Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1758: Xin biểu diễn cho cả thiên hạ (1)

Chương 1758: Xin biểu diễn cho cả thiên hạ (1)
Tần Chí Trăn không nói thêm gì nữa, Khương Vọng cũng đã có đáp án của mình, thế là lùi lại một bước.
"Người chiến thắng, Khương Vọng của Tề quốc!"
Giọng nói của Dư Tỷ vừa lúc vang lên.
Chương Cốc tự thân lên tới trên đài, ôm Tần Chí Trăn xuống dưới đài.
Mặc dù lần này thua trận nhưng Tần Chí Trăn vẫn là thiên kiêu của Tần quốc, Tần quốc sẽ không để cho thiên kiêu thất vọng.
Diêm La Thiên Tử chân thân của Tần Chí Trăn bị phá, nội tạng bị đánh vỡ, đã là vết thương trí mạng, mặc dù Dư Tỷ đã giữ được mạng sống cho hắn ta, thế nhưng nếu như muốn khôi phục lại như ban đầu thì Tần quốc cũng phải dùng chút vốn gốc ra.
Đương nhiên, đối với những người chiến đấu vì quốc gia, dùng bao nhiều tài nguyên cũng đều không đủ.
Trong trận thi đấu chính thức của Hoàng Hà Hội, chỉ cần không chết trên đài, bất cứ quốc gia nào đều sẽ dốc hết vốn để cứu chữa, làm cho người đó khôi phục như ban đầu.
Ý nghĩ của nó, cũng không chỉ là tương lai của một thiên kiêu.
Chỉ là, sau khi Dư Tỷ tuyên bố kết quả trận đấu.
Mọi người mới giật mình hiểu ra một việc... hai người đại biểu cho thành tựu tối cao của thần thông, cũng chính là tu sĩ Thiên Phủ mạnh nhất trong cảnh giới, thế mà đều không thể đạt được giải nhất!
Một người chỉ có thể đạt được đồng hạng hai, một người khác còn dừng bước tại tứ cường mà thôi!
Đội hình tham dự Hoàng Hà Hội của giới này, thực sự kinh khủng. Trận đấu dành cho những người dưới ba mươi tuổi không hạn chế còn chưa bắt đầu, đã làm cho người ta cảm thấy sợ hãi thán phục.
Không biết mười năm, trăm năm sau, những thiên kiêu Ngoại Lâu Cảnh, Nội Phủ Cảnh tỏa sáng lấp lánh ngày nay, có mấy người lên tới Thần Lâm, mấy người Động Chân, lại có bao nhiêu người ngã xuống!
Trước Thần Lâm Cảnh, rất nhiều người đều uổng phí cả một đời.
Trong số đó cũng không thiếu thiên kiêu!
Vào lúc này, Khương Vọng đứng thẳng trên diễn võ đài, phong hỏa trên người đều tản đi, thần quang cũng thu hồi, trên áo lây nhiễm rất nhiều vết máu, lại có được phong thái lỗi lạc, bồng bềnh như tiên.
Sau khi thấy được một kiếm kinh khủng kia, toàn trường yên tĩnh, cảm giác tâm linh bị chấn động ấy, lưu lại thật lâu chưa tiêu tan.
Bỗng nhiên...
"Thanh Dương Thanh Dương, ngươi là mạnh nhất!"
Trên khu khán đài của Tề quốc, Hứa đại tài tử vung tay hô to, mặt đỏ tới mang tai.
"Khương Vọng Khương Vọng, quán quân đang chờ ngươi!"
Tử Thư nắm chặt nắm đấm, cũng ra sức hò hét.
Khương Vọng suýt nữa thì lảo đảo.
Loại khí thế cao ngạo vô địch kia, biến mất trong khoảnh khắc.
Hắn cũng phát hiện ra, Dư Tỷ chân quân vừa định nói cái gì đó, thế nhưng lại ngừng lại. Chắc hẳn cũng bị tiếng hò hét kia làm cho mất tiếng...
Hứa Trán Cao có thể bịt miệng Chân quân, cũng thật sự là kỳ tài hiếm có!
Khán giả tại hiện trường cũng có phản ứng khác biệt.
Trong trường hợp có ý nghĩa trọng đại như Hoàng Hà Hội này, loại hành vi xốc nổi như hò hét khẩu hiệu kia cũng quá không phù hợp.
Nhưng có trận đấu vừa rồi làm nhạc đệm.
Mặc dù khẩu hiệu kia không có chút tài hoa nào, thế nhưng lại làm cho người ta cảm thấy, la hét như vậy cũng không có gì không ổn...
Vốn cũng có thể xưng là mạnh nhất, vốn cũng là quán quân đang chờ!
Thế nhưng, vị Chân Nhân họ Diệp nào đó cuối cùng cũng bắt lấy cơ hội, tặc lưỡi nói: "Con nhìn xem, con nhìn xem, Tề quốc đều là những kẻ nào chứ! Đúng là đồ nịnh hót mà! Nếu như An An đi theo vào Tề quốc, không biết chừng sẽ biến thành dạng gì nữa!
Vân quốc chúng ta vẫn tốt nhất, người Vân quốc rất giản dị mộc mạc mà!"
Diệp Thanh Vũ che miệng cười trộm: "Con lại cảm thấy những người bạn này của hắn, rất thú vị mà."
Vị Chân Nhân họ Diệp nào đó hận tới nghiến răng.
Hoàng Xá Lợi thì nhìn về phía Tề quốc với vẻ hâm mộ, dùng cùi chỏ đụng nhẹ Trung Sơn Vị Tôn: "Này, theo ta ấy mà, lễ nghi của Kinh quốc chúng ta cũng nên cải cách tiến bộ rồi! Cùng là cường quốc trong thiên hạ, sao lại thu khí thế được? Khi trước ta đánh rất vất vả mới có thể chiến thắng trở về, thế mà tiếng khen ngợi còn không đủ lớn, lại thưa thớt nữa, không chút đồng đều nào cả!"
Trung Sơn Vị Tôn vô cùng không cam tâm.
Ngươi nói những thứ này với ta được cái gì chứ? Việc này cũng không thuộc quyền quản lý của ta mà. Chẳng phải Kiêu Ky Đại đô đốc đang ở bên cạnh hay sao? Họ Hoàng, ngươi có thể tìm đúng người hay không?
Đương nhiên, quan trọng nhất đó chính là, ngươi để một người bị thua, lo chuyện chúc mừng của người thắng... có phải là quá tàn nhẫn hay không? Cho rằng Trung Sơn Vị Tôn ta dễ bị bắt nạt à?
Trung Sơn Vị Tôn đang tức giận bất bình, bỗng nhiên phản ứng kịp, nhìn về phía Hoàng Xá Lợi với vẻ kinh dị: "Không phải là ngươi muốn ta hô khẩu hiệu cổ vũ ngươi đó chứ?"
Nét mặt của Hoàng Xá Lợi hiện lên về "trẻ con dễ dạy".
Nàng ta vỗ vai Trung Sơn Vị Tôn: "Nếu ngươi đã chủ động muốn làm, ta sẽ giao việc này cho ngươi. Khẩu hiệu không thể kém cái tên họ Khương kia, trận quyết thắng thua sau cùng này, vừa tranh thực lực lẫn tranh thế. Nếu như thế yếu hơn họ, rất có thể ảnh hưởng tới cục diện chung, sẽ thua rất thảm đó Vị Tôn huynh à Nàng ta cười tủm tỉm nói: "Ngươi không muốn ta thua chứ?"
Trong lòng Triệu Thiết Trụ điên cuồng gào thét: "Ngươi ham hư vinh thì cứ nói thẳng không được à?"
Ngươi lại còn nói cho ta nhiều đạo lý như vậy làm gì! Ta còn không biết ngươi là người thế nào à?
Trung Sơn Vị Tôn ta, là nhân vật bực nào chứ, là thiên kiêu của đế quốc, thần thông cái thế, muốn ta hô khẩu hiệu xấu hổ như vậy vì ngươi à? Ngươi nghĩ cũng đừng...
Chờ đã!
Đây đã bắt đầu kiếm cớ à?
Tới lúc đó nếu chiến thắng thì Hoàng Xá Lợi ngươi tư chất ngút trời, thua thì lại trách ta không tranh thế giúp ngươi sao?
Họ Hoàng, ngươi quá nham hiểm, khinh người quá đáng!
Trung Sơn Vị Tôn cố gượng cười, mặc dù gượng gạo nhưng vẫn có phần nho nhã: "Ta sẽ cố... cố gắng"
Hoàng Xá Lợi vừa ném tới ánh mắt "coi như ngươi hiểu chuyện", liền nghe thấy lời nói của Dư Tỷ.
Vị Chân Quân xuất thân Ngọc Kinh Sơn kia đang nói chuyện với nàng: "Cũng vì đảm bảo tính công bằng của trận đấu, hiện tại ta sẽ cố định ngươi lại, làm cho trạng thái cơ thể của ngươi tạm thời ngưng kết. Vừa rồi ngươi an dưỡng được bao lâu thì Khương Vọng của Tề quốc cũng được an dưỡng ngần ấy thời gian. Sau đó lại bắt đầu trận chung kết, tranh quán quân, ngươi có vấn đề gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad