Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1741: Bước ra hư không

Chương 1741: Bước ra hư không
Tại sao Tần Chí Trăn ở trong trạng thái của Ngũ Phủ Đồng Diệu, bước đi trong hư không, nhưng Khương Vọng đều có thể chặn được mọi nhát đao mà hắn ta chém ra?
Chính là bởi vì như thế.
Bây giờ mặc dù Trạng thái Thanh Vân Tiên đã mất đi tác dụng, nhưng "hiểu biết" đã lấp đây chỗ trống.
Hơn nữa, "hiểu biết" của Khương Vọng về Tần Chí Trăn còn phong phú hơn nhiều so với "hiểu biết" về Ngư Tự Khánh lúc trước.
Đặc biệt là đao thuật!
Trảm Tam Thế Tu La Đao cường đại nhất của Tần Chí Trăn đã bị hắn cắt vỡ. Mặc dù đó chủ yếu là do sự phản chế của thần thông Lạc Lối đối với việc "bị thao túng", nhưng giao phong như thế, cũng đã cung cấp đủ kiến thức để Khương Vọng hiểu rõ trạng thái đao thuật mạnh nhất của Tần Chí Trăn rồi.
Mà trận đấu tiến hành đến bây giời, hắn đã rất quen thuộc với đao thuật của Tần Chí Trăn.
Điểm mạnh mẽ lớn nhất của Luyện Hư Bát Cực Đao, là ở chỗ xuất quỷ nhập thần, biến hóa khôn lường. Nhưng một khi điểm hạ đao bị dự đoán ra, thì đối với Khương Vọng mà nói, đao thuật này cũng chỉ ở mức tầm thường mà thôi!
"Quả thực là Đao thuật tốt!"
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Khương Vọng nhẹ nhàng kéo một đường kiếm, cũng không có ý định giải thích nghi hoặc cho Tần Chí Trăn đang, chỉ nói: "Đến đi!"
Lúc này Bát Âm Phần Hải đang cuộn chảy trên võ đài.
Theo một đường kiếm này của Khương Vọng, kiếm khí bay lên biến thành hoa, bị một con diễm tước ngậm lấy.
Diễm tước ngậm kiếm hoa.
Sau đó đóa hoa thứ hai, đóa hoa thứ ba...
Từng đóa từng đóa hoa kiếm khí, nửa trong suốt lượn quanh thân của người thiếu niên áo xanh mà bay lên, từng con từng con diễm tước đồ tươi nhẹ nhàng vút xuống, ngậm những đóa hoa kiếm khí ấy.
Diễm tước ngậm kiếm hoa, lấy Khương Vọng làm trung tâm mà bay lên.
Chỉ một lát sau đã phủ kín tầm mắt!
Toàn bộ võ đài, bên dưới là hỏa hải dâng trào, có triều âm lưu động ở trung tâm, phía bên trên là diễm tước ngậm kiếm hoa bay lượn.
Toàn bộ cảnh tượng này giống như một giấc mơ, làm cho người ta cảm thấy như đang nhìn thấy cảnh xuân!
Ổ trên hàng ghế khán giả, Ôn Đinh Lan mặc dù tâm tư đã treo hết lên trên người của Yến Phủ nhưng cũng không khỏi ngạc nhiên lên tiếng hỏi: "Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kiếm?"
Mới chỉ có mấy ngày chung đụng, nàng và Tử Thư cũng không được xem là khuê trung mật hữu, nhưng dù sao thì cũng có quen biết.
(Khuê trung mật hữu: bạn thân, khuê mật Tử Thư vẫn đang nhìn chằm chằm vào võ đài, ngây ngốc đáp:
"Không hoàn toàn là vậy."
Tuy chỉ là giống, nhưng đã có tư thái ngút trời!
Kinh chập sơ hậu đào khai hoa, thanh minh sơ hậu đồng khai hoa.
(2) Ý chỉ vào mùng 5 mùng 6 tháng ba thì hoa đào bắt đầu nở, còn vào mùng 4 đến mùng 6 tháng 4 thì hoa ngô đồng nỡ.
Đào Kiếm Hoa và Đồng Kiếm Hoa của Ân Văn Hoa đều được Khương Vọng nhìn thấu và ghi nhớ. Kiếm hoa mà hắn mô phỏng lại này chỉ có năm phần giống với Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kiếm, nhưng hắn ta đã khéo léo lồng ghép thuật này vào đạo thuật Diễm Tước Hàm Hoa.
Biến kiếm khí thành hoa, cho diễm tước ngậm đi.
Sự dung hợp giữa kiếm thuật và đạo thuật này thật khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Lấy kiếm hoa thay thế cho diễm hoa. Sức mạnh nhờ vậy mà tăng vọt.
Thật khó có thể tưởng tượng ra cảnh tượng này nếu không tận mắt nhìn thấy nó.
Trên không trung, diễm tước ngậm kiếm hoa bay về phía Tần Chí Trăn, diễm tước giấu lửa, kiếm hoa chứa mũi nhọn.
Trên mặt đất, biển lửa cuộn tròn với âm triều, tách ra rồi lại hợp lại.
Cuộc hợp kích càn quét diễn võ đài như vậy quả thật khiến cho người ta có một cảm giác áp bách đến nỗi hít thở cũng khó khăn!
Trong nháy mắt trời đất đều đảo lộn!
Đối mặt với cuộc tấn công bất ngờ này, Tần Chí Trăn quay người bước vào hư không. Cuối cùng, hắn ta cũng từ bỏ việc thử sử dụng Luyện Hư Bát Cực Đao một lần nữa.
Một lần nữa lại bị buộc phải thối lui!
Hắn ta đã thi triển hai đao thuật tuyệt đỉnh nhưng cả hai lần đều bị ép phải rút lui vào hư không!
Đao thuật mà so với cảnh giới tuyệt đỉnh còn mạnh hơn mà hắn ta luôn lấy làm tự hào nay lại hoàn toàn bất lực khi đối mặt với Khương Vọng!
Người chứng kiến trận đánh từ đầu đến giờ đã không còn ai có thể hoài nghi thực lực của Khương Vọng nữa.
Thế nhưng, ở Phương diện khác, sức mạnh cường đại đến kinh khủng của thần thông Luyện Hư cũng đã được bộc lộ một cách trọn vẹn.
Sau khi tiêu diệt được Hỏa giới, ctần Chí Trăn có thể nói là nắm thế cực kỳ chủ động, tiến lùi tự nhiên. Nếu nhận thấy một chút không đúng, hắn ta sẽ trốn vào hư không và nhảy ra ngoài chiến đấu bất cứ khi nào có cơ hội.
Nhưng cũng bởi vì sự chủ động của Tần Chí Trăn nên càng làm nổi bật sự đáng sợ của Khương Vọng!
Đồng thời...
Hết thảy cường giả đang chú ý đến trận đấu này thì hẳn đều sẽ suy nghĩ một vấn đề --- Kể từ khi trận đấu bắt đầu, Tân Chí Trăn đã đi lại trong hư không bao lâu rồi? Thần thông Luyện Hư của hắn ta rốt cuộc thì đã nâng cao đến trình độ nào rồi? Sử dụng cho đến bây giờ thì hắn ta đã tiêu hao bao nhiêu? Còn có thể sử dụng bao lâu nữa?
Ánh sáng của thần thông Luyện Hư rốt cục thì còn có thể tỏa sáng rực rỡ bao lâu nữa đây?
Đối với những vấn để này, Tân Chí Trăn và Khương Vọng trong trận đấu tất nhiên là sẽ không bỏ qua.
Ngay khi Tần Chí Trăn vừa biến mất, Khương Vọng ngay lập tức thúc đẩy Bát Âm Phần Hải, bao phủ hoàn toàn võ đài. Đồng thời hắn điều khiển Diễm Tước Hàm Kiếm Hoa, để nó tản ra khắp nơi, tạo thành một tấm lưới lớn.
Phương thức kiếm hoa diễm điểu "kết lưới" này được lấy cảm hứng từ việc hắn bị lùng giết bởi đội quân Hải tộc ở Mê giới.
Mỗi một con Diễm Tước Hàm Kiếm Hoa gần như đều có một sự liên kết mạnh mẽ với những con Diễm Tước Hàm Kiếm Hoa khác, bất kể chỗ nào bị tấn công thì chúng cũng sẽ nhận được sự tiếp viện một cách nhanh chóng nhất.
Cam Trường An ngồi trên hàng ghế khán giả nhíu mày không nói.
Khương Vọng của Tề quốc giống như một tay thợ săn dày dạn kinh nghiệm, rõ ràng khi đối mặt với thần thông Luyện Hư, hắn hoàn toàn không nắm chút chủ động nào nhưng vẫn có thể ung dung giăng bẫy, lấy địa lợi ứng thiên thời, xuất phát sau nhưng lại tới đích trước.
Tài năng chiến đấu này thực sự khủng khiếp.
Không nên tiếp tục kéo dài nữa... Y nghĩ.
Sự phán đoán của cường giả thường giống nhau.
Gần như cùng lúc với suy nghĩ của Cam Trường An, trên võ đài, một cánh cửa đen kịt mở ra. Ánh sáng đen mờ mịt bao phủ ba bước đầu tiên của cánh cổng, tạo thành một bóng đen hình nan quạt.
Tần Chí Trăn mặc bộ y phục màu đen, trên tay cầm thanh Hoành Thụ Đao cũng đen nhánh, đi ra từ trong cánh cổng tối tắm và mờ mịt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad