Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2927 - Bỉ Ngạn Kim Kiều người tự độ (2)



Chương 2927 - Bỉ Ngạn Kim Kiều người tự độ (2)




Chương 2927 : Bỉ Ngạn Kim Kiều người tự độ (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong Đấu Chiến Thất Thức có một thức chuyên giết thần hồn, đó chính là thức thứ năm – Thân Hồn Hủ.
Khương Vọng tất nhiên quen thuộc.
Trong lòng đã sớm diễn luyện vô số lần.
Vừa thấy tư thế như vậy, bồ tát kia liền lộ dáng vẻ phục tùng.
Thần quang trong mắt nháy mắt ảm đạm.
Kim thân cực đại ầm ầm sụp đổ! Thế giới mộng ảo nơi thỏa mãn lục dục, mọi suy tưởng cũng theo đó bị hủy diệt.
Dùng phần eo của kim thân bồ tát làm trung tuyến, nháy mắt chia thành hai phần.
Nửa phần trên hóa thành diễm tước, tản ra đầy trời, chít chít kêu to, tỏ vẻ ồn ào và dữ tợn.
Nửa phần dưới trực tiếp nát vụn, vô số hắc xà chui ra, càng nhìn càng thấy hung lệ kinh khủng.
Dưới tình huống thần hồn sát thuật không chiếm được ưu thế, Khương Vọng lựa chọn dùng sức mạnh linh thức hùng hậu chèn ép, trực tiếp gây nên loạn chiến trong Nguyên Thần hải của Đấu Chiêu, muốn dùng loạn quyền đánh chết sư phụ già.
Nhưng kim kiều rực rỡ vắt ngang trời này, lù lù bất động, trực tiếp trấn áp mọi thứ. Gì mà thần hồn diễm tước, thần hồn nặc xà, đều không thể nhúc nhích, căn bản không thể gây ra sóng gió gì.
Đấu Chiêu nâng đao đứng trên kim kiều, lướt mắt nhìn, chỉ thấy một tia sáng vàng kim, đã tản mạn khắp chân trời. Biết thần hồn sát thuật mà mình chuẩn bị riêng cho Khương Vọng rốt cuộc không thể đạt được chiến quả lớn hơn nữa. Đối phương quá giảo hoạt, quá quả quyết, vả lại còn chiếm ưu thế trên linh thức, không dễ giải quyết ở chỗ này.
Nhưng đây cũng là bình thường.
Dù sao cũng là Khương Vọng, không phải sao?
Y chỉ là không thèm để ý cười một tiếng, tiện tay chém một đao – dưới sự bao phủ của Bỉ Ngạn Kim Kiều, một đao kia có sự kinh khủng của ‘niệm động tức tới’!
Đao vừa rơi xuống hàn mang liền lóe lên. Đao thế kinh khủng nhẹ nhàng quét qua, chém tan mọi thứ mất khống chế bên trong Nguyên Thần hải. Đạp bước xoay người, thân hình đã trở lại trong Uẩn Thần điện.
Màn chiến đấu trong Nguyên Thần hải này, trong mắt khán giả, chẳng qua chỉ là Khương Vọng và Đấu Chiêu liếc nhau một cái, trong mắt Khương Vọng lóe lên xích quang mà thôi.
Nhất niệm bắt đầu, nhất niệm kết thúc.
Đối với Khương Vọng mà nói, hắn biết một nhân vật như Đấu Chiêu tuyệt đối sẽ không để cho hắn bất cứ sơ hở gì, phương diện thần hồn nhất định đã sớm có cách ứng đối, nhưng vẫn kinh ngạc với thần hồn sát thuật kia của Đấu Chiêu.
Ưu thế linh thức của hắn, khi đứng trước Đấu Chiêu, căn bản khó có thể thể hiện ra. Cũng chính là dựa vào linh thức hùng hồn, mới thoải mái tự nhiên bắt đầu trận chiến thần hồn này, thậm chí vừa nãy nếu không phải ứng đối thỏa đáng, bị kim kiều kia trấn áp tại chỗ cũng không phải không thể.
Nếu muốn phát huy đầy đủ ưu thế linh thức, còn cần phải học thêm nhiều bí thuật thần hồn có phẩm chất cao mới được.
Ý nghĩ đã có vô số, tròng mắt lại chỉ xoay vòng. Trận chiến thần hồn lúc nãy đã hạ màn, chân hỏa đỏ ngầu, cũng đã thiêu đốt trên người Đấu Chiêu!
Nhưng ngay một khắc sau đó, kim quang vô biên tuôn ra như thủy triều. Trong lúc đó sóng to gió lớn cuồng quyền, xích hỏa đã bị dập tắt – Đấu Chiêu trực tiếp hiển hiện Đấu Chiến Kim Thân!
Y căn bản không hề đối kháng Tam Muội Chân Hỏa chậm chạp, không cho Tam Muội Chân Hỏa có cơ hội thiêu đốt trong thời gian dài, đây chắc chắn là lựa chọn chính xác nhất. Cũng hoàn toàn cho thấy, Đấu Chiêu đã có hiểu biết về tính chất của Tam Muội Chân Hỏa.
Kim thân vừa xuất hiện, Đấu Cổ Chiến Kim.
Ánh mặt trời dường như nhất thời ảm đạm, nơi này chỉ có một thứ chói mắt tồn tại.
Võ phục màu đỏ viền vàng, bay phần phật trong gió.
Thân thể của hắn như được đúc bằng vàng, Thiên Kiêu đao dựng thẳng, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách võ đài, chém xuống đầu Khương Vọng!
Đao này hạ xuống.
Có ngàn ngọn núi sụp đổ, vạn dòng sông khô cạn; có chim bay hết, thỏ chết sạch; thấy được vương triều hưng thịnh rồi diệt vong, bãi bể nương dâu.
Từng màn núi sông, đều chuyển động trong đao thế này.
Đao thuật phật tông, Đại Huyễn Nhân Đà Đao!
Trong phạn văn, Nhân Đà La chính là vương của chúng thần, đao này được đặt tên như vậy, có thể thấy được một chút sức mạnh của nó.
Trong Nguyên Thần hải, Khương Vọng dùng Lục Dục Bồ Tát tạo ra ảo cảnh cực lạc, muốn khiến Đấu Chiêu trầm luân.
Bên ngoài, Đấu Chiêu liền dùng đao này chém ra tầng tầng lớp lớp ảo ảnh, muốn khiến cho Khương Vọng mông muội.
Quả nhiên là cạnh tranh sít sao, không nhường một phân.
Đối diện với một đao như thế, Khương Vọng chân đạp mặt gạch, không lùi mà tiến, đã rút kiếm ra khỏi vỏ!
Trời đất trong lúc đó, giống như lóe sáng trong chớp mắt. Có một tia sáng trắng giống như điện xẹt, thoáng hiện trong một kẽ hở rất nhỏ.
Lóe lên rồi biến mất, như ảo mộng.
Kiếm vẫn còn trong tay hắn, giống như chưa hề được rút ra khỏi vỏ.
Mọi người cũng chưa từng nghe thấy tiếng kiếm ngân.
Nhưng mà mọi thứ như thiên sơn vạn thủy, chim bay thỏ chạy giữa họ đều đã vụn vỡ.
Tầng tầng lớp lớp ảo ảnh mà Đại Huyễn Nhân Đà Đao chém ra, giống như lá vàng trong gió thu, từng mảnh từng mảnh vụn vỡ…
Kiếm này của Khương Vọng, tên là “Nhất Tuyến Thiên”.
Có thể coi là kiếm thức lên cấp của “Danh Sĩ Lạo Đảo, Sinh Tử Câu Cừu”.
Đã từng đi trên bờ sinh tử ở Đoạn Hồn Hạp. Nhảy khỏi dòng sông vận mệnh, lại trở về với dòng sông vận mệnh.
Sau khi thành tựu Thần Lâm, tĩnh tâm tu hành trong học cung Tắc Hạ, chợt có được, nhưng không thể viên mãn.
Mấy ngày trước, tiến sâu vào biên hoang, săn giết ma vật, yên lặng nghe tiếng chuông lạc đà, nhìn thấy sinh tử tuyến của hai tộc, một kiếm này cuối cùng đã thành hình.
Một kiếm vừa chém ra, bên này là trời, bên kia là đất. Bên này là sống, bên kia là chết.
Như Đại Huyễn Nhân Đà Đao của Đấu Chiêu đao thế vụn vỡ.
Như phật đà tịch diệt.
Lúc này hai người đã gần trong gang tấc, trên người Khương Vọng, cũng đã bị Đấu Chiến Kim Thân ánh lên vàng rực.
Mà hắn chỉ thản nhiên tiêu sái kéo một cái, Trường Tương Tư lúc này tư thế rút khỏi bao rõ ràng, chém ra hàng vạn hàng nghìn kiếm tơ trắng như tuyết, chính là Sương Tuyết Minh!
Kiếm khí của hắn hóa thành tơ, giống như Đan Tâm kiếm của Trương Tuần. Lúc đầu là dùng thần hồn hùng hậu và tinh lực mạnh mẽ chồng lên nhau, dùng biện pháp ngốc nghếch để đạt thành hiệu quả gần gũi.
Bây giờ đã thành Thần Lâm, ngưng luyện linh thức, nhưng cũng vẫn không đi theo đường của Trương Tuần, mà lại lợi dụng Thất Tinh thánh lâu của mình ở mức độ lớn nhất. Hòa tan tinh quang vào kiếm khí, ngưng tụ thành kiếm tơ.
So với kiếm khí hóa tơ của Trương Tuần, không tinh khiết, không sắc bén bằng, nhưng lại mênh mông cuồn cuộn, số lượng nhiều hơn.
So về kiếm thức, nó không bằng kiếm khí tơ của Trương Tuần. Nhưng mà ở phương diện quán thông tinh lộ của Khương Vọng, dưới tinh quang không hạn chế đổ xuống, nó hoàn toàn có thể hủy diệt kiếm kia của Trương Tuần… nhưng với điều kiện, sau trận chiến ở thành Bất Thục đó, kiếm khí thành tơ của Trương Tuần không có tiến bộ quá lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad