Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3487. Bảy cột sáng



Chương 3487. Bảy cột sáng




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bất Lão Tuyền, Tri Văn Chuông, cầm hai thứ này, Khương Vọng tự nhiên quét ngang vô địch.
Linh Hi Hoa đang nhanh chóng rơi xuống đã hoàn toàn toàn không còn chiến ý, chỉ chạy dọc theo đường nhỏ lên trên núi. Hắn ta vừa chạy, vừa hoảng loạn nhìn về phía sau, chỉ thấy mưa máu đầy trời, bên trong huyền vực đã tán loạn, thân ảnh kia đang túng kiếm đi xa.
Một đạo thanh hồng lóe lên hàn quang.
Thân ảnh mông lung.
Lúc này hắn ta mới ý thức được, phe mình còn có Chân yêu hàng thế, tên hòa thượng đột nhiên mọc tóc của Nhân tộc này, trong thế giới Thần Tiêu vẫn chỉ có một thân một mình.
Hắn ta dừng trên con đường núi đang có mưa máu rơi tí tách, khí lực trên người dường như đã bị rút hết đi, cả người khụy xuống, thở hồng hộc.
Lúc này, hắn ta không thể phân biệt rõ, thứ khiến người mình ướt là mưa máu trên trời, là máu tươi của mình hay là nước mắt của sự sợ hãi.
Làm sao mới tốt đây?
Lúc Lộc Thất Lang kịp phản ứng, mọi thứ đã không còn kịp nữa.
Ngay lúc Tri Văn Chuông vang lên, gã nuốt sự cảnh báo vốn không kịp thốt ra xuống, cả thân thể bị chém ngược về phía sau đang lơ lửng trên không trung, giờ phút này bỗng nhiên lại trở về trạng thái kéo căng.
Giương cung Tây Bắc bắn Thiên Lang.
Cầm Tri Văn Chuông trong tay chính là vô địch sao? Lúc trước Dương Dũ triệu hoán Tri Văn Chuông, ta cũng đã từng tương đấu qua!
Kiếm thức vốn được chuẩn bị để đối phó với sự truy kích của Khương Vọng, tại giờ khắc này theo thân thể giãn ra giữa không trung, biến thành một luồng sấm chớp, bổ vào phía đối diện chiến trường của Khương Vọng cùng Chu Lan Nhược.
Nhưng chỉ thấy được một sợi tro bụi, một đạo tàn ảnh...
Một trận mưa máu rơi từ trên trời xuống.
Giờ này khắc này, một Khương Vọng khí huyết hoàn toàn hồi phục, thân mang Bất Lão Tuyền, tay nắm Tri Văn Chuông quả thực mạnh đến đáng sợ.
Khí huyết hoàn toàn hồi phục, mang ý nghĩa đây là trạng thái đỉnh phong của Khương Vọng.
Trên thân mang theo Bất Lão Tuyền, mang ý nghĩa Khương Vọng còn có không gian phạm sai lầm cực lớn... Trong tay Khương Vọng cực kỳ am hiểu chém giết, nó không chỉ là không gian phạm sai lầm, mà còn sẽ diễn sinh ra vô số cơ hội. Giống như việc hắn lấy khí huyết cưỡng chế, lấy lực phá xảo, giống như khi hắn không chút kiêng kỵ xung kích phong ấn, máu nhuộm Tri Văn Chuông.
Mà tay cầm Tri Văn Chuông thì mang ý nghĩa trước mặt Khương Vọng lúc này, ngươi không thể phạm sai lầm dù chỉ một lần. Bởi vì tất cả phòng ngự cũng không đỡ nổi Tam Muội Chân Hỏa đáng sợ kia!
Nhưng đối mặt với Khương Vọng, ai dám nói mình vĩnh viễn sẽ không mắc sai lầm?
Nhưng Lộc Thất Lang vẫn túng kiếm đi lên, đánh xuyên qua làn mưa máu.
Đuổi theo xuống núi!
Trận chém giết giữa những thiên kiêu trẻ tuổi này, cũng chính là hình ảnh thu nhỏ của cuộc tranh đấu giữa Nhân tộc và Yêu tộc trong vô số năm qua.
Trong huyết hỏa có vô số thân ảnh đã ngã xuống, đương nhiên cũng có những kẻ có lý do để phải tiến về phía trước, hoặc biến thành đào binh. Những kẻ vẫn đứng vững cuối cùng, cũng là những kẻ có thể tự mình chống thẳng sống lưng tới.
Ngàn vạn tượng thần tạo thành biển mây, mưa máu đầy trời hóa bi thương.
Thế gian này vĩnh viễn mất đi một thiên kiêu mang thần thông tuyệt đỉnh, Yêu tộc đã mất đi Yêu vương có được vô hạn khả năng.
Chư thần cũng phải buồn rầu.
Trong thời khắc này, toàn bộ vùng đất Thần Tiêu dường như cũng hưởng ứng một loại đau thương nào đó.
Trời càng thấp, mây càng nặng.
Tại kim đài trấn áp vạn thần, thời khắc này có hai thân ảnh mơ hồ ngưng đọng thành thật.
Một trâm nghiêng tóc mây, cung trang uy nghi. Một trường sam tu thân, sắc mặt kham khổ, trông không giống cường giả thấm nhuần chân thực của thế gian, mà lại giống tiên sinh dạy học.
Thành Ma Vân Chu Huyền, Chiếu Vân Phong Khuyển Ứng Dương.
Hai Chân yêu nhận lời hiệu triệu, đã giáng lâm thế giới này!
Chỉ có điều, Vạn Thần Hải ngăn cách đài sơn cùng sườn núi, đứng ở đây không thể nhìn thấy tình cảnh bên kia.
BIển mây kim sắc vòng quanh núi.
Phong Thần Đài nằm ở giữa Vạn Thần Hải, chư thần vờn quanh giống như vào chầu.
Cự Viên Thần Tướng như một ngọn núi lớn đứng yên không nói, từ phần eo trở xuống đều khuất trong biển mây, bàn tay to lớn vẫn khoát lên đài sơn, mu bàn tay đã bị nổ tung, để lộ thanh đồng cự đỉnh, cùng Thiên yêu Pháp Đàn đang nâng nó.
Cự viên thần tướng đã chết, Thần anh đã diệt nhưng thần tướng nguy nga như núi lớn này nếu muốn triệt để biến mất thì không phải chỉ trong vòng năm ba tháng là xong.
Điều có thể đoán được chính là, một đoạn thời gian dài sau đó, bên trên Thần Sơn này vẫn sẽ tồn tại cảnh tượng cự viên thần tướng bám vào đài sơn.
Ở phần bụng của cự viên thần tướng có một cái khe hở cao bằng một người.
Đó chính là thông đạo mà Hùng Tam Tư cùng Linh Hi Hoa lần lượt giết vào. Nếu như thị lực không tầm thường thì có thể từ cái khe này mà nhìn thấy Huyết Nhục Vạn Thần Quật đã tối tăm không còn ánh sáng.
Lúc này, biển thần lực vàng óng trong Huyết Nhục Vạn Thần Quật đã khô kiệt, hơn vạn điện thờ đã trở nên tối tăm, vách đá huyết nhục âm trầm giống như quỷ sào hơn là thần quật.
Ngay lúc Phong Thần Đài nối liền hai giới, xuyên thấu thiên ngoại vô tà, tư thái của hai vị Chân yêu đã hoàn toàn rõ ràng trên kim đài.
Bên trong, Huyết Nhục Vạn Thần Quật đã ảm đạm kia bỗng nhiên có một điểm sáng lóe lên.
Điểm sáng này vừa lóe, thần quật liền bừng ánh sáng.
Toàn bộ Huyết Nhục Vạn Thần Quật đã ảm đạm bừng sáng trong nháy mắt. Luồng sáng cực mạnh kia thậm chí còn tràn ra, nổ tung ra khỏi tai mắt mũi miệng của cự viên thần tướng... Trong chớp mắt, có bảy cột sáng cùng múa trên trời cao.
Bảy cột sáng này có phẩm chất dài ngắn không giống nhau, quét sạch mọi đạo tắc tương ứng giữa thiên địa, hóa thành bảy cây kim thương to lớn.
Chúng có hình dáng hoặc là câu liêm, hoặc là đầu hổ, hoặc là tinh lăng, hoặc là long nha, trên thân thương đều có chữ khắc, thứ được khắc lên chính là đạo tắc.
Cùng lúc đánh xuống Phong Thần Đài! Hết chương 3487.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

2 tháng trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad