Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1039: Thân như bèo trôi nhưng không quên tranh đấu

Chương 1039: Thân như bèo trôi nhưng không quên tranh đấu
Ngay vào lúc này, trong ánh nến yếu ớt của Minh Chúc bỗng nhiên truyền ra âm thanh hỗn loạn.
Từ không đến có, từ yếu đến mạnh.
Tiếng rao hàng, tiếng ồn ào, tiếng hài tử khóc nỉ non, tiếng ăn uống linh đình, tiếng quân ngũ thao luyện... Tiếng động của nhân gian bách thái.
Hư ảnh một đại ấn hiện ra trong ánh nến, lập tức trấn áp lượng nguyên khí cuồn cuộn không ngừng ùa vào Thông Thiên Cung, làm gián đoạn quá trình truyền tải của Linh Không Điện.
Là sức mạnh của tướng quốc ấn Trang Quốc!
Lúc ấy khi Khương Yểm ngất thì có một lỗ hổng rất lớn, chỉ là Khương Vọng đang kịch liệt chém giết với Đổng A nên không thể phát hiện. Đó chính là —— Nếu Khương Yểm thật sự ngất, sao Minh Chúc còn có thể quay trở lại Thông Thiên Cung?
Trong đêm hôm đó ở thành Tân An kia.
Vì giữ được thân thể an toàn, Khương Yểm khống chế Minh Chúc trùng kích Đổng A, cũng thật sự sáng tạo cơ hội cho Khương Vọng.
Nhưng trong quá trình va chạm với tướng quốc ấn, gã căn bản không bị thương.
Ngược lại gã còn dùng bí pháp hấp thu sức mạnh tướng quốc ấn, đó cũng là nguyên nhân khiến tướng quốc ấn ảm đạm.
Một mặt giữ được thân thể an toàn, trợ giúp Khương Vọng giết chết Đổng A, hoàn thành phân đoạn cuối cùng khiến tâm ma ra đời. Mặt khác làm tướng quốc ấn ảm đạm đi, khiến Khương Vọng càng thêm tin tưởng về "Thương thế" của gã, do đó hạ thấp cảnh giác. Mà phương diện cuối cùng chính là vì dùng một phần sức mạnh này để đối phó Khương Vọng ngay bây giờ!
Cách thu hoạch và sử dụng Linh Không Điện đều bị Khương Yểm nhìn thấy rõ ràng. Mà gã cũng sớm chuẩn bị sẵn sàng, mượn ngoại lực mà nhẹ nhàng ngăn cách.
Cho nên thế cục hiện tại là —— Khương Vọng dựa vào sức mạnh sung túc chính diện xung phong liều chết với Khương Yểm, vọt tới một nửa thì ngọn nguồn sức mạnh lại bị ngăn cách!
Vừa mới dấy lên hy vọng, trong khoảnh khắc lại rơi vào tuyệt cảnh.
Trừ một kiếm tự mình hại mình thúc giục thành tâm ma, tạo thành bất ngờ khiến Khương Yểm bại lộ thực lực chân thật ra thì gần như trong toàn bộ quá trình giao thủ còn lại, Khương Vọng đều bị tính kế sắp đặt quá triệt để.
Đây là sự nghiền áp toàn phương vị về tin tức, sức mạnh, bố cục.
Mà lúc này, hai bên đã áp sát đến gần nhau.
Ngọn nguồn sức mạnh bị ngăn cách, đạo thuật thần hồn mà Khương Vọng ngưng tụ ra được một nửa thì tan đi, bàn tay khói nhẹ của Khương Yểm đã chụp tới.
Có thể đoán được cảnh tượng tâm ma hắc y bị tát một cái bóp chết sắp tái hiện lần nữa.
Giống như cho dù Khương Vọng dùng biện pháp gì, cho dù ra sức thế nào, cũng không nhìn thấy hy vọng.
Đây là đối thủ khiến người ta tuyệt vọng, đây là cục diện làm người ta hỏng mất.
Nhưng Khương Vọng vẫn nghênh đón chính diện.
Hắn vẫn nắm kiếm của mình, hắn vẫn tung ra một kiếm.
Xa vời nhất, mỏng manh nhất, vô lực nhất, nhưng cũng kiên cường nhất.
Mệnh như ánh nến le lói, nhưng vẫn soi chiếu ánh hắt hiu.
Thân như bèo trôi, nhưng không quên tranh đấu!
Trong nháy mắt Linh Không Điện bị cắt ngang quá trình truyền nguyên khí, Khương Vọng cũng đã hiểu ra mình đã phán đoán sai lầm.
Vân Đỉnh Tiên Cung cũng không phải uy hiếp của Khương Yểm, ít nhất hiện tại không phải.
Ổ Trì Vân Sơn, Khương Yểm bảo hắn cướp đoạt Vân Đỉnh Tiên Cung, đương nhiên không phải suy nghĩ cho hắn... Nếu nghiên cứu sâu nguyên nhân thì đại khái chỉ là vì bản thân Khương Yểm muốn có nó! Sau khi chiếm cứ hoàn chỉnh khối thân thể này thì tất nhiên tất cả tất cả thu hoạch mà một đường hắn có được cũng sẽ thuộc về Khương Yểm.
Cho nên Khương Yểm cũng không can thiệp thu hoạch của Khương Vọng, thậm chí thường xuyên chủ động cung cấp trợ giúp.
Vào thời khắc quyết chiến như thế này, cái giá cho phán đoán sai lầm có lẽ là tử vong.
Có lẽ đã chôn vùi cơ hội phản kích cuối cùng.
Có lẽ đã là tuyệt cảnh.
Nhưng Khương Vọng vẫn muốn xuất kiếm.
Trong tất cả Nhân Đạo Kiếm Thức của hắn thì Thân Bất Do Kỷ là kiếm tuyệt vọng nhất, cũng là kiên cường nhất.
Vĩnh viễn không buông tay chống cự, vĩnh viễn không quên đấu tranh.
Một kiếm kiên cường nhất này chém ra trong thời điểm tuyệt vọng nhất.
Lâng lâng, chậm rãi mà đến.
Bàn tay khói nhẹ thò tới, bắt lấy!
Khương Yểm đều nhìn thấy tất cả những lần giao thủ của Khương Vọng trong hiện thế.
Nhân Đạo Kiếm Thức của hắn cũng bị Khương Yểm ghi tạc hết trong lòng.
Trên đời này trừ Khương Vọng ra thì người hiểu biết Nhân Đạo Kiếm Thức nhất chính là Khương Yểm.
Mà gã đã bắt được kiếm của Khương Vọng.
Đấu tranh tuyệt vọng nhất, kiên cường nhất, bị cưỡng ép ngừng lại.
Kiếm linh Trường Tương Tư phát ra một tiếng rít kịch liệt.
Đó là một loại tiếng vang thống khổ.
Chỉ một trảo này, kiếm linh dựng sinh chưa lâu của Trường Tương Tư đã gần như bị hủy diệt.
Thậm chí toàn bộ căn nguyên thần hồn của Khương Vọng cũng theo đó mà chấn động!
Vào thời điểm thống khổ như vậy, Khương Vọng bỗng giương mắt căm tức nhìn gã, cắn răng hô: "Khương Yểm! Lại động một cái thì ta lập tức giết nàng!"
Ú quang Minh Chúc hơi rung động một chút, bàn tay khói nhẹ nắm chặt kiếm linh kia bỗng ngừng ở đó bất động.
Ổ bên ngoài Thông Thiên Cung đang tranh đấu kịch liệt, nơi ma quật đáy nước trống rỗng không có người nào khác.
Không biết khi nào, thân thể của Khương Vọng đã nghiêng ngả lảo đảo, đi vào cái hang bên trái, ngừng ở trước quan tài lưu ly kia.
Mà tay của Khương Vọng đang nắm Trường Tương Tư. Mũi kiếm Trường Tương Tư thì nằm ngay giữa mày Tống Uyển Khê!
Lúc này Khương Yểm còn chưa kết thúc tranh đấu trong Thông Thiên Cung, cũng chưa hoàn thành chiếm hữu cả nhục thân này.
Quyền khống chế thân thể còn ở trong tay Khương Vọng, tuy rằng lúc này thần hồn của hắn đã tràn ngập nguy cơ.
Khương Yểm vừa tiêu diệt tâm ma, lại vừa ngăn cách Linh Không Điện, còn phải phòng bị Khương Vọng phản kích, tất cả sự chú ý của gã đều tập trung ở Thông Thiên Cung, cho nên không phát hiện hành động của thân thể này.
Theo cái nhìn của gã, Khương Vọng làm bên nhược thế tuyệt đối, càng không thể có thừa lực chú ý ở ngoài Thông Thiên Cung mới đúng.
Nhưng Khương Vọng lại mang đến cho gã một bất ngờ khác nữa.
Vào giờ này khắc này, Khương Yểm lập tức nhớ tới, trong nháy mắt Khương Vọng cắt căn nguyên thần hồn, đau nhức lan tràn từ trong ra ngoài.
Hẳn là vào lúc ấy, Khương Vọng nương theo thống khổ phân ra một phần tâm lực, thao túng thân thể này hành động.
Đây là ý chí lực đáng sợ đến mức nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad