi mà máu tươi bắt bắt đầu chảy ra, một luồng đao khí cũng xuất hiện, mô phỏng thành hình một cây đao, giống như đang được cầm ở trong một bàn tay vô hình, nhanh chóng chém thẳng vào trên chưởng đạo của Khuất Thuấn Hoa, làm cho Khuất Thuấn Hoa không tự chủ được phải dừng lại.
Luồng đao khí thứ hai cũng cực kỳ chính xác tiếp tục chém tới, chém thẳng vào vị trí vừa rồi của luồng đao khí thứ nhất, buộc Khuất Thuấn Hoa phải lui về phía sau một bước!
Cứ thế ở trên cổ của Đấu Chiêu, từng vết thương cứ thế xuất hiện, theo đó là một luồng rồi lại một luồng đao khí chém ra.
Đây chính là một tuyệt thế đao thuật lấy khí làm chân.
Từng đao từng đao bổ thẳng về phía Khuất Thuấn Hoa, khiến cho nàng ta không thể không ngừng lui về phía sau.
Đấu Chiêu thì vẫn ở không gian bị ngừng lại kia không nhúc nhích.
Những đao khí đang phá thân thể Đấu Chiêu để xuất hiện kia, dưới sự khống chế vô cùng chính xác và khéo léo, không ngừng tấn công Khuất Thuấn Hoa.
Khuất Thuấn Hoa dùng chưởng làm đao, vừa đánh vừa lui về phía sau.
Cho dù có là Đấu Chiêu đi chăng nữa, thì cũng không thể chỉ dùng trình độ đao khí như thế này để đánh thắng nàng ta được.
Nhưng thần thông Hạp Thiên đã kiềm chế quá nhiều lực lượng của nàng ta.
Nhất là nàng ta cũng muốn tránh việc chiến đấu quá mức ác liệt, vì điều này có thể phá vỡ không gian bị đình chỉ này.
Có thể giữ được sự thăng bằng vi diệu đó, là một nghệ thuật vô cùng ưu nhã.
Lúc này nàng ta đang lùi bước, nhưng thực ra là đang tiến lên.
Những đao khí phá thân thể ra kia của Đấu Chiêu, chỉ có thể sở hữu lực lượng ban đầu mà y kích phát trong cơ thể, không đi được bao xa, tự nó sẽ bị đình chỉ trong không gian này.
Chỉ cần lui đến bước thứ bảy, thì đã có thể có dư khả năng tấn công thêm lần nữa.
Lui đến bước thứ chín là có thể sáng tạo ra cơ hội giết chết Đấu Chiêu!
Ở bước thứ tám, nàng ta đã chuẩn bị tốt mọi thứ, cảm thụ được sự cân bằng vi diệu kia, nhưng lúc nàng ta đang muốn ngang nhiên thay đổi chiêu thức, thì sắc mặt bỗng nhiên biến đổi!
Bởi vì những đao khí không ngừng bổ tới kia của Đấu Chiêu, trong lúc vô tình lại nối thành một thế.
Rõ ràng là bị buộc ngừng lại trong khoảng không gian này, bị dừng lại trên khoảng cách dài để đánh lui nàng ta.
Nhưng vẫn có thể phối hợp chặt chẽ với nhau, tạo thành một trận pháp đao khí.
Tất cả đao thế đều tập hợp ở một chỗ.
Tất cả đao thế hợp ở một nơi.
Quét ngang qua trước tầm mắt của Khuất Thuấn Hoa.
Cũng không phải có thể tổn thương đến nàng ta, nhưng lại làm cho trái tim cả nàng ta, bỗng nhiên trầm xuống.
Ánh đao quét qua sáng chói đến như vậy!
Không gian bị ngừng lại do thần thông Hạp Thiên tạo ra cứ thế... vỡ nát.
1435 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

2 tháng trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad