Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 766: Kim Nguyên Bảo như một quan tài

Chương 766: Kim Nguyên Bảo như một quan tài
Khương Vọng tính toán trong lòng, thật ra thì chỉ cần một ngày là được, cần nhiều thời gian hơn là để cắt đứt với đám người Trọng Huyền Thắng, Lý Long Xuyên, để hắn có thể "trốn đi" không vạ lây đến bọn họ.
"Rất tốt.
Doãn Quan dứt một sợi tóc dài, giao cho Khương Vọng: "Chuẩn bị xong thì thiêu hủy sợi tóc này, thông báo cho ta biết"
Khương Vọng nhận lấy.
Hai bên đã giao hẹn xong.
Ước chừng là để xoa dịu bầu không khí, Doãn Quan bỗng nhiên lại hỏi: "Ta thấy khí cơ của ngươi rất thông thuận, tại sao trước đó không gõ mở Nội Phủ? Chẳng lẽ là cố ý đợi ta?"
Khi trận chiến mới bắt đầu, đúng là Khương Vọng không lập tức gõ mở Nội Phủ, kế hoạch lúc đó của hắn là đánh một kích rồi trốn xa. Nhưng hắn đã đánh giá thấp thực lực của Tô Xa, chỉ cho rằng lão là một Ngoại Cảnh Lâu thông thường, cho đến khi trận chiến bắt đầu, muốn gõ mở Nội Phủ thì đã không kịp.
Khương Vọng nói: "Ta cũng không biết ngươi sẽ đến, chỉ cảm thấy cơ hội của ta còn chưa đến. Lúc đó gõ mở Nội Phủ thì không đủ viên mãn"
Đúng là hắn đang đợi người, nhưng không phải chờ Doãn Quan, mà là chờ người mà Trọng Huyền Thắng mời đến, ví dụ như Trọng Huyền Trử Lương hoặc một cao thủ khác.
Mai phục của Tô Xa tuyệt đối không lừa được Trọng Huyền Thắng, hoặc là nói, sợ rằng chưa chắc lão đã muốn gạt Trọng Huyền Thắng.
Nhưng vẫn là không chờ được.
Dĩ nhiên lời này không cần nói cho Doãn Quan nghe.
"Đúng vậy, viên mãn hơn. Bây giờ đúng là càng viên mãn, con đường phía sau cảng dài rộng" Doãn Quan thở dài nói.
Trong giọng nói của y có xen một chút hâm mộ.
Khương Vọng cứ từng bước từng bước tiến lên bằng thực lực vững chắc, như vậy mới là con đường bằng phẳng nhất.
Con đường mà Quân Thần Đại Tề lựa chọn cho Vương Di Ngô chính là như vậy.
Còn y, vì hoàn cảnh Hữu Quốc, căn bản không thể từng bước viên mãn, chỉ có thể lựa chọn tiềm lực bỏ nhiều hơn thu, lên cấp trước thời hạn.
"Với thực lực của ngươi, đường đi có chật vật đến đâu cũng là con đường bằng phẳng nhất" Khương Vọng nói.
Không khó nhìn ra, lời hắn nói là từ trong lòng.
"Đó là đương nhiên" Doãn Quan cười cười, xoay người rời đi: "Ta chờ tin của ngươi."
Rời khỏi đó, sau khi đưa Tô Tú Hành đi, Ngỗ Quan Vương mới hỏi: "Tên tiểu tử kia có thể tin tưởng sao?"
Doãn Quan nói: "Ta biết hắn. Con người hắn không tệ"
Lúc ấy mới chỉ là người xa lạ, Khương Vọng ở một nước lạ mà nguyện ý đứng ra cứu biểu muội y.
"Con người đều sẽ thay đổi" Ngỗ Quan Vương nói.
"Dĩ nhiên" Doãn Quan đồng tình, những điều mà y thấy đã quá nhiều rồi.
"Nhưng thay đổi thì có sao? Hắn bán đứng chúng ta, chúng ta cũng không có tổn thất gì. Hắn cũng không biết mục đích của chúng ta ở đâu, nếu kinh động Bắc Nha Môn, giúp ta bứt dây động rừng, làm nhiễu loạn trọng tâm, khi đó không phải chúng ta càng có cơ hội sao?"
Doãn Quan cười cười: "Hắn cũng sẽ không dưới tình huống không biết rõ mục đích của chúng ta mà trực tiếp mời Khương Mộng Hùng tới được? Nếu hắn có mặt mũi lớn đến thế, Khương Mộng Hùng lại rảnh rỗi như vậy, thế thì chúng ta có chết cũng không oan uổng""
Ngỗ Quan Vương vẫn cảm thấy Doãn Quan làm việc quá mạo hiểm, nhưng thay đổi suy nghĩ một chút, tổ chức như Địa Ngục Vô Môn, nếu như không mạo hiểm mới lại càng kì quái.
Vì thế ông ta mới yên lặng.
Địa điểm xảy ra chuyện cách thành Lâm Tri một khoảng khá xa, mặc dù là một trong những quan đạo nối thẳng đến thành Lâm Tri, nhưng đại khái là vì trước đó Tô Xa đã có sắp xếp, nên rất lâu sau cũng không có người nào tới.
Khương Vọng vội vã chạy về Lâm Tri, không có tâm tư đi thu dọn thi thể, người của Địa Ngục Vô Môn lại càng không để ý những thứ này.
Ở đó chỉ còn lại thi thể không đầu của Tô Xa cùng với đống mảnh vụn gỗ trộn chung với đống máu thịt mơ hồ - đó vốn là phu xe và xe ngựa.
Cuộc sống của người bình thường có lẽ phần lớn thời gian đều là ổn định, nhưng đồng thời cũng không có năng lực chống đố những sự việc bất ngờ xảy ra.
Sau khi người của Địa Ngục Vô Môn và Khương Vọng lần lượt rời đi, từ dưới "vật" hỗn hợp của máu thịt và vụn gỗ, một nơi rất sâu dưới lòng đất, hư ảnh của một Kim Nguyên Bảo cực lớn từ từ dâng lên.
Đến giữa không trung, "Kim Nguyên Bảo" từ ảo thành thật.
Sau đó nó từ từ nứt ra, lộ ra người ở bên trong đó.
Nếu Doãn Quan còn lòng vòng chưa đi, sợ rằng sẽ lại giết lão một lần nữa, bởi đó chính là Tô Xa.
Thi thể trên mặt đất vẫn còn đó, bị Doãn Quan tự tay đánh nát đầu, vô cùng rất thực.
Lúc này, Kim Nguyên Bảo như một "quan tài".
"Tô Xa" này mặt mũi tái nhợt hơn trước kia rất nhiều.
Lão từ từ mở mắt ra, hời hợt đứng lên, tiện tay thu nhỏ Kim Nguyên Bảo rồi cất gọn đi, nhìn thi thể thuộc về mình đang nằm trên mặt đất, lão cũng không có quá nhiều biểu cảm, sau đó rời khỏi đây.
Cho tới bây giờ, lão không thể không thừa nhận, lão đã đưa ra quyết định bết bát nhất kể từ khi thành lập Tụ Bảo Thương Hội đến giờ.
Nếu chỉ đơn thuần cân nhắc từ lợi ích, lựa chọn Trọng Huyền Tuân thì không có vấn đề gì, nhưng lão không nên chọn hợp tác với Trọng Huyền Thắng trước, rồi lại đạp cho hắn ta một cước. Nếu có muốn dẫm thì nên dẫm chết chứ không nên nghĩ rằng hắn ta chẳng tạo được nên sóng gió gì trước mặt Trọng Huyền Tuân.
Tất cả mọi người đều đánh giá thấp Trọng Huyền Thắng, bao gồm cả bản thân lão - kẻ đã đầu tư vào Trọng Huyền Thắng trước đó.
Khi đó lão đặt cược vào chiến tranh Tề Dương, là vì Trọng Huyền Thắng tìm đến cửa nói chuyện hợp tác. Việc này, cũng là Tụ Bảo Thương Hội đang âm thầm đặt cược vào Trọng Huyền Trử Lương.
Dĩ nhiên lão biết dưới hào quang của Trọng Huyền Tuân, Trọng Huyền Thắng còn có thể có lòng dạ và thủ đoạn kiên định đến vậy là điều rất giỏi.
Nhưng lão cứ nghĩ rằng đây chỉ là do được Trọng Huyền Trử Lương chỉ điểm, mà Trọng Huyền Tuân quả thực quá chói mắt.
Dĩ nhiên những chuyện này đã qua, không cần thiết phải hối hận.
Là một nhân vật tầm cỡ chính tay dẫn dắt Tụ Bảo Thương Hội phát triển đến bây giờ, Tô Xa có đầy đủ sự nhạy bén cần thiết. Thực ra lão hiểu rất rõ, từ sau khi Hứa Phóng moi tim cắt gan ở ngoài Thanh Thạch Cung, tất cả những gì lão làm chỉ còn là sự giãy giụa mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad