Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2824 - Năm tháng dễ khiến người ta bị bỏ rơi (1)



Chương 2824 - Năm tháng dễ khiến người ta bị bỏ rơi (1)




Chương 2824: Năm tháng dễ khiến người ta bị bỏ rơi (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngay trước mặt lão gia tử, hắn ta dõng dạc, nước miếng bay ngang, triển khai tài hùng biện, bỡn cợt Trọng Huyền Tuân chẳng được cái gì.
Nhưng Trọng Huyền Tuân chỉ nâng tay áo lên đánh hắn ta một trận. Nói gì mà hầu vị không tranh, sau này cũng chỉ tranh một chút huynh đệ tôn ti, vân vân.
Đánh xong liền mạnh mẽ ép Trọng Huyền Thắng vào học cung, nói gì mà thúc giục học tập, khiến hắn ta và Khương Vọng ngay cả cơ hội thông gió cũng không có.
Hắn ta không phải là người có thể chịu thiệt thòi, vào học cung liền thành thật tu luyện, trước huynh trưởng sau huynh trưởng, tuyệt đối không chậm trễ, tuyệt đối không cho Trọng Huyền Tuân cơ hội kiếm cớ động thủ.
Trong chuyện tu hành này, hắn ta cũng không hề thiếu nỗ lực. Cho dù thế tập Bác Vọng hầu đã tới tay, hắn ta đi lên quan đạo, cũng sẽ tuyệt đối không chậm hơn bất cứ kẻ nào.
Lần này vào học cung Tắc Hạ, có thể thoát khỏi nhiều phiền nhiễu của ngoại giới, hơn nữa còn là đối với một người hàng ngày phải xử lý quá nhiều chuyện như hắn ta, quả là một cơ hội tập trung tu hành hiếm có.
Cát Thọ Đao của thúc phục Trọng Huyền Chử Lương nổi tiếng thiên hạ.
Hắn ta luyện binh khí cũng luyện đao pháp, cho nên mới cố ý đến Hoành Đao viên.
Với đầu óc của hắn ta, lúc thấy Trọng Huyền Tuân liền biết không ổn. Nhưng Trọng Huyền Tuân sau khi lên đài, liền bảo hắn ta “đi lên”, từ đầu đã không cho hắn ta thời gian phản ứng.
Hiện tại lại càng cường hoành, dùng thần thông kéo hắn ta lên đài, cứng rắn nhét vào tay hắn ta một thanh đao.
Có còn thiên lý hay không? Có còn vương pháp hay không?!
Có dám đừng thô lỗ, vô lễ như vậy, có dám ngồi xuống đấu trí đấu dũng mấy hiệp hay không?
Trọng Huyền Thắng thầm mắng trong lòng, trên mặt lại ôn hòa vô hại tươi cười: “Huynh trưởng tốt, hôm nay sao ngươi cũng đi học thế?”
Trọng Huyền Tuân nói: “Tốt lắm, không ngờ ngươi có dũng khí rút đao đối mặt ta.”
Nụ cười của Trọng Huyền Thắng cứng cả lại: “À thì, thật ra hôm nay ta muốn đến lớp Đạo học, không cẩn thận đến nhầm nơi.”
Trọng Huyền Tuân nói: “Ngươi đã tích cực như vậy, ta đây trước tiên sẽ chỉ điểm cho ngươi một chút.”
Quan Quân hầu chó má này rõ ràng là muốn chơi ăn gian rồi, Trọng Huyền Thắng tức giận bừng bừng nói: “Trọng Huyền Tuân! Nơi này là chỗ học tập! Ngươi có nói đạo lý hay không!”
Trọng Huyền Tuân nói: “Đúng vậy, trong khoảng thời gian này, ta chính là giáo tập đao thuật của các ngươi. Hiện tại chúng ta bắt đầu diễn luyện thực chiến.”
“Đợi đã!”
Bịch!
Một nắm tay chạm mặt.
Trọng Huyền Thắng ngửa mặt lui sau, máu mũi chảy dài.
“Không được rồi.” Trọng Huyền Tuân lắc đầu, nói với đám học viên dưới đài: “Các bạn học cũng nhìn thấy, thanh đao này tuyệt đối không hợp cách… Nào, chúng ta làm lại lần nữa.”
Lúc nói chuyện, tiện tay làm một trảo, dùng Trọng Huyền chi lực, kéo Trọng Huyền Thắng lên.
Bịch bịch!
Bên trong Diễn Kiếm đài.
Vương Di Ngô đã bị ném bay năm lần.
Nghĩ đến hắn ta đường đường là quan môn đệ tử của Quân Thần, Ngũ Phủ viên mãn, Ngoại Lâu vững chắc, ít ngày nữa cũng có thể dựng lên Tinh Lâu thứ tư, theo đuổi hoàn mãn cực cảnh.
Binh Chủ thần thông trên chiến trường Tề Hạ tỏa sáng rực rỡ, một quyền ra có ngàn quân theo sau, thổi bay vô số quân địch. Hơn nữa ơ trên chiến trường, dưới Thần Lâm khó tìm thấy địch thủ.
Từ đó nảy sinh thái độ không chịu thua, tới học cung Tắc Hạ, còn chuyên môn tới Diễn Kiếm đài tiến tu kiếm thuật.
Sư tôn tự tay đánh nát Vô Ngã Kiếm Đạo, hắn ta cũng không truy tìm nữa, nhưng mà từ trong thời đại tuyệt đỉnh phi kiếm chi thuật, hấp thu một ít chất dinh dưỡng, đối với thiên tài như hắn ta mà nói, không phải là việc gì khó.
Kết hợp với cảm ngộ của bản thân, kinh nghiệm chiến trường, tạo thành phong cách kiếm thuật đặc biệt của hắn, lăng lệ, quả quyết, có tiến không lùi.
So về sát lực, thật sự là đã đạt đến cực hạn đối với tu vi hiện tại của hắn ta.
Nhưng Khương Vọng hôm nay, cho dù đã áp chế kim thể ngọc tủy, ngăn chặn linh thức, chỉ sử dụng sức mạnh cấp bậc Ngoại Lâu, cũng đã đủ kinh khủng.
Tu hành vốn là từng bước phong cảnh, sau khi Thần Lâm nhìn lại, kiếm thuật đã từng hoàn mỹ, lại có nhiều điểm chưa đủ.
Vương Di Ngô lúc này, còn chưa thể đi đến Ngoại Lâu cực cảnh. Khoảng cách đến vị trí mà Đấu Chiêu, Vương Trường Cát, Trọng Huyền Tuân từng đứng, vẫn còn phải đi một đoạn đường.
So với Khương Vọng sau khi Thần Lâm, lại quay lại bổ khuyết, quả chẳng thể nào so nổi.
Nói không dùng tu vi ức hiếp người khác, nhưng mà nhãn giới sau khi Thần Lâm, nào có thể che giấu?
Cho nên kết quả chính là Vương Di Ngô một lần lại một lần bạo phát kinh khủng, lại một lần lại một lần chật vật vấp ngã.
Hắn ta cũng không kêu đau, cũng không chịu thua, lại càng không trốn tránh. Vĩnh viễn giữ vững tư thái lãnh khốc, ngã xuống lại đứng lên, đứng dậy liền vung kiếm, tận tình tấn công.
Khương Vọng cũng đánh tận tình.
Vừa đánh, vừa giảng giải kiếm chiêu và cách hóa giải. Nói nói một hồi, không chỉ có hắn, mà toàn bộ học viên dưới đài, đều đã học được đại khái kiếm thuật của Vương Di Ngô, cuộc sống ở học cung Tắc Hạ vô cùng vui vẻ.
Không có bất kỳ tục sự hỗn loạn nào.
Mỗi ngày đều là học tập, tu luyện, uống rượu, tán gẫu, cùng với việc nếu nhìn ai không vừa mắt liền mượn cớ diễn kiếm dạy dỗ người đó một trận.
Cái gì? Ngươi không học cùng lớp với ta, ta không có quyền dạy dỗ ngươi?
Ngày hôm qua tới, ngày hôm nay lại không tới, là có ý gì?
Xem thường Võ An Hầu Đại Hạ thực ấp 3000 hộ sao?
Lớp của Khương mỗ, chỉ có thể thêm người, không thể ít đi!
Gì mà Tạ Tiểu Bảo, Văn Liên Mục, tới liền bị đánh.
Đương nhiên cũng có người đầu cứng như đá như Vương Di Ngô, mỗi lớp kiếm thuật đều sẽ tới, một lần cũng không vắng, Văn Liên Mục cản cũng cản không được.
Thậm chí Khương Vọng không muốn “chỉ điểm” cho hắn ta, hắn ta cũng chủ động xin được chỉ bảo…



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad